"Tới lúc nên đổi chỗ rồi." Sở Diệp nhìn đầu hải
thú ngoi lên trên biển, lắc lắc đầu nói. Lúc trước bắt cá quá tay cho
nên bây giờ đừng nói là Vương thú, chỉ là hải thú cấp Chiến Tướng đều
không còn thấy được mấy con.
Sở Diệp nhìn mấy con hải thú Chiến
Tướng sơ kỳ tụ tập tới đây cũng lười kêu tụi nhỏ đi bắt. Vẫn nên chừa
lại cho nơi đây chút giống nòi hải thú, nếu mà bắt hết không có lợi đối
với sự phát triển bền vững sau này.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Quả thật
cần phải đổi một chỗ khác rồi." Chưa tới một năm trời mấy đứa nhỏ đã
giết hơn ba mươi con hải thú Vương cấp, càng đừng nói vô số hải thú cấp
Chiến Tướng, yêu thú trên vùng biển này cơ hồ đều đã bị bắt sạch.
Sở Diệp nói với quạ đen, "Ô Ô, ngươi coi tiếp theo chúng ta đổi tới chỗ nào mới được."
Quạ đen đập đập cánh, "Không thành vấn đề, trực giác của ta nói là ở hòn
đảo tiếp theo chúng ta cũng không ở được bao nhiêu lâu đâu."
Sở
Diệp thầm nghĩ: Cũng có lý nha! Chưa tới một năm mà hải thú Vương cấp
xung quanh Ngân Sương Đảo đã bị bắt gần hết sạch, đổi một hòn đảo khác
tốc độ chắc sẽ càng nhanh. Phải biết là trong khoảng thời gian này Mặc
Đoàn Tử với Ô Ô đột phá Vương giai, tốc độ trưởng thành của Tiểu Bạch
với Kinh Trập Long cũng phi thường kinh người.
Sau khi rời khỏi
Ngân Sương Đảo Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đi tới Đảo Cá Sấu gần đó. Hai
người vừa tới đảo Cá Sấu, mấy con cá sấu hùng bá đảo Cá Sấu liền gặp
phải tai ương, Tiểu Bạch với mấy đứa nhỏ nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ cá
sấu trên đảo. Mấy Hồn Thú ở bên nhau đã lâu nên vô cùng ăn ý, hợp tác
chiến đấu có thể phát huy ra sức chiến đấu kinh người.
Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cực kỳ may mắn phát hiện ra hai dải linh mạch cực tốt trên đảo Cá Sấu.
"Quá trời trứng cá sấu luôn nè!" Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Ừa."
Sở Diệp vỗ vỗ tay, "Cất hết đi ha." Phẩm chất đống trứng cá sấu này chắc
chắn không tệ, nếu cá sấu trong trứng một khi nở ra chắc hẳn có thể đạt
tới mức trung phẩm. Một trứng linh thú trung phẩm bên Lưỡng Giới Thành
có thể bán được mười mấy vạn đồng vàng, trứng cá sấu ở đây cũng hơn trăm trứng, tổng hết lại cũng có thể bán được mấy ngàn vạn đồng vàng, không
ít chút nào.
Có thể là do xung quanh đảo Cá Sấu đều là lãnh địa
của đàn cá sấu này cho nên hải thú Vương giai quanh đây rất ít. Lâm Sơ
Văn với Sở Diệp ở đảo Cá Sấu câu cá một tháng cũng không dẫn ra được con Vương thú nào chỉ có thể đổi chỗ khác.
Rời khỏi đảo Cá Sấu Sở Diệp với Lâm Sơ Văn chuyển tới đảo Thanh Dương. Sau khi hai người tới đảo Thanh Dương rốt cuộc gặp sự cố.
Quá nhiều hải thú tử vong khiến cho Hoàng thú trong biển chú ý, đầu tiên
quạ đen nhận ra có gì đó không ổn, Sở Diệp nhanh chóng lấy la bàn ra tra xét thì phát hiện hải thú Hoàng cấp đang tiến về phía này. Sở Diệp lập
tức hoảng hồn nhanh chóng rời đi, thậm chí còn không kịp thu thập trận
pháp bố trí trên đảo.
Hoàng cấp hải thú mất đi mục tiêu nổi giận, một cú phá huỷ luôn đảo Thanh Dương.
Sau khi tin đồn tạm yên ả hơn chút hai người Sở Diệp mới chuyển qua một hòn đảo khác tiếp tục bắt cá. Lo lắng lại dẫn ra ông lớn nào nữa cho nên Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cũng tương đối cẩn thận, cơ bản chỉ dẫn ra năm sáu
con Vương thú rồi lại đổi chỗ khác.
......
Thời gian loáng
cái đã qua năm năm. Năm năm này Truy Phong, Tuyết Bảo và mấy đứa nhỏ
thường xuyên chiến đấu tôi luyện với nhau nên thực lực tiến bộ nhanh
chóng, phải gọi là biến hoá nghiêng trời lệch đất. Truy Phong, Mộc Tiên
Điểu đã là Vương giai ngũ giai, Tiểu Ngân, Tiểu Bạch, tiểu hồ ly là
Vương giai tứ giai, Tiểu Thải, Mặc Đoàn Tử, Ô Ô đều đã là Vương giai nhị giai.
"Quay trở về Thiên Nhàn Đảo đi." Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Được."
Trong khoảng thời gian này bọn họ cũng thu được vô số chiến lợi phẩm, cần
phải sắp xếp lại một chút. Tôi luyện mấy năm nay huyết khí của mấy đứa
nhỏ đã trở nên ngưng thực hơn trước kia rất nhiều, chinh chiến lâu dài
cũng sẽ khiến mấy đứa nhỏ mệt nhọc, lúc này nên trở về Thiên Nhàn Đảo tu dưỡng củng cố lại. Mấy năm nay Sở Diệp với Lâm Sơ Văn săn giết hải thú
khắp nơi, đã rời xa quần chúng thật lâu, Sở Diệp cũng có chút nhớ nhung
thành trì phồn hoa.
......
Lâm Sơ Văn với Sở Diệp vừa trở lại Thiên Nhàn Đảo liền nhận được vô số bái thiếp, phần lớn Lâm Sơ Văn để qua một bên.
"Cuối cùng Sở thiếu với Lâm thiếu cũng quay lại rồi." Cung Thần nhiệt tình nghênh đón.
Sở Diệp cười nói: "Trên đảo đúng là náo nhiệt hơn nhiều nha!"
Cung Thần gật đầu, "Chợ phiên hai giới đã mở được một thời gian rồi chứ
sao." Cung Khiếu thao túng Truyền Tống Trận nên kiếm lời vô số.
Cung Thần lấy một chiếc nhẫn ra, nói: "Thứ trong này là mấy năm nay Sở thiếu với Lâm thiếu nhờ ta thu thập, còn có chia hoa hồng của chợ phiên nữa." Lúc trước hai người ở Ngân Sương Đảo còn dễ nói, mấy năm gần đây hai
người thường xuyên đổi chỗ cứ như thần long thấy đầu không thấy đuôi,
Cung Thần cũng khó mà tìm được nên đồ đạc kiếm được cũng thật lâu chưa
giao cho hai người.
Lâm Sơ Văn lấy nhẫn ra nhìn sơ qua, khá vui
mừng. Nhẫn Cung Thần đưa có rất nhiều tài nguyên có thể giúp mấy đứa nhỏ càng tiến bộ thêm một bước nữa. Lâm Sơ Văn lấy ra mấy cái đạo cụ trữ
vật, "Đồ trong đây Cung thiếu coi rồi giúp đỡ xử lý gọn gàng hết luôn
giùm."
Cung Thần gật đầu, "Được."
Linh hồn lực Cung Thần đảo qua nhẫn xong lập tức ngẩn ngơ, trong nhẫn có vô số da thú, sừng thú... Đều lấy từ Hồn Thú Vương giai. Mặc dù không có tinh hạch, là thứ trân
quý nhất trên người Hồn Thú Vương giai, nhưng da thú, sừng thú, gan...
và các vật liệu khác cũng cực kỳ đáng kinh ngạc. Cung Thần nghĩ thầm:
Lâm Sơ Văn luyện chế dược tề cho người ta cũng kiếm được đầy bồn đầy
chén, nhưng săn hải thú cũng tiền vô như nước đây! Hình như Dụ Yêu dược
tề có vẻ rất lợi hại nha, có lẽ nên đổi một ít với Lâm Sơ Văn.
Sở Diệp lấy ra một tờ danh sách, "Cung thiếu thu thập giúp ta mấy thứ này nha."
Cung Thần nhìn sơ qua danh sách tài liệu, nói: "Mấy này là tài liệu trận pháp nha!"
Sở Diệp gật đầu, "Đúng vậy!" Mấy năm nay Sở Diệp đi đánh bắt hải thú khắp
nơi khiến cho mấy bộ trận bàn có quăng bỏ, có hư hao, bây giờ chỉ có thể mua sắm rồi luyện chế lại một lần nữa.
Cung Thần gật đầu, "Yên tâm, rất nhanh có thể thu thập được rồi, lần này Lâm thiếu về sẽ ở lại một thời gian chứ?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, "Ừ, lần này không chừng ở lại cũng khá lâu, phải nghỉ ngơi thật tốt mới được."
Cung Thần cười nói: "Hai vị còn trẻ không cần phải bức bách bản thân mình
như vậy, thỉnh thoảng cũng nên hưởng thụ cuộc sống chớ."
"Thu thập mảnh vỡ đồ đằng tới đây rồi?" Lâm Sơ Văn hỏi.
Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Cũng còn được, rất nhiều Hồn Sủng Sư đều
rất tích cực, nhưng không có món nào là mảnh vỡ đồ đằng hết."
Chuyện tìm kiếm mảnh vỡ đồ đằng vẫn luôn được tiến hành, bởi vì Lâm Sơ Văn đưa ra mức treo thưởng cao nên gần đây dấy lên phong trào đi vào mấy bí
cảnh để tìm "ve chai", thật sự cũng có người tìm được chẳng qua người
may mắn như vậy quá ít, đại đa số người đều tìm được những thứ không thể hiểu nổi thôi.
Sở Diệp chống cằm, nói: "Ta phải gọi đàn ong trở về thôi." Năm đó Sở Diệp
phân chia rất nhiều đàn ong dưới trướng Tiểu Ngân ra ngoài rồi không
quản nữa. Mấy năm qua rồi Sở Diệp có cảm giác đàn ong đã trở nên vô cùng lớn mạnh, đến mùa thu hoạch rồi.
Tài nguyên lần này Cung Thần đưa lại đây có ba trăm phần sát khí, có nhiều sát khí như vậy chắc chắn đàn ong có thể lại thêm được trăm con Chiến Tướng cấp rồi. Đàn ong tràn ra
ngoài mấy năm nay chắc hẳn cũng tiến cảnh ít nhiều, chỉ cần lại tổ chức
một lần trận pháp hấp thu nữa chắc là Tiểu Ngân có thể thăng cấp Vương
giai ngũ giai thôi. Nếu Tiểu Ngân có thể thăng cấp vậy thì thực lực của
hắn chắc lại tiến bộ không nhỏ nữa.
......
Quán ăn Phi Long Thiên Nhàn Đảo.
"Chung tiền bối, Sở Diệp với Lâm Sơ Văn đã trở lại rồi." Ám vệ bẩm báo.
Chung Lâu gật đầu lạnh lùng nói: "Biết rồi." Trong mấy năm này Thiên Nhàn Đảo có thể nói là biến chuyển từng ngày, sau khi hai giới khai thông sinh
ra vô số lợi nhuận, Cung Khiếu kiếm được không biết bao nhiêu mà nói.
Sau khi vấn đề thể chất được cởi bỏ, thực lực Cung Thần tiến bộ rất
nhanh, bây giờ đã có tu vi Chiến Tướng cửu giai, Trước mắt sắp phải đột
phá Hồn Vương nên gần đây Cung Khiếu hình như đang đi tìm Hồn Sủng thích hợp cho Cung Thần.
Chung Hạo cau mày, "Hai tên Sở Diệp với Lâm Sơ Văn này thật đúng là rêu rao mà!" Hai người Sở Diệp đánh bắt hải thú
khắp nơi đã bị người ta phát hiện từ sớm, còn có người chuyên môn theo
sau hai người để nhặt của hời. Mỗi lần hai người sử dụng Dụ Yêu dược tề
ngoại trừ dẫn tới Vương thú còn hấp dẫn vô số Hồn Thú Chiến Tướng.
Lúc Tiểu Bạch với mấy đứa nhỏ ra tay sẽ có rất nhiều Hồn Thú Chiến Tướng bị dư ba chiến đấu lan tới giải quyết luôn. Bây giờ ánh mắt của Sở Diệp
với Lâm Sơ Văn đã cao hơn nhiều nên không có bao nhiêu hứng thú đối với
thi thể của mấy con hải thú Chiến Tướng đó. Mà mấy thứ đó dù không có
bao lớn giá trị đối với hai người nhưng lại là thu hoạch rất đáng kể,
mấy năm nay Hồn Sư đi theo hai người nhặt của hời mà phát tài cũng vô
số.
Nhiều người ban đầu vốn không hiểu Lâm Sơ Văn là một Dược tề
sư vì cái gì lại muốn làm gương cho binh sĩ đi đầu săn giết hải thú, chờ tới khi nhận ra vô số Vương giai hải thú chết trong tay hai người thì
họ mới hiểu ra. Mấy năm nay hai người chưa từng ngừng săn giết hải thú,
hải thú Vương giai xung quanh mấy đảo nhỏ đều bị dọn dẹp sạch sẽ. Mấy
năm qua, không dưới hàng trăm hải thú Vương giai đã chết dưới tay hai
người bọn họ.
Đa số Hồn Vương đều vô cùng sợ chết cho nên sau khi
đột phá Hồn Vương liền ngồi trấn một phương, rất ít khi ra tay. Hai
người Sở Diệp lại hoàn toàn khác biệt, rất nhiều người gọi sau lưng hai
người là chiến đấu cuồng ma. Sở Diệp thì thôi đi, Lâm Sơ Văn bản thân là Dược tề sư vậy mà cũng hiếu chiến như vậy thì quá là kỳ quặc.
Chung Hạo nghiến răng nghiến lợi, ghen ghét trong lòng dâng trào điên cuồng.
Hai năm trước Chung Hạo đã từng thử đột phá Hồn Vương một lần rồi, nhưng có khả năng bởi vì quá háo hức muốn nhanh chóng thành công thế cho nên
sắp thành lại bại. Đột phá thất bại Chung Hạo gặp phải phản phệ, e rằng
cần năm năm trời mới có thể khôi phục lại như ban đầu. Còn Cung Thần mấy năm nay tu vi lại tiến bộ thần tốc, bây giờ cũng đã là Chiến Tướng cửu
giai. Chung Hạo thực hoài nghi có thể Cung Thần sẽ đột phá Vương giai
trước mình một bước, nghĩ tới khả năng như vậy Chung Hạo lập tức cảm
thấy cả người buồn bực chán nản đến mức thà chết đi còn hơn. Nếu năm xưa mình khế ước được Kinh Trập Long thì bây giờ đã không rơi vào hoàn cảnh này.
Khi mậu dịch hai giới được triển khai, lục tục cũng có tu sĩ từ bên kia Truyền Tống Trận qua đây, mấy chuyện quá khứ của Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cũng bị phanh phui ra. Chung Hạo đã sớm nhận được tin tức là chính xác Sở Diệp có Ảnh Thú, mà không những có Ảnh Thú mà còn có Bạch
Hổ nữa.
Không những Chung Hạo có được tin tức này mà cả học viện
Thiên Hải, Thương Hải Liên Minh không chừng cũng đều đã nhận được tin
tức cả rồi, chẳng qua mấy thế lực lớn dù có được tin tức này rồi cũng
đều ăn ý giả câm vờ điếc. Chuyện Kinh Trập Long bị Sở Diệp khế ước đã
thành kết cục đã định, vì Kinh Trập Long mà đi đắc tội hai Hồn Vương có
tiền đồ vô lượng thực sự là không cần thiết.