Nhớ lại sự việc Cố Dung uống say lần trước, cảm giác ấm áp tựa hồ còn
bao vây ở đầu ngón tay, Hứa Niệm không dám làm giống lần đó nữa mà chỉ
mở gói bánh ra rồi đặt chiếc nĩa xuống trước mặt Cố Dung. Trên màn hình
ti vi vẫn đang chiếu bộ phim Hứa Niệm vừa coi ban nãy, đã sắp đến hồi
kết, chỉ là một bộ phim gia đình coi để giết thời gian, nội dung cũng
không đặc sắc gì mấy, nghìn năm một kiểu tình yêu – gia đình cẩu huyết,
không đặc biệt hay nhưng cũng không thể nói được có chỗ nào dở.
Cố Dung không có tâm tình xem phim, từ đầu tới cuối không động vào
Tiramisu, khép mi chợp mắt một chút rồi xỏ dép lên lầu, không lâu sau
lại đi xuống, mắt cá chân có dính nước, hẳn là mới đi rửa mặt một phen.
Cố Dung một lần nữa nằm dài trên sofa, biếng nhác.
Hứa Niệm thuận miệng hỏi hôm nay Cố Dung đã làm những gì.
"Ăn cơm, nói chuyện, buổi chiều có đi dạo vài vòng ở Tây khu."
Nghe có vẻ khá bận rộn, đại gia đình nhà Cố tụ lại, ứng phó giao tiếp với họ hàng thân thích thôi cũng đủ khiến người ta lao lực chứ đừng nói đến
buổi chiều còn phải bồi bảy cô tám dì đi mua sắm, vừa tốn tiền vừa tốn
sức, thực sự mệt.
Ăn xong tiramisu, Hứa Niệm bỏ hộp bánh xuống
dưới bàn, cởi dép co chân lên sofa ngồi với Cố Dung. Cố Dung không có
bất kì phản ứng gì, mắt vẫn nhìn ti vi. Kỳ thật đêm nay Cố Dung không
nhất thiết phải gấp gáp trở về, anh chị trong nhà đều bảo cô ngủ lại Cố
gia, mẹ Cố bình thường thái độ lạnh nhạt nay bỗng hòa hoãn thân thiết
không ít, ngày cả Cố lão gia vốn cứng nhắc cố chấp cũng lên tiếng kêu Cố Dung ở nhà chơi vài ngày, hết thảy đều thiện ý nhưng Cố Dung vẫn lái xe rời đi.
Quan tâm một người không liên quan đến mình thường
thường đều có nguyên nhân phía sau, Cố Dung không phải là loại người có
sự đồng cảm tràn đầy, Hứa Niệm sao không biết điều đó được. Ở chung hơn
một tháng nay, mạch não có chậm thế nào cũng trở nên nhạy cảm dần dần.
Có lẽ trong lòng Cố Dung nàng chỉ là có chút đặc biệt hơn mà thôi, nhưng chút đặc biệt nhỏ nhoi này cũng đủ để người ta nuôi hi vọng.
Tình cảm chưa được xác định cần phải thăm dò từng chút một, tựa như sờ soạng bước đi, thấp thỏm xen lẫn bất an, từng bước từng bước ngập ngừng lần
mò, bởi vì không nhìn thấy nên không dám chạy nhanh, càng nôn nóng khả
năng vấp ngã càng cao, chỉ có thể chậm rãi mà bước. Hứa Niệm so với ai
khác càng hiểu rõ điểm này.
"Dì có mệt lắm không?" Nàng chuyển hướng Cố Dung.
Cố Dung nói: "Vẫn ổn."
Ánh mắt Hứa Niệm đầy vẻ dịu dàng, gần thêm chút nữa, lớn gan nắm lấy mắt cá chân Cố Dung: "Em giúp dì xoa bóp một chút, như vậy sẽ thoải mái hơn,
ngày mai cũng sẽ đỡ đau."
Ngón chân Cố Dung như sắp nổi bọng
nước, hôm nay hẳn là cô rất mệt. Hứa Niệm tuy chưa đi giày cao gót bao
giờ nhưng vẫn biết đi lâu sẽ khó chịu, huống chi Cố Dung còn đi dạo phố
cả buổi chiều.
Cố Dung mặc kệ Hứa Niệm đem chân mình đặt trên đùi nàng, nhẹ nhàng xoa xoa. Massage chân như thế này, nếu không có quan hệ thân mật, bình thường ít ai làm như vậy. Cố Dung có chứng sạch sẽ nhẹ,
trông không có vẻ sẽ để người khác xoa bóp chân cho mình, dù người đó có rửa tay sạch sẽ đến cỡ nào cô cũng sẽ theo bản năng bài xích họ, nhưng
không biết vì sao lại không ngăn cản Hứa Niệm.
"Hôm nay ở nhà cả ngày sao?" Cố Dung thuận miệng hỏi.
"Vâng, không có việc gì làm." Hứa Niệm nói đúng sự thật, ấn ấn tâm bàn chân,
ngón chân trắng nõn mượt mà của Cố Dung nhịn không được cuộn tròn lại
dẫn đến mắt cá chân cũng động đậy theo. Hứa Niệm dùng lực đè lại không
cho cô nhúc nhích, rũ mắt nói: "Ấn trúng chỗ đau sao?"
Cố Dung không động đậy nữa, trả lời: "Có một chút."
"Xoa bóp nhiều ngày mai mới không nhức, còn phải xoa bóp bắp chân nữa, nếu
không mai cũng sẽ đau." Hứa Niệm nghiêm túc nói, dường như bản thân
không hề có ý niệm gì khác, thật sự trong sạch.
Quan hệ của hai
người chân chính mà nói thì gọi là chủ nhà và khách thuê, nói nhẹ đi thì có thể gọi là bạn bè, nhưng bất luận là loại quan hệ nào đi nữa thì
cũng chưa đến mức xoa bóp massage chân thế này.
Cố Dung vẫn như
cũ không lên tiếng, coi như ngầm đồng ý với Hứa Niệm. Cũng may Hứa Niệm
thật sự quy củ, không có làm ra hành động gì vượt mức.
Ba ngày
trước lập hạ, nhiệt độ không khí dần lên cao, mới vừa vào cửa Cố Dung
còn nhắc Hứa Niệm đừng để bị cảm lạnh mà bây giờ bản thân lại cảm giác
có chút nóng nực, phía sau lưng đều rịn ra lớp mồ hôi, đặc biệt là khi
dựa gần Hứa Niệm, Hứa Niệm so với ngọn lửa cũng không khác gì nhau mấy,
nóng hầm hập, chân nóng, lòng bàn tay cũng nóng, cỗ nhiệt độ kia như
muốn làm Cố Dung bỏng rát, có chút công kích dùng lực vừa đấm vừa xoa,
gần như khiến phòng tuyến Cố Dung vỡ vụn.
Hứa Niệm đại khái là đã quên mất bản thân chỉ mặc một chiếc áo thun mỏng dính, chỉ lo ân cần mà nắn mà xoa, chiếc chăn mỏng trên người tuột xuống khi nào cũng không
hay. Nữ sinh hai mươi tuổi dậy thì hoàn toàn, đã có chút phong vị của
phụ nữ, có thể chưa thành thục nhưng ý vị vẫn có, đặc biệt là khi Hứa
Niệm chỉ tùy ý buộc tóc lên, vài sợi tóc thả rơi dọc theo sườn mặt khiến khung ảnh nhu hòa đi rất nhiều.
Lúc Hứa Niệm xoa bóp bắp chân, Cố Dung cố ý vô tình giật giật bàn chân đang đặt gần đùi trong của Hứa Niệm.