Gió Mát Trăng Thanh Thường Bạn Quân
Edit: Phương Anh
Xe cấp cứu gào thét một đường tới bệnh viện, Chúc Thanh Phong nằm trên cáng xe thuận lợi rời đi.
Nhân viên y tế đẩy Chúc Thanh Phong đi làm kiểm tra, mắt thấy thể lực người
bệnh dần dần cạn kiệt lại lần nữa lâm vào hôn mê đành phải kết thúc đợt
kiểm tra trước sau đó đẩy người về phòng bệnh ngay.
Cũng may mấy
loại kiểm tra tương đối quan trọng đều đã được hoàn thành trước, tuy
rằng dạ dày của Chúc Thanh Phong không được khỏe tốt nhất là nên làm nội soi dạ dày, nhưng mà suy xét tới làm nội soi có kích thích hơi lớn đối
với dạ dày nên chỉ có thể chờ bệnh nhân khỏe lại rồi mới làm được.
Có kết quả kiểm tra sau đó đúng bệnh hốt thuốc thì mọi việc dễ dàng hơn
nhiều, trái tim cứ run lên vì lo sợ của Hạ Lãng Nguyệt cũng bình tĩnh
trở lại sau khi nhìn thấy biểu tình dần dần thả lỏng của Chúc Thanh
Phong.
Chúc Thanh Phong nằm trong một phòng bệnh đôi, chỉ là một chiếc giường bệnh khác trong phòng trước mắt còn chưa có ai đặt.
Không có người bệnh khác và người nhà họ quấy rầy, nhân viên chăm sóc và chữa bệnh cũng lần lượt rời đi ngay sau khi tình hình của người bệnh ổn định lại. Bên tai chỉ còn tiếng vang tích tích của máy đo điện tâm đồ, Hạ
Lãng Nguyệt lúc này mới nhớ tới chính mình sốt ruột hốt hoảng tới mức
ném hết tất cả công việc ra sau đầu.
Tiết dạy của Chúc Thanh Phong được sắp xếp vào cuối tuần nên bây giờ tạm thời không phải lo lắng tới chuyện xin nghỉ.
Nhưng chính mình...
Hạ Lãng Nguyệt có chút đau đầu đè đè mi tâm vừa mới thả lỏng được, anh mở
Wechat ra thuyết minh tình huống cho anh trai mình hiểu cũng thuận tiện
xin nghỉ luôn.
Trước kia vào lúc nghỉ hè còn ổn, nhưng gần đây
công ty mới đấu thầu thành công một cái hạng mục lớn, đúng vào thời điểm bận rộn mấu chốt nhất lại xin nghỉ nên Hạ Lãng Nguyệt thật sự có chút
áy náy. Nhưng mà anh lại không thể nào yên tâm để Chúc Thanh Phong ở
trong bệnh viện một mình được, cho dù có bác sĩ gia đình và hộ công ở đó cũng không được. So với thất thần mà đi làm việc thà rằng anh thành
thật kiên định mà chăm sóc Chúc Thanh Phong để cậu mau chóng khỏi hẳn.
Hạ Lãng Nguyệt lại nhắn tin xin lỗi thành khẩn cũng tỏ vẻ chờ khi hạng
mục quan trọng này kết thúc nhất định sẽ mời tất cả mọi người trong dự
án đi ăn một bữa.
Ngày thường Hạ Lãng Nguyệt là một vị lãnh đạo
không nhỏ không lớn nhưng vẫn luôn tận hết chức trách, cũng chưa từng ỷ
vào việc đây là công ty nhà mình mà ỷ thế hiếp người. Đối với bé người
yêu nhà Hạ Lãng Nguyệt, tuy rằng các đồng nghiệp của anh chưa từng gặp
mặt nhưng cũng thường xuyên nhìn thấy dáng vẻ anh ôm cái điện thoại với
vẻ mặt hạnh phúc ngọt ngào, đương nhiên cũng biết rằng Hạ Lãng Nguyệt
bỗng dưng xin nghỉ trên cơ bản đều là bởi vì phải chăm sóc người yêu
đang bị bệnh. Đoàn đội của Hạ Lãng Nguyệt là do Hạ Phồn Tinh tự mình
mang nên đương nhiên không tồn tại người nào quá mức khắc nghiệt nên đa
số đều có thể tiếp thu Hạ Lãng Nguyệt xin nghỉ phép giữa chừng.
Vấn đề công tác đã giải quyết hơn nửa nhưng mà vấn đề mặt sinh hoạt vẫn còn rất nghiêm trọng.
Sớm tại mấy năm trước khi Hạ Lãng Nguyệt còn trong thời kì tự cho mình là
anh lớn anh cũng đã phát hiện ra nếp sống sinh hoạt của Chúc Thanh Phong vô cùng nát bét, lại còn cực độ không thèm để bụng tới thân thể của
mình. Vốn dĩ Hạ Lãng Nguyệt có tính toán quan tâm tới nếp sinh hoạt hàng ngày của bạn nhỏ nhưng cũng đã vô tri vô giác thay đổi tâm thái của
Chúc Thanh Phong, nhưng lần này lại đã hung hăng gõ vang lên một hồi
chuông cảnh báo cho anh.