Xuyên Nhanh Công Lược: Tiến Lên Đi, Pháo Hôi!

Chương 42: Tác Giả Bị Sao Chép Tác Phẩm (9)


trướctiếp

Khổng Nam: ...

Tại sao mình lại lắc lư trước mặt cao thủ như thế này để tìm đường chịu nhục cơ chứ!

"À còn nữa, tôi không phải là học muội của cậu. Tôi là sinh viên năm tư ngành lịch sử, tên Dư Miểu."

"Chát!"

Khổng Nam đập một cái vào trán mình, phấn khởi nói: "Tôi biết mà, nhìn cậu quen lắm! Thì ra là Dư Miểu, thầy cô khoa cậu hay nhắc tới cậu lắm đấy! Ồ, chúng ta là bạn cùng trường, có muốn chơi chung với bọn tôi không? Nếu có gì không biết tôi sẽ giải thích cặn kẽ cho cậu!"

"A, thực ra tôi có một câu hỏi," Dư Miểu đột nhiên dừng công việc của mình, quay đầu lại, "Này cậu, có muốn bước lên đỉnh cao của cuộc đời không?"

Khổng Nam: ...

Cái gì thế này?

Trong khi Dư Miểu đang dụ dỗ một bạn học cùng trường, ở phía bên kia, Tiêu Nguyễn đã bắt đầu những bước tiếp theo.

La Phục đã bắt đầu thương lượng với phía công ty sản xuất phim.



Đúng như anh ta dự đoán, phía công ty không quan tâm lắm đến chuyện này. Trước khi ký hợp đồng thì có thể họ còn đắn đo, nhưng bây giờ hợp đồng đã ký và họ đã đầu tư vào dự án, không ai muốn gánh chịu những tổn thất này.

Dù có ồn ào, người bị chỉ trích nặng nhất vẫn sẽ là Tiêu Nguyễn, mà càng bị chửi mắng thì cô ta càng nổi tiếng.

Chỉ cần kiếm được tiền, công ty chẳng có gì phải sợ cả. Hơn nữa chuyện này còn chưa chắc đã ầm ĩ đến mức đó.

La Phục đã dàn xếp ổn thỏa, giờ chỉ còn lại Tiêu Nguyễn.

Cô ta dễ dàng tìm được một lý do để đổ lỗi cho trang web và biên tập viên về việc chưa đăng bản thảo, sau đó bắt đầu công việc viết của mình.

Tiêu Nguyễn vốn không phải là người có tài năng thiên bẩm trong văn học, cũng chưa từng tham gia các khóa học sáng tác hay làm việc trong lĩnh vực này, văn phong của cô ta thậm chí còn kém hơn nhiều so với các tác giả mới vào nghề nhưng có tiềm năng.

Trước đây cô ta chỉ quen việc sao chép bản thảo từ trong đầu. Bây giờ tự mình viết là một thử thách khủng khiếp.

Sau một ngày vắt óc suy nghĩ, cuối cùng Tiêu Nguyễn cũng miễn cưỡng viết được một chương mới.

Thấy thời gian cập nhật sắp đến, cô ta không còn thời gian để suy nghĩ thêm, chỉ biết cắn răng đăng bài lên.

Trần Miểu đã bỏ ra nhiều năm rèn luyện để tạo nên tác phẩm này, lối viết của cô thật sự đáng khen ngợi, quyển sách « Ta Trong Dòng Chảy Lịch Sử » đã giúp cô trở thành một tác giả nổi tiếng.

Dù là sự tích lũy kiến thức phong phú về lịch sử và văn học hay thiên phú của chính cô đều xứng đáng được khẳng định.



Quyển sách này không chỉ được viết ra mà còn được sửa chữa kỹ lưỡng nhiều lần trước khi hoàn thành và công bố, điều mà ngay cả các tác giả đại thần cũng phải ca ngợi là rất kiên nhẫn và chỉn chu.

Tiêu Nguyễn nhờ có phiên bản tinh chỉnh sau khi biết trước giá trị của tác phẩm, đã lợi dụng nó để kiếm lợi.

Cô ta hiểu rõ về tiềm năng thương mại của quyển sách thậm chí còn hơn cả Trần Miểu, bởi vì Trần Miểu chỉ viết nó vì đam mê.

Không ngạc nhiên gì khi Tiêu Nguyễn đăng tải từng chương một cách đều đặn, từ đó khiến tác phẩm nhanh chóng trở nên nổi tiếng.

Nhưng bây giờ khi Dư Miểu đã giành quyền công bố toàn bộ dàn ý từ trước và bản gốc của Tiêu Nguyễn không cánh mà bay, tất cả những gì cô ta có chỉ là bản sao chép nguyên văn.

Việc nội dung cốt truyện phát triển y hệt với bản thảo gốc của Trần Miểu rõ ràng là quá đáng ngờ.

Khi Tiêu Nguyễn bị buộc phải tự viết lại phần tiếp theo, nếu cô ta thật sự là một tác giả có tài năng thì vẫn có khả năng lật ngược tình thế.

Nhưng với trình độ của cô ta thì...

Cô ta đã lớn tiếng tuyên bố sẽ đăng toàn bộ bản thảo để phản bác Trần Miểu, điều này chỉ khiến sự chú ý của mọi người tăng vọt.

Đặc biệt là khi từ đầu đến cuối Tiêu Nguyễn không có động tĩnh gì, trong khi bằng chứng từ phía Trần Miểu đã quá thuyết phục, lượng người đến xem kịch ngày càng đông, ngay cả những fan cuồng bảo vệ Tiêu Nguyễn cũng đang chờ đợi khoảnh khắc quan trọng này.

trướctiếp