Trưởng Thành Cùng Với Severus
Hành lang yên tĩnh tối đen ở trong lâu đài, một chiếc đèn lẻ loi bay lơ
lửng ở trên không trung, phía sau nó không có bất kỳ bóng dáng của một
ai, rất giống như đây là một chiếc đèn có thể tự động di chuyển vậy.
Harry ngừng thở, đem tiếng bước chân phóng thật sự nhẹ, cậu giấu người ở dưới chiếc áo choàng tàng hình và thực hiện chuyến đi "Thăm quan lâu đài lúc nửa đêm", chỗ cần đến đúng là nhà bếp của Hogwarts.
Gãi gãi trái lê trên bức tranh hình dĩa hoa quả, Harry thuận lợi bước vào phòng bếp, gia tinh chào đón cậu vẫn luôn nhiệt tình như vậy. Cậu nhìn gia tinh và đưa ra yêu cầu của chính mình, "Ta muốn một cái bánh kem chocolate,
không cần quá ngọt, còn có mười hai cây nến và hai chai bia bơ."
Các con gia tinh nhận được mệnh lệnh thì lập tức hành động, Harry dựa người vào cái tủ ở bên cạnh để chờ đợi, một con gia tinh bưng một ly nước bí
đỏ đến cho cậu, Harry cắn đầu lưỡi để ngăn cản tiếng cảm ơn mà cậu sắp
buộc miệng thốt ra.
Harry lại lần nữa cảm thán hiệu suất làm việc và trình độ tri kỷ của các con gia tinh, cậu mang theo đồ ăn đã được
thu nhỏ và bước ra khỏi nhà bếp, nhưng lần này chỗ mà cậu đi không phải
là tòa nhà hình tháp của Gryffindor, mà là ký túc xá của Slytherin.
Đêm khuya 11:55 phút, Snape đi ra ký túc xá, xuyên qua phòng sinh hoạt
chung không một bóng người, bò ra khỏi cửa chân dung và đứng ở khúc
ngoặt. Merlin mới biết y cảm thấy như thế nào khi mạo hiểm nguy cơ bị
bắt được đứng ở chỗ này hơn nửa đêm, chỉ vì chờ đợi một tên Gryffindor
ngu ngốc.
Khi chiếc đèn bay lơ lửng kia đi đến trước mặt Snape, Harry nhỏ giọng nói: "Severus, chúng ta mau vào đi thôi."
Snape cố gắng khống chế cái miệng muốn trào phúng của chính mình, có chuyện
gì thì vào ký túc xá rồi lại nói, nếu không bị ai đó nhìn thấy được thì
hắn cũng sẽ bị xui xẻo.
"Mặc tốt áo choàng của cậu, Harry," Snape nhỏ giọng nói: "Theo sát ta, nếu như bị các Slytherin khác bắt được thì không liên quan gì đến ta."
Harry gật gật đầu khẳng định, giây
tiếp theo mới ý thức được Snape không nhìn thấy được động tác của cậu,
cậu dứt khoát mà nắm lấy tay của Slytherin tóc đen, đem cái đèn trong
tay đưa tới trên một cái tay khác của Snape.
Bọn họ rất cẩn thận
mà về tới ký túc xá của Snape, xét thấy các Slytherin khác luôn đi vào
giấc ngủ đúng giờ cho nên bọn họ cũng không cần căng thẳng như vậy.
Nhưng Snape vẫn rất lo lắng có người phát hiện có một con sư tử ngốc trà trộn vào hang ổ của rắn.
"Cho nên tiểu thiếu gia nhà Potter là
bởi vì chuyện gì mà muốn ghé thăm ký túc xá của ta?" Snape xoay người
khóa cửa lại, để đảm bảo an toàn y quăng thêm mấy cái bùa chú lên trên
cửa, tuy rằng y biết rõ là sẽ không có ai đến quấy rầy y.
Harry
cởi áo choàng tàng hình ra, vẫy đũa phép để nhìn thời gian, kém một phút nữa là 12 giờ. Cậu lấy bánh kem đã được thu nhỏ từ trong túi ra và
phóng lớn, cắm mười hai cây nến lên trên đó và cũng đốt nến lên, thừa
dịp khi Snape còn ngây người thì tắt đèn. Trong cả căn phòng chỉ còn lại ánh sáng mỏng manh phát ra từ ngọn nến chiếu sáng ra hình dáng của hai
thiếu niên.
"Sinh nhật vui vẻ Severus." Harry nhìn chằm chằm đôi
mắt màu đen gần trong gang tấc, cặp mắt kia gần đây cảm xúc dao động
càng ngày càng nhiều, cậu rất vui khi nhìn thấy Severus vui tươi sống
động như vậy, "Cậu đã mười hai tuổi rồi, ước điều gì đó đi?"
Snape còn duy trì động tác cầm lấy đũa phép, bộ dáng của y nhìn qua giống như đang bị trúng bùa hóa đá vậy. Cho đến khi Harry lên tiếng gọi y, y mới
rũ tay phải đang đặt ở giữa không trung xuống, tiếng nói có chút run rẩy hỏi: "Làm sao cậu biết được sinh nhật của ta?"
Harry chớp chớp mắt, giống như không hiểu là tại sao Snape sẽ hỏi câu này, nhưng cậu vẫn mở miệng trả lời: "Mình hỏi Lily a."
Ngọn nến tí tách vang lên, Harry nhanh chóng thúc giục nói: "Trước tiên đừng nói cái này, mau cầu nguyện đi Severus."
Snape chậm nửa nhịp chắp tay đặt trước ngực, nhắm hai mắt lại, ở giây phút
phút ước nguyện trong lòng y chỉ có liên quan đến chàng thiếu niên kia, y muốn sau này Harry sẽ cùng y vượt qua mỗi cái sinh nhật.
Nguồn
sáng duy nhất ở trong phòng cũng bị thổi tắt, đôi mắt xanh biếc kia của
Harry trong bóng đêm càng có vẻ sáng ngời, Snape chật vật mà né tránh
ánh mắt của Harry, y luôn cảm thấy chính mình không thể trốn được chỗ
nào ở dưới ánh mắt của Harry.
"Severus, điều ước của cậu là gì a?" Harry hỏi.
Snape vẫy đũa phép, ánh đèn trong phòng nháy mắt sáng lên, y bị ánh sáng màu
trắng đột ngột đâm vào nên đôi mắt hơi ươn ướt, "Điều ước mà nói ra thì
sẽ không hiệu nghiệm."