Đợi khi Tề Lạc Nhân phục hồi lại tinh thần, cậu đã đứng ở hành lang phụ cận khoa phụ sản, toàn thân đổ đầy mồ hôi lạnh.
"Tề Lạc Nhân?" Một bóng người thò đầu ra nhìn, ngó thấy cậu còn đi đứng chạy nhảy có chút sửng sốt, "Cậu còn sống a?"
"Có cần phải rủa tôi như thế không?" Nhìn thấy bác sĩ Lữ bình yên vô sự, Tề Lạc Nhân cuối cùng có loại cảm giác quay trở lại hiện thực.
Bác sĩ Lữ từ trong phòng chạy ra, trên dưới quan sát cậu một vòng: "Cậu còn ổn không?"
"Không sao..." Tề Lạc Nhân cúi đầu kiểm tra tình trạng bản thân một phen, trên quần áo không có vết máu, trước khi load quần áo trên cánh tay phải bị
cưa điện cắt đứt cũng được kỹ năng SL hoàn mỹ đem trạng thái phục hồi
đến lúc lưu trữ, không có bất kì chứng cứ chứng minh cậu tao ngộ phải
một tràng ác mộng khủng bố.
Tuy rằng chỉ trôi qua mấy phút nhưng cảm giác như đã trải qua mấy đời.
Bác sĩ Lữ kinh nghi mà nhìn nhìn cậu: "Vậy tên cuồng sát nhân kia đâu? Cậu đem tên đó giết chết rồi?"
"... Không có, vận khí tốt trốn thoát được." Tề Lạc Nhân đỡ cái trán, do dự
một hồi vẫn là đem sự tình liên quan đến thẻ kỹ năng nói ra, "Thực ra
tôi có một tấm thẻ kỹ năng có thể lưu trữ, thời khắc mấu chốt thể hiện
được tác dụng."
"Vào rồi lại nói, đứng ở hành lang không an
toàn." Bác sĩ Lữ kéo Tề Lạc Nhân vào trong phòng, Tiết Doanh Doanh ngồi
dựa trên giường bệnh, khí sắc có chút suy yếu nhưng tinh thần lại rất
tốt, nhìn thấy Tề Lạc Nhân trở về, hai mắt liền sáng lên: "Tề ca, anh ổn không? Bác sĩ Lữ nói anh gặp phải cuồng sát nhân, lo lắng muốn chết
luôn."
Tề Lạc Nhân cười khổ, đem cảnh ngộ ban nãy và thẻ kỹ năng
của bản thân đều nói ra hết. Lần đầu cậu cảm thấy thoải mái sau khi phập phồng tìm đường sống trong chỗ chết và đột nhiên thông suốt, nghĩ rằng
tin tưởng người khác chưa hẳn là chuyện xấu. Hiện tại bọn họ có 3 người
đều là người bình thường, phải đối kháng với một tên điên giết người như ngóe chỉ sợ phải dùng phương pháp đặc biệt.
Tiết Doanh Doanh nghe xong trầm ngâm một tiếng: "Kỳ thực, ban nãy em cũng bắt được một tấm thẻ kỹ năng."
Bác sĩ Lữ liếc cô nàng một cái, có chút chột dạ nói: "Thực ra tôi cũng..."
"..." Hóa ra là người người đều có á?! Tề Lạc Nhân trong lòng gào thét.
Tiết Doanh Doanh tự nhiên mà lấy ra thẻ kỹ năng của mình cho hai người xem:
[Thanh xuân nhuộm máu] (thẻ kỹ năng buộc định): Người sở hữu đồng thời đau đớn mất máu sẽ bộc phát ra lực lượng vượt mức bình thường, giống như một
cuồng chiến sĩ đi chiến đấu vậy! Dẫu sao thanh xuân, chính là cố tình
gây sự như thế!
"Sau khi em phá thai liền đạt được một hạng thành tựu, đấy là khen thưởng thành tựu, mặc cái này, bây giờ em hồi phục
được chút sức lực." Tiết Doanh Doanh đem thẻ kỹ năng cắm trở lại trong
khe thẻ của đai lưng.
Tề Lạc Nhân cảm thấy, kỹ năng này tựa hồ là chế giễu văn học về nỗi đau của giới trẻ về những lần sẩy thai và phá
thai liên tục... Nhưng mà đặt ở đây ngược lại tương đối thực dụng, chỉ
cần bán máu thì có thể bộc phát, quả thực kỹ năng thần. So với SL đại
pháp hố cha của cậu không biết đáng tin biết bao nhiêu lần.
Bất quá để cho cô nàng vừa phá thai đi làm MT¹* thật sự ổn sao...
"Kỹ năng của tôi cũng thường thôi, chính là trang bị rồi vận may sẽ tốt...
có thể là bởi vì từ nhỏ đến lớn vận khí đều rất tốt đi, vì vậy đạt được
khen thưởng này." Bác sĩ Lữ nói.
Tề Lạc Nhân oán niệm mà thổ tào
hắn: "Anh có phải thường trúng vé số, chơi con game càng là có thể ra
thẻ siêu hi hữu, đi đường cúi đầu còn có thể nhặt được tiền?"
"... Đấy ngược lại không có, tôi vẫn là tin vào sự chính trực, vì vậy sẽ
không thường xuyên mua vé số." Bác sĩ Lữ nói, "Bất quá chơi game rút thẻ ngược lại 'mặt rất trắng'²*, một mực ở trận doanh 'người châu Âu'²*."
Tề Lạc Nhân - quanh năm "mặt đen²*" vận khí cấp E đành phải tự giễu mình là tù trưởng bộ lạc châu Phi - trầm mặc.
Ba người thương lượng tới lui, cuối cùng vẫn là quyết định hành động mạo
hiểm, lại qua một tiếng nữa trời sẽ tối, nếu như không thể tìm được đồ
ăn và biện pháp đối phó quỷ hồn, sau khi đêm xuống tình hình của bọn họ
sẽ càng nguy hiểm.
"Cuồng sát nhân nói thế nào cũng chỉ có một,
hai tòa nhà lớn như thế, muốn gặp phải hắn sợ là không dễ dàng đi?" Tiết Doanh Doanh lạc quan mà nói. Xem ra thần kinh cô nàng có chút cứng cáp, can đảm cũng ok lắm, ấn tượng của Tề Lạc Nhân với cô nàng đã từ cô gái
trẻ thất tình đe dọa bạn trai cũ trên xe buýt biến thành nữ hán tử sau
khi tận mắt thấy quỷ còn dám đợi trong phòng từng xảy ra chuyện ma quái.
Nhưng lời này nói ra hiển nhiên đâm trúng vào nỗi đau thầm kín của Tề Lạc Nhân, khóe miệng cậu co rút, không có đáp lời.
"Hẳn là không vấn đề... sau khi Tề Lạc Nhân chạm trán cuồng sát nhân tôi
liền khởi động kỹ năng, trong đoạn thời gian ngắn vận khí được tăng phúc chúng ta hẳn là không dễ dàng đụng phải hắn, bây giờ kỹ năng còn đến 75 phút, sau đó thì cooldown mất 3 tiếng." Bác sĩ Lữ nói.
Nghe được lời này Tề Lạc Nhân và Tiết Doanh Doanh đều thở phào nhẹ nhõm, ba người yên tâm to gan mà rời khỏi phòng phá thai.
Tiết Doanh Doanh còn có chút yếu nhưng đi bình thường đã không là vấn đề. Cô ấy đề nghị trước tìm cái gì ăn, Tề Lạc Nhân và bác sĩ Lữ có chút hổ
thẹn, hai người bọn họ vốn là lên kế hoạch sau khi tìm kiếm vũ khí đi
tìm chút đồ ăn, ai mà biết được lại phát sinh chuyện ngoài ý muốn như
thế, lập tức đem chuyện này quẳng lên chín tầng mây luôn.
"Mọi người nói xem, những đám sương mù ngoài cửa sổ rốt cuộc là thứ gì?" Tiết Doanh Doanh thì thào hỏi.
"Loại sương mù dày đặc này thường hay thấy trong mấy bộ phim kinh dị, thứ
nhất là làm nổi bật bầu không khí, thứ hai... ách, trong đó sẽ có quái
vật, hoặc là dùng sương để phân biệt thế giới chân thực và thế giới
trong đây, đều là rất thường nhìn thấy." Bác sĩ Lữ chậm rãi mà nói.
Ba người như châu chấu càn quét phụ cận phòng làm việc, quả là tìm được
không ít đồ ăn vặt. Tiết Doanh Doanh còn uống chút nước đường đỏ, sắc
mặt cuối cùng dễ nhìn hơn một chút. Tòa khám bệnh quá lớn rồi, khắp nơi
đều trống trãi tĩnh mịch, có cảm giác kỳ dị khác lạ, phảng phất mà không cẩn thận sẽ nhìn thấy vật bẩn nào đó.
"Con đường này không ổn,
cảm giác của tôi rất không tốt, mau đến bên kia." Ở một lối rẽ, bác sĩ
Lữ cảm thấy phía sau lành lạnh, một loại cảm giác mồ hôi đột nhiên bùng
nổ vọt tới. Hắn lập tức đè thấp giọng mang theo hai người đi đường vòng, gần như là lúc ba người mới vừa đi qua chỗ ngoặt, lối rẽ kia liền
truyền đến tiếng bước chân nặng nề.
Tề Lạc Nhân quá quen thuộc với tiếng bước chân này, đó chính là tên cuồng sát nhân!
Ba người thở mạnh cũng không dám mà ngừng hô hấp lại, sau khi đợi tên đó đi xa mới từ chỗ núp chui ra.
Trên mặt đất còn có vài giọt vết máu không dễ phát hiện, không biết là của nạn nhân xấu số nào.
"Quá biến thái, này quả thực là BOSS chung cực tùy cơ ẩn hiện a." Bác sĩ Lữ nhỏ giọng oán hận.
Tề Lạc Nhân ở một bên điên cuồng gật đầu, BOSS này còn không phải là NPC, là người chơi! Quả thực không còn tính người.
"Đi thôi, hắn đã đi rồi, bên này hẳn là an toàn." Tiết Doanh Doanh đang chỉ con đường lúc tên đó đến.
Ba người đi vào trong lối đi nhỏ, không bao lâu thì nhìn thấy một cỗ thi
thể chết thảm, bên cạnh dùng máu viết lên một con số 6 ----- đây đã là
nạn nhân thứ sáu.
Tiết Doanh Doanh buồn nôn mà xoay mặt đi không
nhẫn tâm nhìn, bác sĩ Lữ chịu đựng mùi máu tanh xông mũi đi ra phía
trước kiểm tra thi thể, cau mày nói: "Giới tính nữ, tuổi hẳn là trên
dưới 30, nguyên nhân cái chết là động mạch chủ ngay cổ bị vỡ xuất huyết
quá nhiều, thủ đoạn cực kì tàn nhẫn. Thi thể còn ấm, thời gian tử vong
là mới mấy phút trước, trên tường còn có ký hiệu số hung thủ để lại, đặc trưng án sát nhân liên hoàn điển hình."
"Anh là pháp y sao?" Tiết Doanh Doanh chịu đựng cơn buồn nôn hỏi.
"Tôi chỉ là bác sĩ nội khoa yêu thích xem phim kinh dị." Bác sĩ Lữ nghiêm túc mà sửa lại.
Kiểm tra thi thể xong, không phát hiện thêm nhiều thông tin nữa, đám người
lại đi lên tầng trên của tòa B, sau cùng dọc theo vết máu rơi xuống đến
được tầng thượng của tòa.
Thoạt đầu Tề Lạc Nhân lo lắng trên tầng thượng cũng lấp đầy sương mù, suy cho cùng hẳn là xem như ngoài trời
nhưng sau khi mở ra con đường đến tầng cao nhất, bọn họ kinh ngạc phát
hiện, sương trên tầng thượng rất loãng, dường như có một tầng bình phong che chắn không nhìn thấy đem sương mù dày đặc pha loãng đi.
Mà
cách đó không xa, có một cỗ thi thể nằm ngang trên mặt đất, một bóng
người ngồi xổm trước thi thể đưa lưng về phía họ, sau khi nghe được
tiếng vang hắn cảnh giác đứng dậy, lộ ra một khuôn mặt cho dù là gay đều sẽ kinh ngạc tán thán.
Tề Lạc Nhân rõ ràng nghe được Tiết Doanh Doanh không cầm lòng nổi mà WOW một tiếng, sau đó nuốt nước miếng ừng ực.
Chút chấm nhẹ của tui:
MT(Main Tank)... đứa xấu nhất trong đoàn đội, khiến BOSS nhìn thấy bản mặt là không nhịn được phải oánh. (・∀・)
Người châu Âu - mặt trắng/Người châu Phi - mặt đen... thuật ngữ game bên Trung liên quan đến vận may của người chơi trong một vài trường hợp như lượm trang bị, rút phần quà may mắn...
- ----------------------------------
P/S: nếu thấy hay hãy ủng hộ người dịch bằng cách follow, thêm vào Thư Viện và bình chọn cho Truyện nha.
P/P/S: mọi người có thắc mắc hay góp ý gì về bản dịch như câu từ, ngữ nghĩa... có thể comment vào đoạn văn chứa điều bản thân muốn thắc mắc hay góp ý
nha.