Trưởng Thành Cùng Với Severus

Chương 18


trướctiếp

【Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( mười tám)

Đại thiếu gia nhà Potter dùng suốt một tháng thời gian mới tiếp nhận được sự thật em trai sinh đôi của mình càng lúc càng gần gũi với Snape, nhưng càng khiến cho hắn không thể chấp nhận chính là — gần đây hắn căn bản không thể nhìn thấy được bóng dáng của Harry!

"Lily," James đến gần nữ Phù thủy nhỏ đang tự học ở trong thư viện, "Cậu có biết Harry ở đâu không?"

"Cậu là anh trai của Harry, tại sao cậu lại không biết cậu ấy ở đâu chứ?" Lily đang đọc một cuốn sách rất dày, "Nếu Harry không nói cho cậu biết, vậy thì mình cũng không biết cậu ấy ở đâu."

Nhìn ánh mắt khát vọng của James trong lòng Lily cảm thấy không đành lòng, nàng do dự một chút rồi mới mở miệng nói: "Harry ở cùng với Severus, nhưng mình cũng không biết bọn họ đang làm cái gì."

Được đến đáp án James nhanh chóng nói lời cảm ơn với Lily và xoay người rời khỏi thư viện.

Trong lớp học bị bỏ hoang kia, hai nhân vật chính trong cuộc nói chuyện kia dang phối hợp ăn ý điều chế độc dược.

Snape đem đá nguyệt bồ tát đã nghiền thành bột phấn bỏ vào trong nồi quặng, hơi nước nhàn nhạt quanh quẩn ở bên người khiến khuôn mặt y trông rất mơ hồ, "Harry, đem nước của cỏ đế căn đưa cho ta."

Cậu bé bị điểm danh cầm lấy lọ nước đặt ở trên bàn và đưa qua, cậu nhịn không được đặt câu hỏi nói: "Severus, gần đây có phải cậu không hề nghỉ ngơi đúng không?"

Trong phòng học chỉ có một cái cửa sổ nhỏ hẹp, ánh mặt trời chen chúc chiếu vào căn phòng, chiếu rõ ràng có thể nhìn thấy vòng xanh lá nhàn nhạt ở dưới mắt của Snape.

Harry chỉ chỉ vị trí dưới mắt mình, "Nơi này của cậu quầng thâm rất rõ ràng."

Snape không nói, gầy đây y thật sự là thức đêm điều chế độc dược, nhưng y không ngờ là sẽ bị cậu bé Gryffindor đứng trước mặt mình chỉ ra điểm này.

"Severus," Harry tiến lên một bước và nắm lấy tay phải của Snape, "Nhìn mình."

"Làm sao vậy?" Snape bị bắt ngẩng đầu lên nhìn thẳng Harry, trong đôi mắt xanh biếc sạch sẽ xinh đẹp kia tràn đầy lo lắng.

Harry nhíu mày, cậu rất ít khi lộ ra biểu cảm như vậy, mặt trời nhỏ của Gryffindor cũng không phải chỉ là hư danh, "Cậu không thể lại thức đêm điều chế độc dược."

"Tại sao cậu biết —" Snape đột nhiên dừng nói chuyện lại, nhìn biểu cảm quả nhiên là như thế của Harry, y ảo não chậc một tiếng, "Đúng vậy, ta thật sự là thức đêm điều chế độc dược."

Chất lỏng trong nồi quặng phát ra tiếng ti ti đầy khủng bố, điều này biểu thị một nồi độc dược thất bại sắp ra đời. Nhưng giờ phút này hai người ở trong căn phòng đều không có dấu hiệu quan tâm đến nó.

"Severus, mình chỉ sợ là cậu cần cho mình một lời giải thích." Harry nói như vậy, Snape cảm thấy gần đây cách thức nói chuyện của Harry càng ngày càng giống y.

"Không......" Snape muốn nói lại thôi, y giống như muốn nói cái gì đó, nhưng y ý thức được lời nói này sẽ tạo ra hậu quả không thể phản hồi, vì vậy y dứt khoát gắt gao nhắm chặt miệng mình lại.

Trong phòng yên tĩnh đến mức chỉ còn tiếng ti ti hòa lẫn với tiếng hít thở của hai người bọn họ, cuối cùng vẫn là Harry dẫn đầu bại trận mà lên tiếng, "Vậy để mình đổi cách nói khác," Harry như cũ nhìn thẳng vào đôi mắt màu đen của Snape, "Không cần lại thức đêm điều chế độc dược, việc đó không tốt đối với thân thể của cậu."


trướctiếp