Xuyên Nhanh Công Lược: Tiến Lên Đi, Pháo Hôi!

Chương 36: Tác Giả Bị Sao Chép Tác Phẩm (3)


trướctiếp

Thậm chí fan cuồng của Tiêu Nguyễn bị kích động bởi những lời nói của cô ta, đã tìm đến gia đình Trần Miểu quấy phá khiến người cha bị tàn tật của cô qua đời do cơn đau tim đột ngột.

Trần Miểu chịu đựng nỗi đau nặng nề, trong lúc lo tang lễ cho cha, vì quá hoảng loạn nên cô bị tai nạn giao thông và tử vong ngay tại chỗ.

Khi tin tức về cái chết của Trần Miểu lan ra, Tiêu Nguyễn đã giả vờ nói vài câu tha thứ, còn fan của cô ta thì ăn mừng, cho rằng Trần Miểu đã bị trừng phạt đúng tội.

Cho đến khi qua đời, Trần Miểu vẫn không hiểu rõ rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Nhưng dù không biết rõ, cô vẫn vô cùng căm ghét Tiêu Nguyễn.

Việc Tiêu Nguyễn tấn công cô đã đành, nhưng dựa vào đâu mà cô ta lại kéo cha của Trần Miểu vào chuyện này?

Những fan của Tiêu Nguyễn chỉ biết chỉ trích Trần Miểu, nhưng có lẽ họ không nghĩ rằng làm tổn thương người vô tội cũng là một tội lỗi.

Trần Miểu không làm gì sai, vậy Tiêu Nguyễn lấy tư cách gì để nói rằng sẽ tha thứ cho cô?

Sau tất cả, Trần Miểu không còn muốn đòi lại quyền tác giả cho cuốn sách, cũng không cần chứng minh rằng đó là tác phẩm của cô nữa.

Cô chỉ mong có thể bảo vệ cha mình, không muốn ông lại phải chịu thêm bất kỳ tổn thương nào.

Còn về tâm huyết của mình...



Nếu như đây chỉ là sự trùng hợp, thì thôi cũng đành chấp nhận.

Nhưng nếu Tiêu Nguyễn thực sự đã đánh cắp tác phẩm của cô, Trần Miểu chỉ mong cô ta không bao giờ có thể hưởng lợi từ quyển sách đó.

Dư Miểu nhìn màn hình máy tính trước mặt cũ kỹ và phủ đầy bụi, trong lòng cô vô cùng bình tĩnh.

Cô cảm thấy hệ thống chắc chắn đang ghen tị với cuộc sống tuyệt vời của "Dư tổng" ngoài đời, cho nên hai lần giao nhiệm vụ đều là những hoàn cảnh khốn khổ thế này.

May mắn là Trần Miểu khác Phùng Miểu, cô ấy dọn dẹp gian phòng tốt hơn. Dù căn phòng cũ kỹ nhưng vẫn được cô giữ sạch sẽ, không đến nỗi làm người ta phiền lòng.

Hiện tại, tình thế đối với Dư Miểu cũng không mấy khả quan. Trần Miểu đã gửi tin nhắn trực tiếp cho Tiêu Nguyễn để chất vấn nguồn gốc của bài viết kia.

Bước tiếp theo, Tiêu Nguyễn sẽ bắt đầu tung ra bản thảo dự trữ.

Hoặc có thể nói, cô ta sẽ lấy những thứ từ "bàn tay vàng" trên giá sách và sao chép toàn bộ lên mạng.

Lúc này đã có không ít fan của Tiêu Nguyễn tìm đến Trần Miểu, trên màn hình máy tính của cô đang hiện ra những lời nhục mạ thô tục từ họ.

Khi Tiêu Nguyễn công bố toàn bộ nội dung, tình hình sẽ càng tệ hơn.

Kế tiếp là cảnh Trần Miểu bị trường học khuyên rời đi ngay trước khi tốt nghiệp, đồng thời cha cô qua đời vì cơn đau tim đột ngột.

Rốt cuộc Trần Miểu chỉ là một trở ngại nhỏ trên con đường thành công của Tiêu Nguyễn, xuất hiện trong câu chuyện ngắn ngủi rồi bị mạnh tay gạt bỏ mà thôi.



Lúc này Dư Miểu muốn xoay chuyển tình thế cũng không dễ dàng.

Tiêu Nguyễn đã có fan hâm mộ đông đảo, còn được vài "đại thần" lịch sử bảo vệ.

Trần Miểu chỉ có thể trông cậy vào mạng lưới quan hệ của chính mình và vài vị giáo sư kỳ cựu.

Mấy vị giáo sư này rất có danh tiếng trong ngành, nhưng lịch sử vốn là một lĩnh vực ít người quan tâm, và hầu như không liên quan đến internet.

Vì đứng ra làm chứng cho Trần Miểu, vài vị giáo sư này cũng đã bị công kích trên mạng khiến trường học quyết định từ bỏ Trần Miểu.

Giờ thì...

Dư Miểu ngồi trên ghế, đan tay vào nhau rồi duỗi ra phía trước, nghiêng cổ qua lại phát ra vài tiếng kêu răng rắc.

"Có mạng lưới của mình là đủ rồi."

Cô đóng những tin nhắn cay nghiệt trên màn hình, mở một trang web khác và bắt đầu thao tác nhanh chóng.

Dù máy tính có chậm trễ đôi chút, nhưng các thao tác của cô vẫn diễn ra mượt mà như nước chảy.

Trong chớp mắt, trên màn hình xuất hiện một hình ảnh khác, rõ ràng không phải nội dung vốn có của máy tính này.

trướctiếp