Garfield Báo Thù Ký

Chương 46


trướctiếp

Lý Trăn Nhược ngồi bên mép giường Lý Trăn Nhiên. Lúc anh đi qua, xoa xoa cái đầu mèo của cậu. Cậu ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Lý Trăn Nhiên, đã thấy anh đi vào phòng vệ sinh.

Một lúc sau, Lý Trăn Nhiên tắm rửa sạch sẽ đi ra ngoài. Lúc đi qua cậu, anh lại xoa đầu mèo một cái.

Lý Trăn Nhược ngơ ngác: "?"

Lý Trăn Nhiên đứng trước tủ tìm một cái quần lót sạch mặc vào. Trước khi quay lại phòng vệ sinh, anh lại xoa đầu Lý Trăn Nhược một cái nữa.

Lý Trăn Nhược không chịu được nữa, biến thành một cậu trai trần truồng, nhảy lên hỏi: "Anh định làm ------ "

Lý Trăn Nhược muốn hỏi anh định làm gì. Nhưng câu hỏi còn chưa hỏi xong đã bị Lý Trăn Nhiên đè xuống giường. Ngay tức khắc, cậu đã nhận ra. Lý Trăn Nhiên anh chẳng định làm gì cả, chỉ muốn làm cậu.

Đúng là cáo già mà!

Tức thì tức nhưng vẫn không chống lại được khoái cảm mà anh đem đến cho cậu.

Sau đó, Lý Trăn Nhược thở hổn hển nằm trên giường. Một hồi lâu cũng không khôi phục được hô hấp bình thường. Cậu thấy Lý Trăn Nhiên đứng dậy đi mở cửa sổ, một tay chống lên bệ cửa sổ, mượn lực ngồi lên. Hai chân dài tùy ý duỗi ra ngoài cửa sổ, lơ lửng trong không trung.

Lý Trăn Nhược nhịn không được nói một câu: "Anh không sợ người bên dưới thấy nói anh là biến thái à?"

Lý Trăn Nhiên không đáp.

Lý Trăn Nhược nằm sấp trên giường, một tay chống mật, nói với anh: "Hôm nay nhà anh xảy ra chuyện lớn thế mà anh vẫn rất có nhã hứng nha."

Lý Trăn Nhiên đáp: "Không thì sao? Chẳng lẽ ôm anh cả khóc?"

"Lạnh lùng quá đi." Câu này quả thực là đánh giá mà Lý Trăn Nhược dành cho Lý Trăn Nhiên.

Ngày hôm nay, nhìn thái độ của Lý Giang Lâm, Lý Trăn Nhược có hơi buồn. Không chỉ anh em nhà họ Lý lạnh lùng mà ngay cả Lý Giang Lâm là bố ruột cũng rất vô tình.

Lý Trăn Nhiên không nói gì.

Trong phòng, đèn và điều hòa đã tắt. Anh ngồi trên bệ cửa sổ cảm nhận cơn gió lạnh bên ngoài lướt qua cơ thể trần.

Lý Trăn Nhược đặt cằm lên mu bàn tay, nghĩ một chút rồi nói: "Anh nói xem, tại sao bố anh cứ muốn Lý Trăn Thái lấy Ôn Thuần? Rõ ràng đã loạn đến vậy rồi."

Chuyện này liên quan đến tâm tư của Lý Giang Lâm, Lý Trăn Nhược luôn cảm thấy khó hiểu. Trước đây cậu có thể nói với Nghiêm Tu Kiệt nhưng mà Nghiêm Tu Kiệt cũng chỉ biết đôi chút về Lý Giang Lâm. Không nghĩ tới bây giờ cậu có cơ hội nói chuyện này với Lý Trăn Nhiên.

Cậu không khỏi nghĩ đến một câu: Tạo hóa trêu ngươi.

Lý Trăn Nhiên nghe vậy, chậm rì rì đáp: "Có lẽ bố không coi trọng anh cả đi..."

Trong lòng Lý Giang Lâm, Lý Trăn Thái không giống mấy đứa con trai còn lại. Ai cũng ít nhiều có thể nhìn ra. Nhưng nói anh ta không bằng Ôn Thuần thì có hơi quá đáng.

Cùng lắm thì như mấy gia đình đại phú thời cổ đại, có một số người có thể tự quyết định hôn nhân của mình mà không cần tuân theo lời cha mẹ. Lý Giang Lâm muốn Lý Trăn Thái cưới Ôn Thuần và không được phép ly hôn với cô là chuyện bình thường. Lý Trăn Nhược tin Lý Trăn Thái nhất định sẽ thỏa hiệp, nhưng Lý Giang Lâm cũng phải làm gì đó để an ủi anh ta chứ?

Lý Trăn Nhược cứ suy nghĩ miên man. Lát sau, Lý Trăn Nhiên về giường ôm cậu ngủ. Làn da lành lạnh của Lý Trăn Nhiên, cậu kề mặt lên lồng ngực rắn chắc của anh, ngáp một cái rồi nhắm mắt ngủ thiếp đi.

Đúng như cậu đóan, Lý Trăn Thái có cứng đến mấy cũng chỉ được hai, ba ngày là mò về. Anh tỉnh rượu rồi, chủ động quay về thỏa hiệp với Lý Giang Lâm.

Hai bố con nhốt mình trong thư phòng cả buổi chiều. Lý Trăn Nhược chạy tới bên ngoài cửa sổ nghe trộm. Nhưng vừa nhảy lên cửa sổ đã bị Lý Trăn Thái đứng cạnh đó đuổi đi.

Lý Trăn Nhược trốn dưới cửa sổ, cách cửa sổ một đoạn, cánh cửa sổ cũng đóng chặt. Tai mèo dựng thẳng lên cũng chẳng nghe được gì rõ ràng.

Nhưng hai bố con họ nói gì cậu có thể đoán được đại khái. Lý Trăn Thái không thể vì chuyện đó mà từ bỏ nhà họ Lý được, Lý Giang Lâm trước cho gậy sau cho táo. Dù Lý Trăn Thái tình nguyện hay không cũng bị khuất phục.

Lý Trăn Nhược đi quanh nhà một vòng rồi về lại phòng khách. Ôn Thuần đứng trên cầu thang, hình như muốn xuống dưới nhà nhưng không biết tại sao lại dừng lại, quay người lên tầng.

Hai ngày nay, Ôn Thuần chỉ ở nhà. Định sau khi cưới xong, cô và Lý Trăn Thái sẽ ra ngoài hưởng tuần trăng mật. Nhưng xem tình hình hiện tại, kế hoạch tuần trăng mật sớm đã hủy rồi.

Ôn Thuần có một tháng nghỉ, dường như cô chỉ muốn yên lặng ở nhà chờ như thế.

Mặc dù đúng là Ôn Thuần và Lý Trăn Tự có gian tình nhưng không biết Lý Trăn Thái có bao nhiêu tình nhân bên ngoài. Sự việc bại lộ, Lý Trăn Thái hoàn toàn đóng vai nạn nhân, khiến cậu cảm thấy bất công thay Ôn Thuần.

Rõ ràng cả hai đều chẳng kém đối phương, Ôn Thuần tốt xấu gì cũng quyết định cắt đứt hết với Lý Trăn Tự sau khi kết hôn với Lý Trăn Thái. Mà Lý Trăn Thái vẫn cứ dây dưa không rõ với Nhạc Tử Giai.

Lý Trăn Nhược đột nhiên thở dài một hơi, cũng không phải vì Ôn Thuần hay Lý Trăn Thái. Mà đang nghĩ, một con mèo như mình cũng phải đau đầu nhức óc vì nhà họ Lý. Làm mèo rồi mà cũng chẳng sung sướng gì!

Lý Trăn Thái không ở lại ăn cơm tối. Lý Trăn Nhược đoán đêm nay anh ta cũng không về nhà ngủ. Dù cho anh ta có thỏa hiệp đi chăng nữa, cậu dám chắc rằng để đi đến quyết định đó, Lý Giang Lâm chắc cũng phải nhượng bộ không ít. Mấy ngày nay Lý Trăn Thái qua đêm ở bên ngoài, Lý Giang Lâm hẳn là không hỏi han.

Aizz, cần gì phải duy trì cuộc hôn nhân trên danh nghĩa này chứ?


trướctiếp