Tình Địch Muốn Sinh Con Cho Ta

Chương 31


trướctiếp

Không phải tình địch

Chuyển ngữ: Mẫn Hạ Trấn

__________

Phó Sơn Hách nằm trên giường bệnh nhìn Chung Thanh hỏi han nói chuyện với bác sĩ người nước ngoài một cách vô cùng trôi chảy thành thạo, ánh mắt kinh ngạc chậm rãi trở nên nóng rực đầy vẻ tò mò.

Lúc trên taxi, mới đầu hắn còn tưởng Chung Thanh chỉ biết một vài câu nói đơn giản, cho lúc tới bệnh viện, hắn đang chuẩn bị gọi cho người quen bản địa tới đây đưa Chung Thanh về hộ hắn, kết quả đối phương lại cướp lấy điện thoại của hắn, thao tác bình tĩnh cho người chuẩn bị sẵn sàng.

Phó Sơn Hách: "......"

Sau khi biết được Phó Sơn Hách không có vấn đề nghiêm trọng gì từ chỗ bác sĩ, Chung Thanh lập tức đi làm thủ tục nằm viện, giữa chừng còn nhìn thấy ánh mắt quan sát của anh chồng đáng thương đang bị sốt nóng hầm hập.

Sau khi chuẩn bị đâu vào đấy, anh ngồi ở trước giường bệnh nhìn chằm chằm Phó Sơn Hách.

Phó Sơn Hách bị anh nhìn một hồi, trong lòng thấp thỏm loạn như cào cào, một lúc lâu sau mới khàn giọng lên tiếng: "Em học từ bao giờ thế......"

Thực ra cho dù có hỏi như vậy thì hắn cũng cảm thấy ngạc nhiên. Trước khi Chung Thanh bị tai nạn xe, trong một chương trình anh còn bị hàng loạt người chê cười vì năng lực ngoại ngữ quá kém, chẳng qua là khi ấy anh chưa nổi tiếng, chuyện này cũng không quá nhiều người biết đến.

Mà kể cả sau khi tỉnh lại, Chung Thanh muốn thay hình đổi dạng, quyết tâm học ngoại ngữ, thì cũng không thể trong một thời gian ngắn đã học được tới trình độ có thể giao tiếp ngẫu nhiên với người nước ngoài trôi chảy như nói tiếng mẹ đẻ như thế được. Huống chi sau khi anh tỉnh lại, anh có làm gì thì Phó Sơn Hách đều biết rất rõ, Chung Thanh đi đóng phim suốt ngày, căn bản không có nhiều thời gian để đi học ngoại ngữ.

Chung Thanh chỉ chờ hắn hỏi câu này, thò đầu lại gần, trả lời không cần nghĩ ngợi nhiều: "Nếu như em nói, thực ra em không phải Chung Thanh trước đó, anh có tin không?"

Phó Sơn Hách sửng sốt, ngước mắt lên nhìn anh chằm chằm.

Đây là lần đầu tiên Chung Thanh thấy Phó Sơn Hách đổ bệnh, còn là lần đầu tiên nhìn thấy hắn yếu ớt như vậy, trước khi tới bệnh viện anh cứ hoảng loạn không thôi, vừa hoang mang vừa lo sợ, mãi cho tới khi cố gắng bình tĩnh đưa người tới bệnh viện sắp xếp đâu ra đấy, cục đá trong lòng mới chậm rãi buông xuống, chốc chốc lại ngó nhìn người nằm trên giường, cảm giác thấp thỏm lo sợ vẫn chưa dứt hẳn.

Anh biết, có lẽ Phó Sơn Hách chính là ràng buộc duy nhất của anh ở thế giới này.

Một khắc đó, anh chợt nảy sinh ý nghĩ muốn nói cho đối phương biết tất cả mọi thứ về mình.

Nghe được câu nói kia, mới đầu Phó Sơn Hách chỉ hơi mơ màng, sau một hồi lâu hắn chợt nói: "Anh tin."

Điều này quả thực đã khiến Chung Thanh ngạc nhiên, anh đưa tay vào ổ chăn nắm lấy tay Phó Sơn Hách, cười nói: "Thật sao? Cái này mà anh cũng tin hửm?"

Phó Sơn Hách dừng lại vài giây, khẽ kéo tay anh ôm vào trong ngực mình: "Anh không biết, nhưng mà từ khi em tỉnh lại sau vụ tai nạn, em luôn cho anh cảm giác đúng là không giống như trước đây...... Anh tưởng đấy là do em thay đổi sau khi bị tai nạn. Nhưng bây giờ em lại nói em không phải Chung Thanh trước kia, thực ra không có gì lạ cả. Hơn nữa anh tin em."

Tay Chung Thanh bị hắn ủ nóng hầm hập, trong lòng chợt dấy lên một tia xúc động, cúi người xuống ôm chặt cổ Phó Sơn Hách thủ thỉ: "Phó Sơn Hách, em thực sự rất thích anh...... Chuyện này, em cũng không biết phải nói với anh như thế nào nữa, nhưng em nhất định không lừa gạt anh. Thực ra tên thật của em cũng là Chung Thanh, ở thế giới ban đầu em đã chết bởi một sự cố ngoài ý muốn, sau đó em xuyên tới thế giới này...... gặp được anh."

Phó Sơn Hách nghe được tới đoạn "đã chết bởi một sự cố ngoài ý muốn" thì đột nhiên ôm chặt anh vào ngực, Chung Thanh nhận ra hắn đang hoảng, khẽ hôn hôn lên cằm hắn: "Đừng sợ, bây giờ em đang rất ổn, sau này cũng vẫn luôn ở cạnh anh!"

Phó Sơn Hách vẫn không thả lỏng, bình thường hắn rất hiếm khi biểu lộ ra như vậy. Chung Thanh biết có lẽ là bởi hiện giờ hắn đang ốm, anh thầm tự trách mình, người nọ đang có em bé, đúng ra anh phải chú ý nhiều hơn về vấn đề ấy.

Để hắn thả lỏng hơn, Chung Thanh xoa xoa cổ hắn chậm rãi kể về chuyện của bản thân mình kiếp trước......

Chuyện về anh vốn chẳng có gì lạ lẫm, được sinh ra trong một gia đình gia giáo nề nếp, vẫn luôn chăm chỉ học tập, ngoan ngoãn hiểu chuyện, bước vào giới giải trí rồi cũng luôn thuận lợi thăng tiến, ba mươi tuổi đã giành được rất nhiều giải thưởng lớn, trở thành ảnh đế, rồi sau đó khi đang trong giai đoạn đỉnh cao nhất lại đột ngột ra đi bởi một sự cố ngoài ý muốn......


trướctiếp