"Hả?? Thân phận của cậu đều là của tôi mà." Ngôn Hành Yến lại còn ấm ức, Lệ Nam khụ một tiếng, "... Thế mắt âm dương phải làm sao bây giờ? Không lẽ một mình cậu diễn hai vai?"
"... Cũng không phải không thể."
"Trò chơi chính thức bắt đầu, xin mọi người chuẩn bị sẵn sàng.
Đếm ngược -- 3, 2, 1..."
Chữ 1 vừa nói xong khung cảnh xung quanh bỗng nhiên biến đổi, thân thể Lệ
Nam nhẹ bẫng, chờ khi hắn tỉnh hồn chợt phát hiện mình đang đứng trên
vỉa hè ở một con phố vắng người qua lại, không thể thấy rõ mặt những
người xung quanh, dù hắn cố gắng nhận rõ thế nào cũng sẽ lập tức quên
hết tất cả tin tức về đối phương sau một thoáng gặp gỡ.
Lệ Nam
hiểu giấc mộng này không muốn hắn nhớ kỹ nên hắn cũng không tự dằn vặt
mình nữa mà đứng tại chỗ lục túi tiền, tìm được một lá bùa giấy.
Chưa kịp nhìn kỹ nội dung phía trên vai Lệ Nam bỗng nhiên bị vỗ một cái từ
phía sau, hắn quay người lại thấy người tới quả nhiên là Ngôn Hành Yến.
May mắn có thể nhìn rõ ràng mặt mũi người này, cũng không gặp phải hiện tường vừa quay đầu đã quên mất.
"Đứng ngốc ra đây làm gì thế?" Hai con mắt Ngôn Hành Yến đều lộ ở bên ngoài,
đây là cảnh chỉ có thể nhìn thấy khi đi vào trong giấc mộng, ngày thường dù ở trong nhà y vẫn giữ thói quen đeo cái bịt mắt.
"Vì không biết phải làm gì." Lệ Nam giải thích, "Quá trình sói giết người như thế nào? Bây giờ là giai đoạn gì?"
"Cậu hỏi tôi?" Ngôn Hành Yến bĩu môi lôi ra một xấp bài đánh số từ trong
túi, "Vừa rồi tôi phát hiện thứ này ở trên người, cậu có không?"
"Không có." Lệ Nam móc lá bùa trên người mình ra, "Tôi chỉ có cái này... Cái này của cậu chắc là năng lực âm dương sư à?"
"Chắc ý là tôi có thể xem thân phận? Cậu nói xem nhìn của ai hơn?" Ngôn Hành
Yến lật từng lá, "Tôi bỗng nhiên nhận ra tôi còn không biết cậu và tôi
là số bao nhiêu, nếu đúng lúc bốc phải tôi hoặc cậu chẳng phải là lãng
phí à?"
"Có thể đừng gở mồm như vậy được không? Tỷ lệ một phần
sáu, tôi hi vọng cậu may mắn chút." Lệ Nam ngẩng đầu nhìn bốn phía,
người đi đường mờ nhạt không rõ mặt ngày càng ít, ánh sáng mắt thường có thể nhìn thấy được cũng càng lúc càng mờ theo ánh hoàng hôn màu quýt,
mấy ngọn đèn đường phía xa dần dần sáng lên.
May mắn của họ khá
ổn, nhờ ánh sáng tương đối của ngọn đèn đường Ngôn Hành Yến không đến
mức sờ bậy chọn bài linh tinh, mấy ngọn đèn đường khác trông như những
người già gần đất xa trời nửa chết nửa sống tỏa ra ánh sáng lờ mờ như
thể bóng đèn có thể nổ tung rồi đột nhiên tắt ngúm bất cứ lúc nào.
"Sáu! Thế nào?" Cuối cùng Ngôn Hành Yến cũng chọn xong số may mắn của mình, y cất những lá bài còn lại vào trong túi, "Trời tối nhanh thế?"
"Thiếp lập của trò chơi mà thôi, không phải bình thường quỷ đều hành động vào
ban đêm à?" Mặc dù vừa nhìn đã quên nhưng Lệ Nam vẫn chưa từ bỏ ý định
quan sát xung quanh, "Bốn con quỷ trong game rất có thể sẽ hành động..."
Nghe vậy Ngôn Hành Yến rút ra kiếm trúc đâm thủng lá bài số 6 đã được chọn,
theo lá bài dần hóa thành bột mịn rơi xuống đất Lệ Nam cũng nghe được
tiếng Ngôn Hành Yến dịu dàng mà kiên định vang lên bên tai: "Đừng sợ,
tôi sẽ bảo vệ cậu."
Dưới ánh đèn ánh mắt Lệ Nam long lanh, hắn
nhẹ nhàng chớp mắt giấu đi sóng ngầm bên trong, cười nói: "Sợ là luật
game sẽ không cho phép, bị ăn hay ăn ngược lại... nhưng chúng ta chọc
thủng bài như vậy cũng không bị phạt có thể thấy nơi đây thực sự rất tùy tính." Lệ Nam quan tâm hơn chính là thân phận của số 6, "Bài bị phá
rồi, đã báo thân phận người số 6 cho cậu chưa?"
Ngôn Hành Yến sờ
soạng trên người, "Chưa, thật ra tôi cũng không biết mấy lá bài đánh số
dùng như thế nào, đâm vào cũng là tôi đoán thế..." Nói xong y ngẩng đầu, ánh mắt đụng phải bóng lưng Lệ Nam bỗng sửng sốt, sau đó y lập tức khẽ
nói: "Bên kia, cách chúng ta ba cái đèn đường, chỗ đó có một người...
Tôi có thể thấy rõ tướng mạo của cô ta, nhìn thân hình chắc là một phụ
nữ, cô ta..." Ngôn Hành Yến tổ chức lại ngôn ngữ, nhíu chặt lông mày
nói: "Hình như cô ta là Chu Nhạc Nghiên?"
"Trùng hợp vậy?" Lệ Nam kinh ngạc xoay người đếm từng cái đèn đường, trong mắt hắn người Ngôn
Hành Yến nói vẫn chẳng khác gì một cái bóng mơ hồ đứng dưới đèn đường.