- Vô Ảnh chú trọng tốc độ, mỗi thao tác đều linh hoạt đến cực kiểm, dễ dàng biến chiêu tùy theo
tình huống khiến đối thủ không cách nào nắm bắt được. Ngoại việc liên
tục luyện tập để thuần thục, sử dụng và biến hóa với tốc độ cao, ngươi
còn phải học cách loại bỏ lực ma sát với không khí và kỹ thuật cắt xuyên vật thể. Kỹ thuật này hình thành từ kinh nghiệm thực chiến cả đời của
ta kết hợp với thành quả nghiên cứu khoa học của một vị lão bằng hữu.
- Ngươi cũng biết mỗi vật thể cấu thành từ các hạt siêu nhỏ là nguyên tử, các hạt này lại kết hợp lại thành phân tử, chúng cấu tạo lên mọi vật
chất trong vũ trụ. Ở cấp độ cao hơn chính là các vi sinh vật và tế bào.
Cơ thể là sự sắp xếp giữa vô số tề bào, nhìn ra là một khối nhưng thật
chất lại có rất nhiều khe hở. Muốn cắt xuyên qua tế bào không thể dùng
vũ khí mà phải dựa vào năng lượng thuần, đồng thời cần có thiết bị hiện
đại hỗ trợ. Đây là hướng phát triển ta nghĩ đến khi sáng tạo ra Vô Ảnh
nhưng đến nay vẫn chưa làm được. Nhưng kể cả như vậy, nguyên lý cắt
xuyên của Vô Ảnh vẫn dựa trên lý thuyết không có thứ gì là một khối hoàn mỹ. Ngươi sẽ học cách nhìn ra vị trí phù hợp để nhát chém của mình đạt
được hiệu quả cần thiết. Ở trên người người ta không nhìn ra được thứ
này, có lẽ đây chính là sự đáng sợ của năng lực thân thể bất hoại.
- Cuối cùng, Vô Ảnh không chỉ thiên về kỹ thuật, nó chưa đựng ba bí kỹ
riêng do ta đặc biệt sáng tạo để đối phó với ba đại chiêu của Vệ Quốc.
Trước khi học ba bí kỹ này, ngươi cần biết về đối thủ mà chúng dùng để
khắc chế, ba đại chiêu mạnh nhất trong kiếm thuật Vệ Quốc, phân biệt là
Thiên Trảm, Thăng Long và Vũ Khúc Kiếm.
- Thiên Trảm chính là kỹ
thuật đã chia đôi bầu trời trước đó mà Cao Cần sử dụng để tấn công
ngươi. Thông qua việc chuyển hóa năng lực để tích tụ năng lượng cực đại, đến mức một phần thoát ra bên ngoài cơ thể dưới dạng ánh sáng, nó sẽ
tạo thành một nhát chém cực kỳ khủng bố đủ để cắt đứt tất cả mọi thứ.
Đây là lý thuyết hình thành lên Thiên Trảm, chém đứt tất cả mọi thứ
không hẳn chỉ là nói suông. Dù sao uy lực của một kỹ thuật sẽ luôn phụ
thuộc vào người sử dụng chúng, Cao Cần vẫn còn kém khoảng cách kia rất
xa.
- Thăng Long là kỹ năng thiên về biến hóa. Người sử dụng
thông qua việc dùng kiếm tạo ra vô số dư ảnh, sau đó lấy năng lượng
ngưng tụ những dư ảnh này, tạo thành một con rồng năng lượng kết hợp từ
vô số thanh kiếm. Thăng Long có thể tàn phá chiến trường, quét ngang mọi thứ trước khi phóng thẳng lên bầu trời rồi nổ tung tạo thành một cơn
mưa kiếm. Đây là kỹ năng càn quét chiến trường nổi tiếng từng được sử
dụng để đối đầu với đám phản tặc nổi tiếng nhất năm đó.
- Cuối
cùng là Vũ Khúc Kiếm. Nếu như hai đại kỹ năng trước đều là công kích
diện rộng, Vũ Khúc Kiếm thiên về kỹ thuật. Người dùng kiếm sẽ như đang
khiêu vũ, dư ảnh của hắn và kiếm sẽ liên tục lưu lại trong mỗi chiêu
thức. Chỉ cần ngươi chạm vào một cái bất kỳ, toàn bộ dư ảnh sẽ lập tức
tấn công ngươi. Chỉ dùng lời nói rất khó hình dung sự hoa mỹ của kiếm
cuối cùng này. Cho đến nay Cao Cần vẫn chưa từng dùng đến Vũ Khúc Kiếm.
Mọi người nghĩ rằng đại chiêu này giống như đang khiêu vũ, không thích
hợp với hình tượng đại tướng nên hắn mới không dùng. Nhưng theo suy đoán của ta, Cao Cần căn bản không nắm được chiêu thức mạnh mẽ này. Bản thân hắn cũng cảm thấy không cần học. Hai đại chiêu đầu đủ để càn quét vạn
quân, đơn đấu có thể dựa vào sức mạnh áp đảo của bản thân và Thần Phạt.
Lời đồn hắn nắm giữ toàn bộ kiếm thuật Vệ Quốc chẳng qua là để nâng cao
hình tượng vị đại tướng mạnh nhất trong lịch sử vương quốc mà thôi.
Đường Lưu Vũ chen vào ở đây:
- Chiêu cuối cùng này rất khó học sao?
- Đâu chỉ là khó, nó đòi hỏi tinh túy ở kỹ thuật dùng kiếm và cả chuyển
đỏi năng lượng, tạo và lưu dư ảnh, thiết lập chuyển động của dư ảnh sau
khi được kích hoạt…Một kiếm chiêu không chỉ hoa mỹ mà còn gây ra áp lực
rất lớn lên thân thể và cả đầu óc. Nó giống như việc đẩy não bộ của
ngươi lên một cường độ hoạt động vượt qua cả giới hạn vốn có của nó,
việc mà thường chỉ có Thức Tỉnh Giả hệ tinh thần mới làm được. Nhưng
những Thức Tỉnh Giả hệ tinh thần này thì cường độ thể chất lại không đủ.
- Vậy ai là người sáng tạo ra Vũ Khúc Kiếm?
- Quốc vương đời trước, phụ thân của Vương Khánh. Trong chín dòng tộc,
Vương tộc được cho là có tỉ lệ di truyền năng lực huyết mạch rất cao.
Bọn hắn di truyền một loại năng lực thuộc hệ tinh thần, còn lại là năng
lực bất kỳ. Vì vậy mỗi người được di truyền thành công đều sẽ nắm giữ
hai loại năng lực, chúng cho phép Vương tộc sử dụng được toàn bộ kiếm
thuật Vệ Quốc. Đây là lý do đã có hai đời liên tiếp Vương tộc nắm giữ vị trí quốc vương. Nhưng người kế nhiệm bọn hắn, Vương Hiệu lại không làm
được điều này mà là cửu công chúa Vương Nhã. Vương Khánh đã gần đất xa
trời còn Vương Nhã vẫn chỉ mới bắt đầu luyện kiếm, xưa nay cũng chưa có
tiền lệ nữ nhân lên nắm quyền cai trị đế quốc, cũng là lý do khiến cả
tám vị công tước rục rịch lên kế hoạch đoạt lấy vương quyền.
- Quốc vương cũng học kiếm thuật Vệ Quốc?
Ảnh Vũ nhìn Đường Lưu Vũ như kẻ ngốc:
- Quốc vương chính là người cần phải bảo vệ đất nước của mình nhất. Ban
đầu kiếm thuật này được sáng tạo ra là để truyền cho quốc vương các đời, cũng là người nắm giữ Thần Phạt. Sau đó thời thế dần thay đổi, quốc
vương cần chuyên tâm quản lý đất nước hơn nên mới có thêm đại tướng
quân. Đó là kẻ sẽ nắm giữ kiếm thuật Vệ Quốc và Thần Phạt, thay mặt quốc vương nam chính bắc chiến, duy trình hòa bình trật tự quốc gia. Dù vậy, các đời quốc vương vẫn sẽ phải học được toàn bộ kiếm thuật này, đảm bảo hắn là rào chắn cuối cùng duy trì tồn vong cho đất nước. Rào chắn của
bọn hắn luôn là Vũ Khúc Kiếm. Vương Khánh miễn cường làm được.Vương
Hiệu…căn bản không thể. Dù hắn lên ngôi cũng sẽ khiến rất nhiều người
phản đối, âm thầm tìm cách lật đổ.
- Vậy còn những người thừa kế đến từ chỗ các vị công tước khác? Bọn hắn tin mình có thể nắm giữ toàn bộ kiếm thuật này?
- Luật là do người định, các vị công tước hiện tại chỉ muốn lật đổ vương
tộc, những kẻ đã nắm quyền quá lâu. Đợi sau khi đạt được vương vị, sửa
lại luật pháp không phải là xong sao? Chỉ cần ngươi có đủ quyền lực,
được nhiều người ủng hộ, lời ngươi nói chính là luật.
Nghe có vẻ
rất hợp lý, Đường Lưu Vũ cũng không nói thêm gì nữa. Dựa vào một chiêu
kiếm để đánh giá một người không xứng làm quốc vương quả thật rất buồn
cười. Có điều bấy nhiêu cũng phần nào chứng minh được rằng Vũ Khúc Kiếm
rất lợi hại. Vậy chẳng phải bí kỹ mà Ảnh Vũ sáng tạo ra để đánh bại nó
sẽ càng đáng mong chờ hơn sao?
- Cao Cần cũng không nắm giữ Vũ
Khúc Kiếm, nếu muốn chứng minh Vô Ảnh của ngươi vượt qua Vệ Quốc thì ta
phải đánh bại quốc vương Vương Khánh mới đúng.
Ảnh Vũ khựng lại, qua vài phút mới lắc đầu:
- Không cần, ngươi không làm được việc này, cũng không thể làm.