Sắc mặt Nhất Vô Niệm trầm xuống, đối phương xem ra thật sự nghiêm túc,
cái con lừa trọc này hôm nay chỉ sợ thậc sự muốn đem hắn trấn áp. Cảm
nhận được khí tức khác thường trên người Bạch Cửu Dương, trong lòng Nhất Vô Niệm tương đối tò mò người này sẽ mạnh lên bao nhiêu.
Bạch Cửu Dương đã không buồn nói câu nào, nửa câu dư thừa cũng không nói liền động thủ.
Đám người bên dưới nhìn thấy tay phải của Bạch Cửu Dương đánh ra chưởng ẩn, sóng gơn hiện ra cách bàn tay mấy trượng, nhanh chóng ập tới chỗ Nhất
Vô Niệm, phía trước bàn tay tràn ngập hắc quang đen tối, giống như ngưng thực thành lốc xoáy, tỏa ra lực hút vô cùng mạnh mẽ, khiến cho cơ thể
Nhất Vô Niệm hơi bị nghiêng đi, hướng về phía đầu sóng gợn mà tới.
Nhất Vô Niệm phản ứng cũng cực kỳ nhanh, ngay khi thân thể gặp phải lực hút
lập tức vận chuyển chân nguyên với ý đồ muốn cắt đứt lực hút của đối
phương, bất quá lực hút trực tiếp bỏ qua phòng ngự của Nhất Vô Niệm.
Không tìm được cách phá giải lực hút thế nhưng cũng không làm Nhất Vô
Niệm qúa bối rối, hắn còn chưa tin đối phương lập tức xuyên phá được
phòng ngự của hắn.
Trong chớp mắt, thân hình của Nhất Vô Niệm bị
lực hút bí ẩn kia hút qua. Hơi thể hiện một chút yếu thế, nhưng ngay khi khoảng cách hai người gần nhau hắn bộc phát ra chân nguyên vô cùng hùng hậu, lôi điện màu xanh từ trên người tỏa ra lập tức chống lại lực hút.
Đồng thời kiếm khí cường đại từ thân thể của hắn giống như lũ lụt tràn
ra, ngay khi lôi điện tan biến kiếm khí cũng vừa lúc cắn nuốt ngược lại
lực hấp.
Kiếm ý bộc phát lập tức ngăn cản lực hấp dẫn, trường
kiếm trong tay Nhất Vô Niệm không chút do dự được hắn khống chế bổ ra
một kiếm. Không gian không chút thay đổi, thế nhưng sắc mặt Bạch Cửu
Dương hơi đổi sắc, hai tay của y nhanh chóng kết ấn pháp, sau lưng của y đột ngột hiện ra một hư ảnh Ma Thần, chân đạp cửu xà, khuôn mặt nghiêm
nghị có chút dữ tợn, tay cầm một đại thương cực lớn. Điều càng quỷ dị
chính là sau lưng của nó còn có mấy chục đốm lửa nhỏ tạo thành một cái
vòng, cảm giác thập phần cường đại.
Bạch Cửu Dương tay nắm thành quyền, ma thần sau lưng y hư hư, thực thực hòa vào cánh tay của y theo quyền mà ra.
Một quyền trông rất đơn giản, xung quanh có ánh sáng bao phủ, nhẹ nhàng xé rách gợn sóng, chấn động hư không.
Quyền pháp đã ra, kiếm ý cũng hiện!
Hư không vốn đang yên tĩnh, đột nhiên một vệt kiếm hiện ra ngay trước mắt
của Bạch Cửu Dương. Hai tay Bạch Cửu Dương nâng lên, sóng khí mạnh mẽ
lan tràn ra cực kỳ nóng rực khiến cho một vùng phạm vi trở nên chói lòa
cả mắt, một loạt hơi nóng khủng khiếp ập tới, lực trùng kích cực mạnh
như sóng vỗ quấn bay mọi thứ. — QUẢNG CÁO —
Tóc bay rối loạn, nhưng Nhất Vô Niệm không quan tâm. Ánh mắt của hắn nhìn
không chớp về phía đối thủ, trong lòng vô cùng chấn kinh. Con hàng này
vậy mà chặn đứng đòn kiếm ý của hắng, đây cũng quá kinh khủng đi. Kiếm ý của Nhất Vô Niệm cũng không yếu, đối mặt với Nguyên Anh cũng có chút đủ dùng vậy mà đối với một tên cùng cảnh lại không gây ra chút thương tổn.
Một kiếm không đủ vậy thì hai kiếm, hai kiếm không được vậy thì… ra kiếm đến khi nào được!
Nâng khẽ tay lên liên tục bổ ra vài đường, kiếm ý bộc phát cực kỳ cường đại
cuốn bay bụi mù, không giống như vừa rồi ẩn hiện lần này lại trực diện
hiện ra. Liên tục mấy đường kiếm ý xuất hiện, hư không chấn động không
ngừng dường như không lúc nào có thể ngừng lại được.
Hư ảnh ma
thân sau lưng Bạch Cửu Dương không có tiêu tan, bất quá sắc mặt của hắn
có chút dữ tợn, đôi mắt hơi hiện lên màu đỏ rực như máu. Hai tay chắp ở
trước ngực, chỉ thấy phía sau lưng của hắn vốn chỉ có một hư ảnh nay lại bị một hư ảnh khác chen vào, hư ảnh vừa hiện lập tức một làn ánh sáng
màu vàng chói lóa khắp nơi đây.
Một tôn đại phật.
Tôn đại
phật này tương đối khác tôn phật trước đó Bạch Cửu Dương từng triệu hồi, tôn phật này vừa xuất hiện lập tức bị hư ảnh ma thần bài xích. Ma thân
hướng qua phía tôn phật gầm nhẹ, cây đại thương màu đen tỏa ra hắc khí
thập phần tà ác dưới khống chế của tôn ma thần chĩa vào hướng hư ảnh tôn phật bên cạnh.
Hình ảnh kỳ dị này lập tức bị Nhất Vô Niệm cùng
đám người phía xa rình mò kinh ngạc, đây có lẽ là lần đầu tiên bọn họ
trông thấy chuyện này. Nhất Vô Niệm cũng không ngoại lệ, ngay khi hắn
cho rằng Bạch Cửu Dương gặp khó khăn thì chỉ thấy hai tay của y liên tục bấm pháp quyết, miệng không ngừng niệm chú ngữ.
Sau một vài
giây, hư ảnh ma tôn cùng tôn phật đều trở lại bình thường, cả hai đều
đứng vững vàng mặt không đổi sắc, dường như chuyện vừa rồi chưa từng
được diễn ra. Nhưng Nhất Vô Niệm để ý, sắc mặt của Bạch Cửu Dương có
phần hơi trắng, xem ra để khống chế hai hư ảnh kia có phần quá sức với
y.
Đương nhiên Nhất Vô Niệm sẽ không lo lắng hay thương hại đối
phương, hai người bọn họ bây giờ chính là kẻ thù. Nếu có thể thì Nhất Vô Niệm cũng sẽ không tha cho đối phương, kẻ này làm người để cho hắn có
chút không thoải mái. Đúng như Nhất Vô Niệm nói, vừa rồi để trấn an hai hư ảnh kia không làm loạn
hắn cũng phải trả giá không nhỏ, bất quá dù như vậy hắn vẫn quyết định
triệu hồi cả hai hư ảnh tôn “Phật”, “Ma”. Vừa trấn an hai tôn hư ảnh
xong, Bạch Cửu Dương vận dụng phật lực cùng ma lực nhanh chóng tạo ra
một một đạo âm dương đồ án trên đỉnh đầu.
Đồ án âm dương từ từ chuyển động, Nhất Vô Niệm hơi sửng sốt, nhưng cũng không hoảng loạn.
Từ nhẫn trữ vật ném ra thập nhị lôi châu, hai tay của hắn nhanh chóng
khống chế những viên lôi châu tạo thành một cái trận pháp nho nhỏ. Trận
pháp vừa thành lập tức bắn ra những tia sét cực mạnh đấm xuống chỗ Bạch
Cửu Dương.
Bạch Cửu Dương hơi híp mắt một chút, tay trái của y
nắm thành trảo, ma thần sau lưng lập tức bành trướng. Âm thanh cười rùng rợn của ma thần lập tức truyền ra bốn phía, kèm theo tay trái của y cào xuống lập tức một cự trảo màu đen không lồ từ trên không trung vụt qua
bổ xuống chỗ Nhất Vô Niệm.
Trận pháp lôi châu dưới sự khống chế
của Nhất Vô Niệm bổ xuống lôi điện, ngay khi sắp trúng vào người Bạch
Cửu Dương thì lập tức bịđạo đồ án âm dương ngăn chặn lại, chỉ thấy đạo
đồ án đó hấp thu kim quang của hư ảnh tôn phật sau lưng Bạch Cửu Dương
sau đó hóa thành một đại phật kim sắc, trang nghiêm từ bi, tràn ngập
thanh tịnh, đại trí tuệ dùng hai tay chống đỡ lại vô số lôi điện.
Cự trảo hắc ám cũng vì thế mà thuận tiện đánh tới chỗ Nhất Vô Niệm.
“Oành!”
Một âm thanh rung trời vang lên, thân hình Nhất Vô Niệm nhanh chóng vụt bay đâm thẳng xuống mặt đất.
“Phụt! Khụ khụ…” — QUẢNG CÁO —
Nhất Vô Niệm chui thẳng xuống bên dưới mặt đất, không nhịn được mà ho ra một ngụm máu, sắc mặt cũng theo đó mà trắng bệch.
“Thật mạnh!”
Vừa lau đi vẹt máu trên khóe môi, Nhất Vô Niệm không nhịn được thầm nói một câu.
Nhìn Kim Chung Tráo trở nên mờ nhạt trong lòng hắn không khỏi trầm xuống, ăn một cú vừa rồi của đối phương khiến cho hắn bị thương không nhẹ. Lật
tay một cái lập tức ném mấy viên đan dược vào trong miệng, không có thời gian để từ từ vận chuyển công pháp luyện hóa Nhất Vô Niệm đã cấp tốc
nhảy ra khỏi mặt đất.
“Ầm!”
Ngay khi hắn vừa thoát ra khỏi phạm vi thì nơi đó đã bị một quyền xuyên phá, mặt đất nổ tung thành một hố sâu thật lớn.