"Xuân Đào tỷ tỷ, tỷ không trả lời đúng trọng tâm của câu hỏi gì hết á." Hoa Thủy Tiên làm bộ dáng giận hờn mà phát biểu linh tinh "Em thấy Minh Kỳ yêu thích tỷ. . ."
Xoảng!
"Tỷ. . ." Hoa Thủy Tiên hoảng hốt nhìn Xuân Đào quỳ xuống trước mặt mình. Nàng chưa kịp phản ứng gì thì Xuân Đào đã vội nói "Xin tam công chúa đừng nói như thế, nô tỳ thật sự không gánh vác được trách nhiệm đó. Nô tỳ thật không xứng tí nào."
"Xuân Đào tỷ tỷ, tỷ như thế là trốn tránh. Mặc người ta nói như thế nào, tỷ cứ tiếp tục mà yêu. Tỷ có biết không?" Hoa Thủy Tiên nâng Xuân Đào đứng lên "Minh Kỳ đã từng trước mặt em và mọi người cầu xin cưới tỷ. Đệ ấy tuy biết sẽ không có nhiều hy vọng nhưng vẫn cứ quyết tâm. Mặc dù cách trực tiếp rất khó khăn mà tiếp nhận được. . ."
"Tứ hoàng tử. . ." Xuân Đào không thể tin được, tai nàng có nghe lầm không.
"Ân, mẫu thân tứ đệ đã phản đối. Nàng rất thất vọng khi biết 'nàng dâu' tương lai của mình. . ." Hoa Thủy Tiên chậm rãi nói. Xuân Đào thót tim mà ngẩn đầu nhìn nàng.
"Nàng, mẫu thân Minh Kỳ là người không phải thích con dâu quyền thế như mọi người tưởng. Nàng chỉ lo người ta lợi dụng con nàng thôi, khi nghe rõ ràng đã đồng ý."
"Phụ hoàng và mẫu hậu đã đồng ý. Mọi người cũng chúc phúc cho Minh Kỳ và tỷ. . ." Hoa Thủy Tiên cười như hoa.
"A. . ." Xuân Đào khóc nức nở một hồi, nàng ngẩn đầu lau nước nhìn Hoa Thủy Tiên. Ôn nhu đáng yêu mà hạnh phúc cười "Cảm ơn, cảm ơn." nói xong liền hối hả đi ra mà tìm người đó. Phải, nàng phải đi tìm người đó, Hoa Minh Kỳ. . .
Hoa Thủy Tiên đợi Xuân Đào đi, nàng ngẩn đầu nhìn nóc nhà nói "Xuống đi, đừng núp nữa."
Vụt! Bịch!
Một cái hắc y nhân từ trên nóc nhà rớt xuống. Khụ, hắn đang định 'dọa' người ta thế mà lại bị 'dọa' lại. Hic. Đau mông quá đi a ╥_╥̀. . . . .