Xuyên Nhanh Công Lược: Tiến Lên Đi, Pháo Hôi!

Chương 39: Tác Giả Bị Sao Chép Tác Phẩm (6)


trướctiếp

Khi nội dung truyện của cô ta được công nhận, một công ty sản xuất đã tìm đến trang web, thông qua biên tập viên, họ đã ký kết hợp đồng với cô ta.

Hợp đồng mới chỉ ký chứ chưa đến giai đoạn quảng bá.

Ban đầu họ muốn chuẩn bị chu đáo, chờ khi lượng fan tăng đều qua các đề cử và dự án phim đã được bắt đầu thì mới tiến hành mở rộng quảng bá.

Nhưng giờ với tình hình như thế này, liệu hợp đồng có bị hủy bỏ không?

Lúc trước Tiêu Nguyễn lấy tiền một cách hả hê, nhưng bây giờ nếu bị xem là vi phạm hợp đồng, cô ta không có đủ tiền để bồi thường vi phạm!

La Phục, biên tập viên trực tiếp của Tiêu Nguyễn cũng đã hưởng lợi từ hợp đồng này, nên đương nhiên anh ta không muốn có bất cứ trục trặc nào xảy ra.

Nhìn thấy bộ dạng hoảng loạn của Tiêu Nguyễn, La Phục hỏi thẳng: "Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra? Bản thảo của cô đâu? Tiêu Nguyễn, đây không phải lúc để đùa. Đừng nói với tôi là cô đã sao chép tác phẩm của Trần Miểu đấy?"

"Tôi... tôi không có sao chép!" Tiêu Nguyễn ấp úng, "Nó có trong đầu tôi mà, làm sao có thể là sao chép được?"

Nhưng lúc này không thể giao bản thảo ra, còn chứng cứ của đối phương thì đã quá rõ ràng. Tiêu Nguyễn thật sự cảm thấy yếu đuối và thiếu tự tin, nhìn thế nào cũng thấy chột dạ.

La Phục đã gặp qua nhiều trường hợp, chỉ cần nhìn biểu hiện của Tiêu Nguyễn, anh ta cũng đoán được phần nào sự thật.



Mi mắt của anh ta giật một cái, biểu cảm lập tức trở nên khó chịu.

Anh ta đã mất nhiều công sức để nâng đỡ một tác giả mới, nhưng không ngờ...

Chỉ trách anh ta đã nhìn nhầm người.

Nhưng giờ họ đã ở cùng một thuyền, vì lợi ích chung, anh ta, trang web và công ty sản xuất phim không thể quay lưng lại được.

Dù Tiêu Nguyễn là một gánh nặng, bọn họ vẫn không thể bỏ rơi cô ta!

“Công ty sản xuất phim bên đó không cần lo lắng,” La Phục cắn răng nói, “Họ đã đầu tư rất nhiều nhân lực và vật lực trong giai đoạn đầu, đoàn phim cũng đang trong quá trình chuẩn bị, không thể nào đổi ý vào phút chót. Hiện tại cô chỉ cần tập trung xử lý chuyện này!”

Nếu công ty thay đổi quyết định thì tất cả những gì đã đầu tư trước đó sẽ đổ xuống sông xuống biển.

Tiêu Nguyễn cũng không đủ khả năng để bồi thường thiệt hại cho họ, vậy nên việc họ sẽ chọn như thế nào, La Phục chỉ cần nghĩ cũng có thể đoán ra.

“Trần Miểu dù có chứng cứ nhưng cô vẫn có lợi thế. Lượng fan của cô gấp nhiều lần cô ta, hãy nghĩ cách để họ làm gì đó khiến Trần Miểu không còn tâm trí mà dây dưa chuyện này nữa!”

“Còn bản thảo chưa viết xong, nếu không thể hoàn thành thì cứ bỏ dở. Bên phía biên kịch sẽ lo sửa đổi kịch bản. Hoặc nếu cô muốn tiếp tục viết thì đừng viết dựa theo dàn ý của cô ta, hiểu chứ?”



Tiêu Nguyễn gật đầu liên tục.

Ban đầu cô ta cũng không nghĩ nhiều như vậy.

Bàn tay vàng mang đến những tác phẩm ăn khách, nhưng Tiêu Nguyễn thực sự chưa đọc kỹ chúng, chỉ biết rằng những cuốn sách đó rất nổi tiếng.

Vì thế, cô ta không biết rằng « Ta Trong Dòng Chảy Lịch Sử » là một tác phẩm khai sáng cho một thời kỳ mới của văn học mạng, và tác giả đã viết từ lâu, chỉ là chưa công bố.

Điều này khiến cô ta hoàn toàn bị động khi bị đối phương tóm gọn.

Tiêu Nguyễn vẫn chưa trải qua những thành công sau này, hiện tại cô chỉ là một người trẻ tuổi bình thường. Khi gặp chuyện, cô ta không kìm nổi sự hoảng sợ, trong lúc hoảng loạn đã lộ ra chân tướng trước mặt La Phục.

La Phục đưa ra kế hoạch, Tiêu Nguyễn không dám không nghe theo.

Nhờ fan hỗ trợ chẳng có gì khó khăn, cô ta đã thấy đủ những vụ tranh cãi trên mạng, làm “bạch liên hoa” để fan ra mặt cũng không phải là điều gì mới mẻ.

Còn về quyển sách này...

Bỏ dở thì không thể. Cô ta vẫn còn những tác phẩm khác cần "viết", nếu bỏ dở, danh tiếng của cô sẽ bị ảnh hưởng ra sao?

trướctiếp