Tiểu Ngư Nhi thấy sọt trúc của mình đã đầy, vùng phụ cận cũng không tìm
thấy gì nữa, cũng không định đi khắp nơi tìm. Uống một chút nước suối,
ngồi nghỉ ngơi trong chốc lát. Liền bắt đi đến dưới gốc cây nhặt quả óc
chó rụng. Cậu nhặt gom lại thành từng đống, chờ phụ thân về là có thể
mang đi. Trên cây còn có rất nhiều, nhưng mà cậu người bé sức lực nhỏ
nên đành từ bỏ.
Sau khi nhặt hết quả óc chó dưới đất, cậu liền
dứt khoát ngồi nghỉ dựa lưng vào gốc cây. Bởi vì rất lâu rồi không được
ăn, cậu nhanh chóng dùng nước rửa sạch quả, sau đó gõ gõ đập vỏ, đem bỏ
một lớp vỏ mỏng bên ngoài của hạt óc chó, liền có thể ăn phần trắng
trắng ngon ngon! Tiểu Ngư Nhi rất thích ăn tươi, hạt sau khi bóc vỏ cứng ra đem phơi khô thì sẽ không lột được lớp vỏ mỏng, như thế ăn sẽ thấy
đắng.
Tiểu Ngư Nhi một ăn hơn mười mấy quả, thấy đủ rồi nên dừng
lại. Ở hiện rất thích ăn, nhưng cơ bản đều đã sấy khô ít rồi, rất ít mới mua được còn tươi nguyên. Mà ở đó không có nhà nào trồng loại cây này,
thế nên không được ăn mấy lần còn tươi nguyên. Làm cho cậu ăn qua vài
lần mà nhớ mãi không quên, hiện tại liền có thể ăn được thoả thích. Chỉ
là cây quả óc chó này, phải trồng mất khoảng 3, 4 năm mới có thể được
ăn. Trồng trong không gian thì có khả năng sớm hơn một chút, dựa vào
kinh nghiệm trồng đào thông thường cho thấy, lần trồng cây này phải mất
mấy tháng đến hơn 1 năm mới có thể ăn. Trong không gian luôn có những
loại hoa quả trái mùa, nên lúc nào cũng có thể thường xuyên ăn.
Nhưng mà, nghĩ đến lúc này ăn xong rồi, thì khoảng thời gian sau không được
ăn nữa, Tiểu Ngư Nhi liền ngồi không được. Cậu vỗ vỗ tay đứng lên. đi
loanh quanh tìm thêm xem, có thể tìm được nhiều quả rụng càng to càng
tốt. Hắc hắc! Mơ mang nghĩ đến một thời gian về sau đều có thể ăn quả óc chó, nước miếng lại bắt đầu chảy ra.
Lần này Tiểu Ngư Nhi không
cho Viên Viên đi săn nữa, bọn họ hiện tại ở nơi cây cối tương đối rậm
rạp, rất không dễ tìm. Nếu đi vào trong thì có thể gặp nguy hiểm, kỳ
thật nơi đây vẫn tính là phần rìa bên ngoài, chỉ là so với lúc đầu còn
xa hơn một chút, như thế nguy hiểm cũng nhiều hơn một phần.
Cậu
đem tất cả đồ trong sọt đem đổ ra cạnh đống quả óc chó, sau đó mang sọt
trên lưng cùng Viên Viên tiếp tục đi loanh quanh tìm. Bước đi trên con
đường mòn nhỏ được tạo ra là nhờ đa số các thợ săn dẫm qua lại, trong
tay còn cầm một nhánh cây khua khua ven bụi cỏ, sợ đột nhiên dẫm phải
con rắn.
Tiểu Ngư Nhi chậm rãi ở trên sơn đạo đi tới, nghe dưới
chân dẫm lên lá cây âm thành xào xạc, tìm kiếm những thứ có thể cần ở
bên cạnh. Một lát liền gặp một mảnh nhỏ hoa cúc, bởi vì là mới đầu thu,
những khóm hoa cúc này chưa có nở, bất quá đã có rất nhiều nụ nhỏ mọc
ra. Tiểu Ngư Nhi liền đi qua, chuẩn bị hái về pha nước uống. Vẫn là thời điểm ra hoa là dễ nhìn nhất, có nhìn thể thấy từng đóa cúc nở rộ. Tiểu
Ngư Nhi hái nụ hoa bỏ vào trong tán lá lớn gói hết lại cho vào sọt nhỏ,
lại đào thêm mấy gốc đem trồng trong sân và trong không gian.
Sau khi hái xong hoa cúc, Tiểu Ngư Nhi cùng Viên Viên tiếp tục đi tới. Gặp
cây sơn tra, thu hoạch thật nhiều sơn tra lại bắt đầu tìm kiếm những thứ khác. Đang đi ngang qua bụi cây, một con gà rừng bay ra. Viên Viên nhìn đến muốn đuổi theo, nhưng bị cậu gọi quay lại. Cậu đi qua bụi cây tìm
tìm, liền nhìn thấy một ổ trứng gà rừng, ước chừng 4, 5 quả. Có thu
hoạch vẫn là thực vui vẻ, nói như thế nào hôm nay cũng là lần đầu tiên
cậu gặp được gà rừng, tuy rằng bắt không được, nhưng là nhặt được trứng
gà rừng cũng là thực không tồi.
Lại đi lên phía trước một chút,
tìm thấy được một mảnh hành dại, loại hành này so với trong nhà thơm hơn rất nhiều. Trước kia ở thời hiện đại, cậu thường xuyên thu mua một ít
hành dại mà một số hương thân đi lên núi đào mang tới đăng bán online,
rất được nhiều người mua. Vừa lúc hôm nay đào được, liền về chiên với
trứng gà rừng
Đem một mảnh hành dại đào xong, tiếp tục đi tới tìm kiếm, thấy không có quả óc chó nên quay về. Lúc quay về, vu vơ ngó linh tinh lại bắt gặp hai củ nhân sâm. Ha ha! Tuy rằng niên đại không lớn
lắm, nhưng cũng thực kinh hỷ nha! Vốn dĩ một đường đi không hy vọng gì,
cư nhiên thu hoạch được kinh hỉ lớn. Cậu cao hứng đến hỏng! Ha ha ha!
Bay nhanh tới, cận thận từng tí đào ra, chuẩn bị mang vào trong không
gian trồng, để chúng phát triển tốt.
Lần này Tiểu Ngư Nhi thật sự chuẩn bị trở về, tuy rằng không tìm được cây óc chó, nhưng gặp được
nhân sâm cũng đáng giá. Tiểu Ngư Nhi mang theo Viên Viên một đường quay
về.
Hiện tại không cần vừa đi về vừa tìm kiếm, liền đi tương đối
nhanh. Chờ thời điểm, cậu mang theo Viên viên về đến nơi, phụ thân bọn
họ cũng đã tới rồi. Bởi vì không tìm thấy cậu, bọn họ để đồ vật trên
người xuống, đi tới phụ cận gọi vài tiếng, tìm xem. Nhìn thấy Tiểu Ngư
Nhi đi tới liền an tâm không ít.
Tiểu Ngư Nhi nhìn đến bọn họ thu hoạch không tồi, trên người đều treo đầy gà rừng đâu. Sọt còn không có
thấy đâu. Liền hỏi: "Phụ thân, các ngươi hôm nay thu hoạch thế nào? Săn
đến có thứ tốt đi?"
Thẩm Đại Ngưu trả lời cậu: "Hôm nay còn hảo
a! Săn được một con heo rừng cùng hai con nai, còn lại toàn là gà rừng
và thỏ hoang. Chỉ là con heo rừng hôm nay không lớn bằng con lần trước,
chỉ khoảng 100 cân."
Con heo rừng này là do bẫy của Trương thợ
săn rập được, hai con nai nặng khoảng 200 cân, là bọn họ cùng nhau bắt ở những nơi khác nhau.
Con lợn rừng được Trương thợ săn mang về
trước, về tới nhà kêu thêm mấy người tới hỗ trợ mang hai con nai. Gà
rừng, thỏ hoang cùng động vật nhỏ đều bỏ trong sọt cùng treo ở trên
người, ba người thu hoạch tương đối nhiều.
Tiểu Ngư Nhi nghe nói
có ngươi đến khiêng nai, liền nói: "Phụ thân, ta tìm được một cây óc
chó, quả đều chín hết rồi, sọt nhỏ của ta không mang nhiều được, ở trên
cây vẫn còn, liền chờ các ngươi tới hái xuống"
Phụ thân đem gà rừng cùng thỏ ra buộc bằng dây cỏ dai, để lát về cầm ở trên tay, còn sọt thì nhường chỗ cho quả óc chó. truyện tiên hiệp hay
Bọn họ đi theo Tiểu Ngư Nhi tìm cây óc chó, bắt đầu phân chia công việc.
Phụ thân dùng cành cây khều quả óc chó, tiểu thúc thúc đem quả óc chó mà Tiểu ngư Nhi đặt ở dưới gốc cây nhặt vào sọt. Còn bản thân Tiểu Ngư Nhi thì lấy trứng rừng và hoa cúc ở sọt nhỏ ra ngoài, đặt những thứ khác
vào trước rồi mới đặt đặt trứng rừng và hoa cúc lên trên cùng.
Làm xong hết cũng không bao lâu. Tiểu thúc thúc mang theo Tiểu Ngư Nhi trở
về nhà trước. Phụ thân ở lại đợi những người khác đến khiêng hai con nai về.
Tiểu thúc thúc mang theo gà rừng, thỏ hoang, còn Tiểu Ngư
Nhi mang theo những đồ vật mà mình đào được. Ngay cả Viên Viên ở trên
lưng cũng mang mấy con thỏ bị trói lại. Sọt của phụ thân chỉ để lại mười mấy cân quả óc chó
Phụ thân phải đợi mọi người, Tiểu Ngư Nhi bọn họ liền đi về trước.
Về đến nhà, Tiểu Ngư Nhi cảm thấy mệt đến không chịu nổi. Mang mấy con gà
rừng cùng thỏ hoang bị chết đưa cho a cha bọn họ làm, còn nói với bọn
họ, làm mấy con ăn, còn lại làm sạch rồi ướp muối hong phơi khô để sau
ăn dần, để lâu cũng không hỏng. Tiểu Ngư Nhi không có phụ giúp, ngồi
nghỉ một chỗ, tiểu thúc cùng Trương thợ săn và mấy người lên núi khiêng
hai con nai trở về, tiện thể cầm thêm ít điểm tâm để đưa cho họ.
Trong lúc a cha đang làm gà rừng, thỏ hoang, cậu đi đun nước tắm rửa một lát. Lúc sau đem rau dại đào được ra rửa sạch, chuẩn bị cho mọi người nấu
cơm. Sơn tra cùng hoa cúc đều cho toang bộ vào nước ngâm một lát, chờ
thời điểm ăn cơm xong, đem đi pha nước cho mọi người cùng uống.
Thuận tiện mang mấy gốc hoa cúc cùng cây óc chó đem tới trong sân trồng, tổ
phụ giúp cậu đào mấy cái hố. Tiểu Ngư Nhi phụ trách tưới nước suối không gian cho mấy gốc cây đó.
Sau khi làm xong hết thảy, a cha bọn họ cũng đã làm xong bữa cơm.
Phụ thân cùng tiểu thúc thúc cũng đã trở lại nhà. Hai con nai kia được nâng về nhà của Trương thợ săn. Ngày mai phụ thân và Trương thợ săn cùng
mượn xe bò kéo lên trên trấn bán cho tửu lâu.
Cơm chiều bởi vì có thêm mấy món thú rừng nên có vẻ phong phú hơn ngày thường rất nhiều,
mọi người đều ăn đến no căng. Tiểu Ngư Nhi so với mỗi bữa cũng ăn nhiều
thêm một bát cơm.
Mọi người ăn uống no nê, lại nhận được ly trà
hoa cúc cùng trà sơn tra do Tiểu Ngư Nhi pha, liền chậm rãi uống, bơi vì ăn đến tương đối nhiều, cho nên chỉ uống nước trà sơn tra để tiêu thực. Còn trà hoa cũng thì không có uống nhiều, chỉ là bọn nhỏ nhìn cảm thấy
hoa cúc nhỏ xinh trôi nổi trên mặt nước liền bưng chơi.
Tiêu thực trong chốc lát, Tiểu Ngư Nhi liền đem quả óc chó từ trong sọt ra. Trước đem những quả không có mở miệng ra đập đập vỏ, lấy hạt ở bên trong ra
rửa sạch rồi lột lớp vỏ mỏng, mang tới cho người trong nhà ăn thử.
Chỉ là cơm chiều vừa rồi ăn quá no, liền không ăn nhiều, chỉ ăn thử vài
hạt. Nếm qua hương vị quả óc chó, mọi người đều cảm thấy rất ngon, giữ
lại một chút để ăn tươi, còn lại đem phơi khô, cất trữ ăn dần.