Thập Phần Vừa Ý Ngươi

Chương 25: Đêm Muộn


trướctiếp

Bên ngoài lục tục truyền đến tiếng còi xe hơi, đoàn người xem xong pháo hoa lần lượt trở về, Trầm Vãn đi chung xe với Ninh Chu Di, hai người về tới nhà trước mấy người khác hai phút, Ninh Chu Di ở dưới nhà đỗ xe, Trầm Vãn xách theo túi lớn túi nhỏ lên lầu, vừa đi đến cửa phòng Cố Dung bỗng dưng lại cúp điện, ban nãy nàng có thấy ánh đền hắt ra từ khe cửa phòng, biết hẳn là dì mình đang ở trong nên theo thói quen tính hỏi thăm một chút.

Nhưng bên trong không ai trả lời, hành lang đen nhánh một mảnh, nàng lại gõ gõ: "Dì nhỏ?"

Trong phòng, Hứa Niệm chột dạ mím môi, dùng lực đỡ chặt lấy Cố Dung, bởi vì tối đen nhìn không rõ, ban nãy vì gấp nên phản ứng nhanh, giơ tay ra đỡ trúng chỗ nào thì trúng, khó tránh khỏi sẽ chạm tới nơi không nên chạm. Hứa Niệm đỡ trúng phần lưng dưới áo ngủ của Cố Dung, bên trong không mặc gì cả, Hứa Niệm bất động thanh sắc dời đi tay, đỡ Cố Dung đứng yên xong liền lẳng lặng buông ra, nhưng nàng vẫn không lùi lại, khoảng cách hiện tại giữa hai người đang rất gần.

Cố Dung cũng không nhúc nhích, kéo kéo áo ngủ, cô nhìn về phía cửa, nhỏ giọng trả lời Trầm Vãn một chút, vẫn thanh thanh lãnh lãnh như bình thường, thập phần bình tĩnh.

Trầm Vãn ngoài cửa thả túi xuống đất, hỏi: "Đêm nay A Niệm đi chung với dì đúng không? Cậu ấy về chưa ạ?"

Hứa Niệm ngây người, không biết vì sao, tuy rằng giờ phút này hai người hoàng toàn thanh thanh bạch bạch chưa hề phát sinh chuyện gì nhưng trong tiềm thức vẫn là không muốn để cho người khác biết họ đang ở chung một phòng.

Cố Dung trầm giọng nói: "Ừ, em ấy đang ở dưới lầu."

Trầm Vãn ừm ừm hai tiếng, "Mọi người ban nãy mua rất nhiều trái cây, lát nữa dì cũng xuống dưới ăn nha," nàng lấy di động bật đèn pin, "Con xuống dưới kiểm tra xem thế nào, quá nửa là đứt cầu dao mất rồi."

Cố Dung đáp: "Được."

Trầm Vãn nhấc túi lên rời đi.

Trong phòng tối như mực, không thể nhìn thấy lẫn nhau nhưng có thể cảm nhận được người kia hiện tại đang đứng trước mặt mình, hơn nữa lại còn rất gần.

"Chờ có điện lại rồi hẵng ra ngoài." Cố Dung nói, dù sao thì Trầm Vãn còn ở bên ngoài, bây giờ bước ra nói không chừng sẽ đụng phải, đến lúc đó lại không biết giải thích thế nào.

"Dạ."

Tâm tư hai người đều nghĩ tới một chuyện, Hứa Niệm không lường trước được cô sẽ ứng phó như vậy, trong khoảng thời gian ngắn nhất thời không biết nên nói gì. Cố Dung sờ đến điện thoại trên bàn, bấm mở đèn pin, thoáng thấy khuôn mặt đối phương đằng trước, lại từ bỏ, bấm tắt đi.

"Tóc của dì vẫn còn ướt." Hứa Niệm nói, hành động nhanh hơn suy nghĩ, dựa theo cảm giác đi lại gần, "Để em lau giúp dì."

Không đợi Cố Dung trả lời, Hứa Niệm duỗi tay lấy khăn, bởi vì nhìn không thấy, vô tình bắt trúng mu bàn tay mịn màng của đối phương, nàng rụt rụt ngón tay nhưng không buông ra.

Hứa Niệm nhìn không ra biểu cảm của Cố Dung, thật lâu sau, nghe thấy người này "Ừ" một tiếng, đem khăn lông nhét vào tay nàng. Di động lại lần nữa bị thả xuống, Cố Dung ngồi lên chiếc ghế đưa lưng về phía Hứa Niệm, Hứa Niệm lại gần giúp cô lau tóc.

Ban nãy các nàng đã làm khô tóc ở suối nước nóng rồi, Cố Dung hẳn là vừa mới tắm lại, Hứa Niệm nhẹ nhàng xoa xoa, tiện tay sửa lại vài sợi tóc rơi bên tai cô, lòng bàn tay không cẩn thận chạm đến làn da phía sau tai, Cố Dung theo bản năng né tránh va chạm, thật sự rất mẫn cảm, ở căn nhà kiểu tây ban nãy cũng thế, Hứa Niệm rũ xuống mí mắt, giả vờ lơ đãng chạm vào nốt ruồi trên vành tai phải, cô vẫn phản ứng như vậy.

Mỗi người đều có bộ phận mẫn cảm khác nhau, eo, tai, cổ,... Cố Dung chính là ở tai, đặc biệt là phía sau tai. Hứa Niệm hiểu rõ, không tiếp tục trêu đùa cô nữa, an phận lau tóc.

Lau lau một lúc, đèn sáng trở lại, trong phòng đột nhiên sáng sủa, Hứa Niệm trải dài khăn lông ra bàn, vẫn không có ý định rời đi mà hỏi: "Máy sấy đâu rồi ạ?"

Cố Dung cứng lại, ngập ngừng một lúc lâu, nhỏ giọng mở miệng nói: "Trong phòng tắm."

Hứa Niệm lấy máy giúp cô sấy tóc, sấy xong mới lặng lẽ đi ra ngoài, hành lang cực kỳ an tĩnh, mọi người đều đang ở dưới lầu, đơn giản sửa sang lại một chút nàng cũng bước xuống. Trầm Vãn nhìn thấy nàng vội vàng đứng lên mời: "Lại đây ăn trái cây nè, mình mới mua ở vườn trái cây gần chỗ xem pháo hoa, quả anh đào đặc biệt ngọt luôn, cậu ăn thử đi."


trướctiếp