Trở lại Thiên Nhàn Đảo, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vẫn như trước không có
thời gian rảnh rỗi. Lâm Sơ Văn chạy ngược chạy xuôi nhiều năm, thật vất
vả mới trở về, có rất nhiều người tới cầu dược tề, mấy người này hay lắm đều chuẩn bị kỹ càng mới tới cho nên thù lao đưa ra thực cám dỗ người,
Lâm Sơ Văn cũng cần có thời gian xử lý.
Sở Diệp thì cưỡi Kinh Trập Long đi thu Ngân Sí Ong từ khắp nơi trở về. Mấy năm đã qua, đàn Ngân Sí Ong tứ tán khắp nơi hầu như đều có tăng số lượng, đương nhiên cũng có
đàn ong gặp được tình huống giảm quân số ngoài ý muốn, tuy nhiên chuyện
vậy cũng tương đối hiếm.
Năm đó Sở Diệp giao đàn ong cho đám người Triệu Xuyên, Thư Tùng An xử lý, mấy người đều chăm sóc vô cùng nghiêm
túc. Tốc độ đàn ong trưởng thành còn mau hơn nhiều so với Sở Diệp dự
đoán. Sở Diệp di chuyển một vòng khắp năm sông bốn bể mới tập hợp hết
đàn ong khắp nơi mang về Thiên Hà hoa lâm. Sau khi thu hồi toàn bộ Ngân
Sí Ong, từng đàn từng đàn ong đông đúc trải rộng khắp Thiên Hà hoa lâm,
số lượng có hơi khủng bố.
Tiểu Ngân đậu lên đầu Sở Diệp, nói:
"Thuộc hạ của ta không ngờ đều đã lớn mạnh thế này rồi!" Hồi trước cách
nhau khá xa nên Tiểu Ngân chỉ có thể cảm giác được đại khái trạng thái
phát triển của đàn ong thuộc hạ, giờ đều thu hết trở về Tiểu Ngân mới có thể cảm nhận được rõ ràng đến tột cùng đàn ong thuộc hạ đã lớn mạnh
nhiều ít. Thời gian năm năm, số lượng với cấp bậc của Ngân Sí Ong Chiến
Tướng phân tán ra ngoài đều tiến bộ rõ rệt. Có mấy đứa hình như gặp được kỳ ngộ, thậm chí nhảy liên tục năm sáu cấp nhỏ.
Sở Diệp gật đầu, "Phải đó! Đã lớn mạnh hơn trước nhiều." Quả nhiên thả đàn ong ra ngoài là hành động sáng suốt.
Tiểu Ngân nói với Sở Diệp: "Có thể điều khiển được đại trận hấp thu không?"
Sở Diệp gật đầu, "Chờ chút nữa đi, chờ dùng hết sát khí tồn kho để đàn ong có thêm mấy con Chiến Tướng nữa thì có thể bắt đầu."
Tiểu Ngân vỗ cánh kích động nói: "Ừa ừa ừa, chắc chắn phải để cho đàn ong
đột phá trước." Điều chỉnh đàn ong về trạng thái tối ưu thì lúc phát
động đại trận hấp thu mới có hiệu quả tốt nhất. So với Tiểu Bạch, Ô Ô
hay Kinh Trập Long thì tư chất bẩm sinh của Tiểu Ngân có phần kém hơn,
mà gần đây Sở Diệp với Lâm Sơ Văn thu nạp càng lúc càng nhiều Hồn Sủng.
Tâm lý Tiểu Ngân có hơi tự ti, nhưng nghĩ tới tức thì có thể đột phá
Tiểu Ngân vẫn vô cùng phấn chấn.
Sở Diệp cười nói: "Mấy ngày này điều chỉnh sao cho về trạng thái tốt nhất."
Tiểu Ngân gật đầu, "Yên tâm đi." Tiểu Ngân tràn trề hưng phấn bay ra ngoài.
Tiểu Bạch dựa vào vai Sở Diệp, chua lè chua lét nói: "Tiểu Ngân nhỏ con có
chút xíu mà tốc độ thăng cấp không chậm chút nào luôn á!"
Sở Diệp gật đầu, "Phải đó!" Đã qua vài năm Sở Diệp lại bố trí đại trận hấp thu một lần nữa.
Truy Phong nhìn trận pháp với vẻ tò mò và hỏi: "Đây là đại trận hấp thu đó
hả? Thông qua trận pháp này có thể tập trung hết sức mạnh của đàn ong
dồn lên người của nhóc con Tiểu Ngân á hả?!" Năm xưa lúc Tiểu Ngân đột
phá còn chưa khế ước Truy Phong nên đây là lần đầu tiên Truy Phong nhìn
thấy trận pháp hấp thu.
Sở Diệp gật đầu, "Phải đó!"
"Tên
nhóc con Tiểu Ngân này thật là thoải mái, nằm không cũng thăng cấp được, nếu ta cũng có thể được như vậy thì tốt biết bao nhiêu." Truy Phong hâm mộ tràn trề nói.
Sở Diệp: "Đây đều là số phận ..." Mỗi loại Hồn
Sủng đều có ưu thế của chúng, giống như Truy Phong là huyết mạch cao
cấp, mà ưu thế của Tiểu Ngân chính là Vương thú nhiều thuộc hạ, có thể
hấp thu được sức mạnh của tộc đàn để trưởng thành. Tiểu Ngân ban đầu vốn chỉ là một con ong chúa nhỏ bé trong khe suối gần Long Nhai thôn mà
thôi, có thể trưởng thành tới một bước này đã là chuyện hiếm thấy rồi.
......
Thiên Hà hoa lâm.
Sở Diệp lại lần nữa điều khiển trận pháp hấp thu, quy mô trận pháp lần này còn muốn lớn hơn rất nhiều so với trận pháp năm xưa sử dụng giúp Tiểu
Ngân đột phá Vương giai. Vô số linh lực từ trên thân thể đàn ong tràn
vào trong cơ thể Tiểu Ngân. Kinh Trập Long đứng một bên nhìn Tiểu Ngân
hấp thụ linh lực mà hâm mộ đỏ cả mắt.
"Ô Ô đại nhân, mau chúc phúc cho Tiểu Ngân, chúc nó thăng cấp thành công đi." Sở Diệp nói. Trận pháp hấp thu vận chuyển chưa bao lâu Sở Diệp liền phát hiện có vấn đề, linh
lực chảy vào cơ thể Tiểu Ngân tuy rằng nhiều nhưng lại quá hỗn loạn. Đàn ong đều là Hồn Sủng phụ thuộc của Tiểu Ngân nhưng rất nhiều Ngân Sí Ong sinh trưởng bên ngoài hoang dã nhiều năm, liên hệ với Tiểu Ngân cũng
không còn chặt chẽ như hồi trước nữa.
Rất nhiều Ngân Sí Ong dường
như còn kháng cự trận pháp hấp thụ, nếu cứ để tình trạng này tiếp tục
Tiểu Ngân có khả năng phải bị phản phệ.
Quạ đen vẫy vẫy cánh, nghĩ thầm: Tên khốn Sở Diệp này thật thực dụng nha! Lúc nào có việc cần nhờ
thì kêu là Ô Ô đại nhân, lúc không cần thì kêu mình là lông đen, có câu
nói Hồn Sủng giống chủ, Truy Phong ngứa đòn vậy đều là học từ Sở Diệp mà ra chứ đâu.
Quạ đen trừng mắt liếc Sở Diệp, "Ta làm không phải vì nể mặt ngươi, ta đây làm là vì Tiểu Ngân thôi."
Sở Diệp vội vàng nói: "Rồi rồi rồi..." Chỉ cần quạ đen chịu giúp đỡ thì nể mặt ai cũng được hết á.
"Ô Ô đại nhân chúc phúc ngươi thăng cấp thành công."
Đi đôi với chúc phúc của quạ đen, linh lực hỗn loạn trong thân thể Tiểu
Ngân cũng nhanh chóng trở nên phục tùng. Tiểu Ngân mở rộng cánh, một
luồng uy áp Vương giả dày đặc phát tán ra. Dưới uy áp nồng đậm này một
vài con Ngân Sí Ong vốn dĩ còn xao động cũng nhanh chóng phục tùng. Vốn
dĩ Tiểu Ngân còn đang khó khăn khi dung hợp linh lực thuộc hạ nhưng sau
khi nhận được chúc phúc của Ô Ô thì việc dung hợp trở nên thông thuận
hơn nhiều, Linh lực cuồn cuộn không ngừng tách ra từ phía đàn ong rồi
hoàn toàn chảy vào trong thân thể của Tiểu Ngân. Tuy rằng sức mạnh của
một con Ngân Sí Ong bé nhỏ không đáng kể, nhưng thực lực của hàng ngàn
hàng vạn Ngân Sí Ong cộng lại lập tức trở nên khủng khiếp. Đàn ong đồng
tâm hiệp lực đẩy tu vi Tiểu Ngân lên tới Vương giai ngũ giai.
Sở
Diệp đứng một bên vui sướng nói: "Thật thuận lợi nha!" Hồn Thú Vương
giai muốn đột phá thì dễ nhưng thăng cấp thì rất khó, Tiểu Ngân nhờ vào
sức mạnh của đàn ong trực tiếp từ Vương giai tứ giai bước vào ngũ giai
nhìn sao cũng giống y như gian lận.
......
Thiên Hà hoa lâm.
"Cung thiếu mới tới?" Sở Diệp bước ra chào đón.
Cung Thần gật đầu, "Hôm qua có linh lực dao động kịch liệt truyền ra từ phía Thiên Hà hoa lâm, Sở thiếu không có chuyện gì chứ?"
Sở Diệp lắc đầu, "Không có chuyện gì lớn đâu." Là chuyện tốt nữa.
"Hôm qua vạn ong tụ tập, là Tiểu Ngân thăng cấp phải không?" Cung Thần hỏi.
Sở Diệp cũng không giấu giếm gật đầu, ngày hôm qua Thiên Hà hoa lâm xảy ra động tĩnh lớn như vậy, người tinh tường nhạy bén chút đều biết đã xảy
ra chuyện gì. "Tiểu Ngân thăng cấp từ Vương giai tứ giai lên ngũ giai
rồi." Sở Diệp nói.
Cung Thần hơi sững sờ, "Đều đã là Vương giai
ngũ giai rồi ha!" Cung Thần líu lưỡi, chuyện Tiểu Ngân đột phá Vương
giai phảng phất như là chuyện mới ngày hôm qua, bây giờ bỗng nhiên lại
trở thành Vương giai ngũ giai rồi. Tốc độ thăng cấp này thật sự là quá
nhanh, thật sự quá khủng khiếp. Nếu Tiểu Ngân là Hồn Thú cực phẩm thì
thôi đi, nhưng Tiểu Ngân chắc hẳn khó khăn lắm cũng chỉ có thể vừa đạt
tới ngưỡng Hồn Thú thượng phẩm mà thôi! Tuy nhiên ngẫm lại đầu tư của Sở Diệp lên Tiểu Ngân Cung Thần lại trở nên bình thường. Chưa nói chuyện
khác, chỉ vì tăng thực lực đàn ong mà Sở Diệp đã rải hơn mấy ngàn phần
sát khí. Mấy ngàn phần sát khí đó! Hải vực ngày nay không có mấy Hồn
Vương có được quyết đoán lớn như vậy đâu.
Sở Diệp đầu tư lên đàn
ong không chỉ có chút sát khí như vậy thôi đâu, đàn ong dùng không thiếu các loại tinh hạch, dược tề thuần hoá huyết mạch, tinh tiến tu vi, phụ
trợ đột phá... Sở Diệp đầu tư lên đàn ong tuyệt đối là con số trên trời. Tiêu hao kinh người như vậy cũng đều đủ để bồi dưỡng tận mấy Hồn Thú
Vương giai sơ kỳ tới Vương giai trung kỳ luôn rồi.
Tiểu Ngân hưng phấn đậu lên đỉnh đầu Sở Diệp.
Cung Thần nói với Sở Diệp: "Chúc mừng Sở thiếu."
Sở Diệp cười nói: "Cung thiếu đã là Chiến Tướng cửu giai rồi sao? Cần cân nhắc đột phá Vương giai đi!"
Cung Thần gật đầu, "Ừ! Phụ thân đang giúp ta tìm kiếm Trầm Vân Quy Vương giai."
Sở Diệp: "....." Trầm Vân Quy là loài rùa đen cực kỳ lười, dành phần lớn
thời gian trong đời đều để ngủ, lúc ký khế ước với loài rùa này thậm chí tụi nó còn lười phải phản kháng, độ khó khi ký khế ước cũng giảm đáng
kể. Khế ước Trầm Vân Quy cũng tương đối thuận tay, tuy nhiên cũng có mặt trái đó là Trầm Vân Quy phi thường lười biếng, lười mà khiến người ta
phải tức lộn ruột.
Từng có người khế ước Trầm Vân Quy mà khi chủ
khế ước bị công kích, Trầm Vân Quy cũng lười ra tay, cuối cùng ký chủ
chết đi Trầm Vân Quy cũng tổn thương nguyên khí. Nếu khế ước Trầm Vân
Quy thì lúc chiến đấu không cần trông cậy có thể được giúp đỡ nhiều ít,
nhưng tất nhiên nếu thật sự khế ước với Trầm Vân Quy Vương giai rồi trở
thành Hồn Vương thì việc tăng tuổi thọ là có thật. Nếu thông qua việc
khế ước với Trầm Vân Quy đột phá Hồn Vương thành công thì khi khế ước
thêm Vương thú cũng sẽ trở nên dễ dàng hơn chút.
Cung Thần lắc đầu, "Tạm thời vẫn chưa có, ta muốn cầu mấy bình Dụ Yêu dược tề."
Sở Diệp cau mày, "Muốn lấy về dụ dỗ Trầm Vân Quy hay sao?"
Cung Thần gật gật đầu, nói: "Ừa."
Sở Diệp thắc mắc, "Sẽ câu dính sao?" Trầm Vân Quy lười như vậy, dù cho có
Dụ Yêu dược tề dụ dỗ cũng chưa chắc chịu bò ra ngoài đâu!
Cung Thần gật đầu, "Không biết, nhưng lấy ra xài dù sao cũng tốt hơn là cứ ôm cây đợi thỏ chứ."
Sở Diệp gật gật đầu, thầm nghĩ: Cũng đúng.
......
Lưỡng Giới Thành.
Lâm Mộng Dung đang có mặt tại Lưỡng Giới Thành, sắc mặt không được tốt cho
lắm. "Không ngờ Sở Diệp nhanh như vậy đã trở thành Hồn Vương rồi." Lâm
Mộng Dung lẩm bẩm. Mấy năm nay Lâm Mộng Dung liên tục gặp được kỳ ngộ,
cách đây không lâu ở một lần rèn luyện trong bí cảnh nàng tà phát hiện
được khá nhiều linh thảo kỳ dị nên thuận lợi đột phá Hồn Vương. Mấy năm
nay Lâm Mộng Dung trải qua cuộc sống xuôi gió xuôi nước khiến buồn bực
nhiều năm bị Lâm Sơ Văn áp chế trở thành hư không.
Lâm Mộng Dung
vừa xuất quan liền nhận được tin tức Lâm Sơ Văn đã quay về Lưỡng Giới
Thành. Ngọc giản truyền tin năm xưa đưa Lâm Tư Tuyết cũng chỉ có thể
truyền được tin tức có hạn nên Lâm Tư Tuyết chỉ nói Lâm Sơ Văn với Sở
Diệp đã trở lại Lưỡng Giới Thành chứ không nói cái gì tới chuyện hai
người đều đã đột phá Hồn Vương.
Sau khi nhận được tin tức Lâm Mộng Dung cũng không nghĩ ngợi gì mà vội vã chạy tới Lưỡng Giới Thành cùng
với Mộ Lăng Thiên. Lâm Mộng Dung thoả thuê đắc ý trở lại, kết quả vừa
tới Lưỡng Giới Thành liền nghe được tin tức Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã
trở thành Hồn Vương từ lâu rồi. Lâm Mộng Dung như bị dội một chậu nước
lạnh ngay lập tức, tâm trạng tốt đẹp không cánh mà bay.
Năm đó Lâm Sơ Văn trốn đi bằng Truyền Tống Trận Lâm Mộng Dung liền ngóng trông đối phương tiến vào vùng đất khỉ ho cò gáy, không bao giờ có thể tiến bộ
thêm được nữa, lại không thể ngờ Lâm Sơ Văn nhanh như vậy đã đột phá Hồn Vương rồi.
Trong khách điếm, mấy Hồn Sư đang tán dóc.
"Lần đấu giá này có sáu loại dược tề Địa giai bán ra đó! Thật nhiều ha."
"Nghe nói là từ bên kia Truyền Tống Trận gửi về đây, Lâm Sơ Văn đã trở lại Thiên Nhàn Đảo rồi."
"Vậy sao? Nghe nói mấy năm trước Lâm thiếu, Sở thiếu vẫn luôn săn bắt hải
thú khắp nơi, chẳng lẽ bây giờ muốn nghỉ ngơi một thời gian sao?"
"Hơn phân nửa là vậy rồi."
"Dược tề thuật của Lâm dược sư chắc là lại tinh tiến hơn rồi."
"Đó là chắc chắn rồi."
......
Năm đó Sở Diệp với Lâm Sơ Văn trở về Lưỡng Giới Thành được mấy ngày đã vội
vàng rời đi. Tuy rằng về ngắn ngày nhưng sau khi về đây lại làm không ít chuyện. Sau khi hai người trở về bàn bạc và quyết định mậu dịch giữa
hai giới, Lâm Sơ Văn còn đi bí cảnh Vạn Thú Điện khế ước Ô Ô, sau đó còn giết chết Ngũ Độc lão tổ. Ảnh hưởng từ cái chết của Ngũ Độc lão tổ vẫn
kéo dài như cũ.
Mộ Lăng Thiên cau mày, tâm trạng khá hậm hực. Mấy
năm nay tu vi của Mộ Lăng Thiên tiến bộ thần tốc, mặc dù thư viện Thiên
Nguyệt cao thủ nhiều như mây thì hắn cũng là đệ tử cực kỳ xuất sắc.
Hồi trước khi Mộ Lăng Thiên kể về Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cho những người
khác trong thư viện Thiên Nguyệt nghe, học trưởng học tỷ trong học viện
đều khuyên đừng quá xem trọng đối thủ cũ, môi trường xung quanh sẽ quyết định tầm nhìn, hắn có tiền đồ rất tốt, sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua Sở
Diệp với Lâm Sơ Văn. Tiền bối trong thư viện nói như vậy khiến Mộ Lăng
Thiên cũng tin như vâỵ.
Sau khi đột phá Hồn Vương, Mộ Lăng Thiên
còn tưởng rằng cuối cùng mình cũng quăng Sở Diệp lại phía sau, ai mà
ngờ... Sở Diệp cũng là Hồn Vương, hơn nữa xem ra hắn cũng không hề yếu
chút nào. Sở Diệp thì thôi đi, Lâm Sơ Văn càng đáng sợ hơn, chắc hẳn đã
là Dược tề sư Địa giai cao giai, thư viện Thiên Nguyệt cường giả như
mây, Dược tề sư cũng rất nhiều, nhưng Dược tề sư Địa giai cao giai cũng
không được mấy người.
Sau khi Lâm Mộng Dung vào học viện được một
vị Dược tề sư coi trọng, thu làm đệ tử, trước đó không lâu mới vừa trở
thành Dược tề sư Địa giai thôi. Mộ Lăng Thiên vốn dĩ còn tưởng rằng Lâm
Mộng Dung có thể đuổi kịp Lâm Sơ Văn, bây giờ xem ra thiên phú dược tề
của Lâm Sơ Văn vẫn xuất sắc hơn rồi.
"Đường muội kia của muội cũng thiệt là, truyền tin làm sao lại không truyền cho chính xác chút đi."
Mộ Lăng Thiên rầu rĩ nói. Mộ Lăng Thiên nghĩ thầm: Nếu biết thực lực
hiện giờ của hai người Sở Diệp như thế này hắn tuyệt đối sẽ không lỗ
mãng hấp tấp tới đây vầy đâu. Mộ Lăng Thiên phải xấu hổ thừa nhận rằng
sau khi biết Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã trở về Lưỡng Giới Thành, Mộ Lăng
Thiên vì muốn độc chiếm Bạch Hổ của Sở Diệp cho nên lén trở lại Lưỡng
Giới Thành với Lâm Mộng Dung mà không nói cho người trong thư viện biết.
Lâm Mộng Dung hậm hực nói: "Muội cũng có ngờ tới đâu." Lâm Mộng Dung thầm
mắng: Lâm Tư Tuyết được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, tin tức quan
trọng như vậy thế mà cũng không biết báo cáo nữa.