Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 79


trướctiếp

“Phè!”

Ánh mắt của con cự xà màu đen ngập tràn lửa giận, phi nhanh tới trước mặt Lâm Siêu, bỗng chốc há miệng rồi nuốt anh vào trong, giống như chộp lấy đám côn trùng ếch nhái.

Nuốt rồi? Nuốt rồi?

Tất cả binh lính không quân đều kinh ngạc há to miệng, trong mắt hiện lên tia mờ mịt, không thể nào tiếp nhận được đả kích trầm trọng này.

Thế giới bỗng rơi vào sự trầm lặng ngắn ngủi.

Phụt!

Đột nhiên một âm thanh phụt máu bắn tung tóe phá vỡ không khí tĩnh mịch này, chỉ thấy một luồng sáng mạnh phát ra từ đầu sau của con cự xà vảy đen, giống như một mặt trời nhỏ đang bị chế ngự lại ở đó, phát ra tia sáng cháy bỏng chiếu sáng đất trời ảm đạm mơ hồ này.

Trong chùm sáng nở rộ, một cây thương trường hé ra, kéo theo máu bắn ra rơi như mưa, bóng dáng cán súng chiếu thẳng lên trời.

Một cảnh tượng giống như vĩnh hằng, mọi người nhìn đến ngây cả người.

“Gào!”

Một tiếng thét gào thống khổ vang lên mới kéo mọi người trở về với hiện thực. Chỉ thấy cự xà vảy đen ngửa mặt lên trời vùng vẫy đầu, kêu gào thảm thiết, âm thanh chói thét tai. Nó điên cuồng vặn vẹo, nghiền nát tường thành căn cứ thành mớ hỗn độn, thậm chí còn va vào thân một con địa long nhỏ khác.

Trong khi nó đang giãy dụa kịch liệt, một số lượng lớn các bộ phận trong đầu hòa lẫn với máu văng ra ngoài từ phía sau đầu. Những dòng máu tươi này chứa nhiều độc tính mạnh, dính lên vách tường căn cứ, xe cộ trên đường phố,.. lập tức bị ăn mòn một lỗ thủng lớn.

Sau khi giãy dụa liên tục hơn mười giât, cự xà vảy đen dần dần mất đi khí lực, hơn nửa thân rắn cao thẳng trở nên vô lực ngã xuống, nằm co quắp vặn vẹo trên mặt đất. Một lúc sau cũng chưa thực sự chết đi, chỉ là đã mất đi khả năng chiến đấu.

Tại nơi binh lính không quân, tụ tập rất nhiều tướng quân trong phòng tình báo, quan sát thấy không khí yên lặng như tờ.

Một con quái vật bất tử không bị hỏa tiễn và bom mìn làm nổ tung, mà lại bị lâm Siêu tay không đánh bại?

Thấy bộ dạng cự xà vảy đen nằm co quắp hấp hối trên nền đất, tất cả mọi người đều cảm giác như nằm mơ.

Tại đây, người kinh động nhất là thuộc hạ của tư lệnh hà. Bọn họ trừng hai mắt, lúc lâu sau không nói lên lời, trong lòng cảm xúc hỗn tạp, cảm thấy may mắn vì bản thân thoát khỏi được tư lệnh Hà, nhưng lại tiếc nuối khi tư lệnh Hà không mượn tay được một nhân vật như vậy. Nếu không thì cái căn cứ này, thậm chí là cả thế giới đều là thiên hạ của bọn họ nếu muốn.


trướctiếp