Vì Thiên Sư Đại Nhân Cống Hiến

Chương 73


trướctiếp

Tai Lệ Nam ong lên một tiếng, tâm trạng lên xuống thất thường khiến đầu óc hắn trống rỗng, lúc này tin nhắn thứ hai của Ngôn Hành Thiện hiện lên - Quỷ Điệu Biện ở tỉnh M đã tìm được linh hồn của cô ấy, bảo Lệ Nam mau tới.

"Cậu ổn không?" Vì đang nắm chặt tay Lệ Nam nên Ngôn Hành Yến có thể cảm nhận rõ ràng mồ hôi lạnh trong tay hắn.

"..." Lệ Nam muốn nói mình vẫn ổn nhưng không hiểu sao mồm miệng cứng ngắc, miệng hắn như bị một lớp màng ni lông vô hình bịt kín, một lúc lâu sau mới có thể khàn khàn ừ một tiếng, chớp chớp đôi mắt cay xè.

Đây là lần đầu tiên Lệ Nam đối mặt với tử vong, không có bất cứ chuẩn bị tâm lý nào, không có bước quá độ, kết thúc tàn khốc cứ như vậy phô bày ra trước mặt hắn không hề che giấu, mỗi một chữ, mỗi một dấu ngắt câu đều máu me đầm đìa.

Sắc mặt Ngôn Hành Yến cũng rất tệ, trước kia y hoặc ít hoặc nhiều cũng từng ăn giấm chua của Chu Nhạc Nghiên, từng nghĩ cô bạn này sao mà đáng ghét thế, nhưng đến khi cô hoàn toàn biến mất y lại có chút ngẩn ngơ. Rõ ràng trước đây không lâu còn líu ríu cãi cọ nhau, cùng nhau ăn cơm, trình diễn tự bế tại chỗ, còn cùng nhau chơi game, trong tai nghe còn kêu gào họ đánh không ra gì, thậm chí nhóm chat vẫn còn dừng ở cuộc thảo luận về ngày nghỉ quốc khánh, nhất định phải nếm thử món mới của canteen.

Bỗng nhiên đã không một tiếng động.

Một thiếu nữ hoạt bát như vậy bỗng nhiên biến thành một thi thể lạnh như băng.

Mười phút sau Lệ Nam chỉnh lại tâm trạng rồi liếc mắt nhìn Ngôn Hành Yến, không cần bất cứ ngôn ngữ gì hai người đều ăn ý thu dọn đồ đạc chuồn đi từ cổng sau. Ngôn Hành Thiện đến tỉnh M trước cũng đã mua vé tàu cho họ, hai người chỉ cần về nhà lấy thẻ căn cước đến thẳng nhà ga.

Trên đường đi cả hai đều trầm mặc, Ngôn Hành Yến nhịn không được thở dài một tiếng: "Nếu Phong Ly vẫn còn ở đây thì tốt rồi..." Nhóc con kia sẽ dốc hết sức chọc cho họ vui vẻ một chút.

"Nếu nó ở đây nhất định sẽ càng thêm khó chịu hơn chúng ta, có khi khóc rồi cũng nên." Lệ Nam cúi đầu dựa vào vai Ngôn Hành Yến rồi lấy điện thoại cua y ra, nhìn chằm chằm tin nhắn Ngôn Hành Thiện gửi tới.

Trước kia đều là Ngôn Hành Yến chui vào lòng Lệ Nam đòi sờ đòi cọ, đây là lần đầu tiên Lệ Nam chủ động để lộ dáng vẻ cầu an ủi như thế, nhưng Ngôn Hành Yến lại không sinh ra bất cứ tâm trạng phập phồng gì, y chỉ ôm chặt lấy vai Lệ Nam để mặc cho yên lặng tiếp tục lan tràn.

Mười hai giờ Lệ Nam và Ngôn Hành Yến đến tỉnh M, Ngôn Hành Thiện vẫn tựa lên cửa xe chơi điện thoại chờ bọn họ. lúc cả hai đến Đào Tuyền ngồi ở vị trí cạnh ghế lái khoát tay lên cửa sổ xe, thấy họ liền giờ tay tùy ý vẫy vẫy.

Vừa lên xe anh họ liền trực tiếp chở hai người đến một quán ăn nhỏ, Lệ Nam và Ngôn Hành Yến đều nói không thấy ngon miệng nhưng Ngôn Hành Thiện vẫn kiên quyết xới một bát cơm có ngọn cho cả hai.

"Làm sao, lại muốn bắt chước Chu Viễn Các, muốn đến bệnh viện truyền nước với nhau à?"

"Đói một bữa thôi, không đến mức." Ngôn Hành Yến nuốt một miếng thịt bò, hỏi: "Chu Viễn Các làm sao vậy?"

"Ba ngày chưa ăn cơm, cũng không ngủ, chỉ uống mấy ngụm nước, còn là nước lã." Ngôn Hành Thiện khò khè khò khè ngấu nghiến đĩa cơm thịt bò, Đào Tuyền ngồi bên cạnh anh vừa múc canh vừa nói: "Cứ thế còn không chịu nghỉ ngơi, bị A Thiện đánh bùa ngất rồi tống vào bệnh viện. Lúc này mới chịu nghỉ ngơi... nhưng anh đoán không lâu nữa hắn sẽ quay trở lại."

"Dù sao cũng là em gái của anh ta mà." Lệ Nam gắp một miếng rau chậm rãi nhai, "Chu Nhạc Nghiên... được tìm thấy ở đâu?"

"Trong bãi cỏ dưới lầu một khu dân cư."

Ngôn Hành Yến ngẩng đầu: "Nhảy lầu chết?"

"Đúng vậy." Đào Tuyền nuốt đậu hũ, "Bọn anh tìm thấy dấu vết sinh hoạt trong một căn phòng trên tầng cao nhất, ngoại trừ vỏ hộp các loại đồ ăn nhanh còn có vài loại dây, chất bài tiết, còn có một chút thuốc mê lưu lại, bọn anh suy đoán tên bắt cóc nhốt Chu Nhạc Nghiên ở chỗ này. Hơn nữa rất có thể người bị bắt cóc không chỉ có Chu Nhạc Nghiên.

Cũng không biết trong lúc đó đã xảy ra chuyện gì khiến Chu Nhạc Nghiên ngã xuống bỏ minh. Căn phòng trên tầng cao nhất đó rất bẩn thỉu, nhìn ra được chỉ là địa điểm tạm thời, tên bắt cóc cũng rất cẩn thận nên manh mối có thể cung cấp điều tra rất ít.


trướctiếp