Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 282: ĐỒ ĐẰNG THÁI DƯƠNG


trướctiếp

Một tháng sau Cung Thần đưa tới một loạt mảnh vỡ đồ đằng. Nghe nói có mảnh vỡ đồ đằng Ô Ô đã không thể chờ đợi được nữa.

"Ba mươi tám mảnh vỡ đồ đằng, nhiều vậy hả?" Sở Diệp nói. Vốn Sở Diệp còn nghĩ mảnh vỡ đồ đằng rất khó tìm, nhưng không ngờ Cung Thần vậy mà lại đưa tới nhiều vậy.

Cung Thần cười cười, giải thích: "Hơn phân nửa mảnh vỡ đồ đằng này chính là tồn kho của Hải Long Cung, một ít là thu mua từ các gia tộc lớn, còn có một ít là tiếp nhận treo thưởng người ta đưa tới, vẫn còn rất nhiều mảnh vỡ đồ đằng như thế này lưu truyền cho tới bây giờ, nếu chúng ta thu thập thêm một thời gian nữa chắc chắn lại có càng nhiều." Theo Cung Thần biết, một vài đại gia tộc cổ xưa vẫn còn sở hữu thứ này, tuy nhiên những gia tộc Hồn Sủng Sư này phân bố trên khắp ba mươi sáu đảo lớn, muốn thu thập từng cái một cần phải có thời gian.

Quạ đen bổ nhào vào trên núi mảnh vỡ đồ đằng, lựa ra trong đó ba miếng, nói: "Ba miếng này..."

Cung Thần thắc mắc hỏi: "Ba miếng này làm sao vậy?"

Quạ đen vỗ cánh phành phạch nói: "Ba miếng này không phải mảnh vỡ đồ đằng."

Sắc mặt Cung Thần thay đổi, nhận ra rằng không chừng mình bị người ta hố rồi, thứ như mảnh vỡ đồ đằng này niên đại xa xăm, thêm nữa là hắn thực sự không biết phải làm sao mới có thể phân biệt được. Vốn dĩ Cung Thần cho rằng Lâm Sơ Văn chỉ nhất thời hứng khởi cho nên mới thu thập mảnh vỡ đồ đằng, giờ nhìn thấy phản ứng của quạ đen thì chắc là chuẩn bị mấy thứ này cho nó rồi.

Sở Diệp cau mày, "Hàng giả nha!"

"Xin lỗi, ta không biết." Cung Thần ái ngại nói. Cung Thần nhìn ba miếng mảnh vỡ, cau mày nghĩ thầm: Vậy mà có người dám lừa gạt tới trên đầu hắn rồi, có thể là do tiền treo thưởng mảnh vỡ đồ đằng quá cao mới khiến cho mấy người đó có ý tưởng lệch lạc như vậy.

Sở Diệp lắc đầu, "Làm phiền Cung thiếu phải lo lắng rồi."

Quạ đen chộp quắp một viên đá, giao cho Cung Thần rồi nói: "Cục đá này đưa cho ngươi, chỉ cần có thể khiến cục đá sáng lên thì đó chính là mảnh vỡ đồ đằng."

Cung Thần nhận lấy cục đá quạ đen đưa qua, cảm thấy khá mới lạ.

Cục đá quạ đen nhổ ra chính là Khí Vận Thạch, có thể dùng để phân biệt lực lượng số mệnh.

"Đồ đằng nào có ánh sáng rạng rỡ thì trả giá cao một chút, cái nào ánh sáng yếu thì trả sao cũng được."

Cung Thần gật đầu, "Ta biết rồi."

"Lại phải làm phiền Cung thiếu nữa rồi." Lâm Sơ Văn nói.

Cung Thần cười nói: "Lâm thiếu khách sáo quá rồi, Lâm thiếu cứ yên tâm đi, ta sẽ cố gắng hết sức thu thập mảnh vỡ đồ đằng cho ngài, thật ra nếu chờ thêm một thời gian nữa là giá cả có thể giảm xuống rồi, chỉ là Lâm thiếu muốn gấp quá sợ là có vài người giở trò công phu sư tử ngoạm."

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Chỉ cần giá cả không quá đáng thì đều mua lại đi, còn mà giá bị hét cáo quá thì không cần phải để ý tới. Tiền lời ta gửi bán dược tề trong đấu giá với tiền thông thương đều lấy đổi mảnh vỡ đồ đằng hết đi, nếu mà vẫn không đủ thì để ta lại nhận thêm mấy nhiệm vụ luyện chế dược tề nữa là được." Lâm Sơ Văn ký khế ước với quạ đen cũng biết rõ tuy nhìn quạ đen không mấy tin cậy nhưng thực sự rất có năng lực, nếu quạ đen đột phá Vương cấp chắc chắn sẽ vận dụng được năng lực số mệnh tiến bộ hơn.

Cung Thần trợn mắt, "Như vậy hả?" Cung Thần nghĩ thầm: Hình như mình đánh giá hơi thấp tầm quan trọng của mảnh vỡ đồ đằng với Lâm Sơ Văn rồi, vốn dĩ Cung Thần còn tưởng Lâm Sơ Văn thu thập mảnh vỡ đồ đằng là để sưu tầm. Có rất nhiều cao thủ Hồn Sủng Sư thích đi sưu tầm mấy thứ như vầy.

Sở Diệp vô cùng tán thành lựa chọn của Lâm Sơ Văn, nếu không tồn tại nam nữ chính thì cứ từ từ phát triển cũng không có vấn đề gì, nhưng nam nữ chính vẫn còn đó nên Sở Diệp luôn bất an, chỉ cần bọn họ vừa lơi lỏng xíu thôi không chừng lúc nào đó lập tức bị nam nữ chính qua mặt rồi đánh cho toé khói luôn à!

Lâm Sơ Văn lấy ra mấy lọ dược tề, "Đây là mấy bình dược tề ta luyện chế trong thời gian rảnh rỗi gần đây, lấy đi bán đấu giá đi."

Cung Thần gật đầu, "Được." Cung Thần âm thầm líu lưỡi, hiệu suất của Lâm Sơ Văn quá cao, lúc rảnh rỗi chỉ cần động tay một chút là có thể đánh bại rất nhiều Dược tề sư kia rồi.

"Lâm thiếu an tâm, ta sẽ nhanh chóng thu thập càng nhiều mảnh vỡ đồ đằng cho ngươi." Cung Thần thầm nghĩ: Lâm Sơ Văn vì bồi dưỡng Hồn Sủng thật đúng là không tiếc bất cứ cái giá nào mà! Chỉ vì một con quạ đen thôi mà tiêu phí to lớn như vậy.

Quạ đen đậu trên vai Lâm Sơ Văn, đập đập cánh nói: "Tiểu tử, lo mà làm cho tốt nha, chỉ cần giúp Ô Ô đại nhân thu thập cho đủ mảnh vỡ đồ đằng, Ô Ô đại nhân sẽ cho ngươi một cái chúc phúc."

Cung Thần cau mày, mặt ủ mày ê nhìn qua quạ đen.

Sở Diệp thấy Ô Ô nói sẽ chúc phúc xong hình như Cung Thần khá là hoảng sợ. Tên ngu ngốc Ô Ô này nói cái là bị phản tác dụng rồi!

Sở Diệp nói với Cung Thần: "Cung thiếu, không cần nghe nói nói bậy làm chi, chúc phúc này Cung thiếu muốn thì làm, không muốn cũng không sao." Kể ra thực tế thì chúc phúc của quạ đen đúng là thứ tốt đó.

Cung Thần cười nói: "Đa tạ Sở thiếu."

Ô Ô nghe vậy liền nổi giận, nhìn Cung Thần với ánh mắt khó mà nói nổi, "Chàng trai trẻ, ngươi hoàn toàn không biết chính mình đã bỏ lỡ cái gì đâu, một ngày nào đó khi ngươi tỉnh ngộ rồi sẽ nói, đã từng có một lần chúc phúc trân quý bày ngay trước mặt ta nhưng ta lại không biết quý trọng, chờ tới lúc mất đi rồi mới hối hận không kịp, nếu trời cao lại cho ta cơ hội một lần nữa ta bằng lòng đội một trăm cái sừng cũng muốn đổi lấy chúc phúc của Ô Ô đại nhân."

Cung Thần: "......"

Lâm Sơ Văn vạch đen đầy đầu, không còn lời nào để nói nhìn Ô Ô, quát lớn: "Im đi!"

Ô Ô hạ giọng cự nự: "Ta là muốn tốt cho hắn mà."



Cung Thần vẻ mặt khó hiểu nhìn Ô Ô.

Lâm Sơ Văn nói với Cung Thần: "Thật không dám giấu giếm, mảnh vỡ đồ đằng có tác dụng rất lớn đối với ta, vì vậy hết thảy đều nhờ vào Cung thiếu."

"Lâm dược sư nói quá lời rồi." Cung Thần vội vàng nói.

Ô Ô kích động la lên: "Nhanh lên, nhanh lên, muốn miếng bự, càng bự càng tốt." Mảnh vỡ đồ đằng càng hoàn chỉnh càng ẩn chứa nhiều lực lượng số mệnh, nếu có thể tìm được đồ đằng hoàn chỉnh thì việc đột phá Vương cấp của nó là chắc chắn rồi. Là đứa đội sổ, Ô Ô thực sự nóng lòng muốn thu hoạch mảnh vỡ đồ đằng.

Cung Thần nhìn Ô Ô, không hiểu tại sao Ô Ô lại tỏ ra thích mảnh vỡ đồ đằng, Cung Thần cũng chưa từng nghe nói tới việc Môi Vận Quạ lại thích mảnh vỡ đồ đằng đâu. Cung Thần gật đầu, "Ta biết rồi."

......

Cung Thần đi rồi, Ô Ô hạnh phúc lăn một vòng trên đống mảnh vỡ đồ đằng rồi hấp thu sạch bách lực lượng vận mệnh bên trong đó.

Lâm Sơ Văn hỏi nó: "Thấy sao rồi?"

Ô Ô phấn chấn trả lời: "Không tệ, ta cảm giác lại tới gần Vương giai thêm một bước rồi, con đường này quả nhiên là đúng, mảnh vỡ đồ đằng, ta muốn có nhiều mảnh vỡ đồ đằng hơn nữa."

Sở Diệp hít sâu một hơi, "Đã đưa cho ngươi nhiều lắm rồi."

Đồ ngốc Ô Ô này, con đường này đúng rồi, vậy tên khốn kiếp này có biết phải tốn phí tổn bao nhiêu trên con đường này không? Một đám đều là Thôn Kim Thú mà! May mắn là Sơ Văn kiếm ra tiền, nếu không bọn họ thật sự muốn biến thành khốn cùng hết rồi.

Ô Ô mất mát gục đầu xuống, "Số lượng đúng là nhiều, chỉ là quá nát."

Lâm Sơ Văn thở dài, "Ráng chờ thêm chút nữa đi." Lần sau Cung Thần tới chắc có thể mang lại thêm một ít.

Ô Ô dang cánh ra, "Lão đại, để ta chúc phúc cho ngươi, chúc cho ngươi thực lực tăng mạnh."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Được!" Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Ô Ô dường như không có cách nào chúc phúc trực tiếp cho bản thân, cho nên thông qua chúc phúc cho cậu gián tiếp đạt được mục đích chúc phúc cho chính bản thân mình phải không? Có lẽ đó cũng là một lựa chọn rất tốt.

Ô Ô chúc phúc cho Lâm Sơ Văn, đắm chìm trong chúc phúc của Ô Ô, Lâm Sơ Văn có cảm giác cực kỳ ấm áp.

......

Thiên Nhàn Đảo.

Chuyện Lâm Sơ Văn thu thập mảnh vỡ đồ đằng rất nhanh đã lan truyền khắp đảo.

"Có nghe đồn không, Lâm Sơ Văn đang thu thập mảnh vỡ đồ đằng đó."

"Biết rồi, nghe nói Hồ Thông Thiên chó ngáp phải ruồi, cầm mấy miếng mảnh vỡ đồ đằng tồn kho rách nát đổi được Duyên Thọ dược tề đó."

"Tên khốn kiếp Hồ Thông Thiên này thật là may mắn mà! Năm xưa may mắn mới thành Hồn Vương, bây giờ sắp chết vậy mà còn có thể lấy được Duyên Thọ dược tề."

"Chính là vậy á! Tiền bối Cung Khiếu trả giá vô số vì Duyên Thọ dược tề! Mà Hồ Thông Thiên chỉ cần mấy miếng mảnh vỡ đồ đằng rách nát đã đổi được Duyên Thọ dược tề rồi."

"Nhân tiện, mảnh vỡ đồ đằng rốt cuộc nhìn ra sao hen!"

"Nghe người ta nói mảnh vỡ đồ đằng nhìn giống như những mảnh vụn á."

"Ta nghe nói có người cầm một đống ve chai chạy tới chỗ Cung Thần phân biệt tìm kiếm, vậy mà thật sự có một miếng mảnh vỡ đồ đằng trong đó, người nọ đổi lấy được một phần sát khí đó."

"Mảnh vỡ đồ đằng vậy mà có thể đổi được sát khí hả?"

"Đúng rồi! Gần đây thật nhiều người đều chạy tới di tích lượm ve chai, nói không chừng một khi may mắn lại lượm được mảnh vỡ đồ đằng không chừng."

......

Xa xa truyền tới tiếng chim ưng kêu. Sở Diệp nhìn về phía phát ra tiếng kêu, lẩm bẩm: "Đường đạo hữu tới!"

Chim vừa đậu xuống đất, Đường Thiên Túng bước xuống từ lưng chim, nói: "Sở thiếu, đã lâu không gặp."

"Đường đạo hữu sao bữa nay tới đây?"



"Nghe nói Lâm dược sư đang thu thập mảnh vỡ đồ đằng phải không?"

Sở Diệp gật đầu, "Quả thật có chuyện này, làm sao mà Đường đạo hữu lại biết?"

"Cung thiếu tuyên bố treo thưởng, rất nhiều người đều đã biết là do hai vị đang gom góp nên ai cũng đang suy nghĩ biện pháp kìa." Sở Diệp với Lâm Sơ Văn nổi tiếng là giàu có khí phách mà! Bây giờ rất nhiều người đều muốn mượn cơ hội tìm được mảnh vỡ đồ đằng này để phát tài.

"Niên đại của đồ đằng đã quá xa xôi rồi, rất nhiều người đều không biết được mảnh vỡ đồ đằng trông ra sao thế cho nên lắm người cầm một đống thứ lung tung rối loạn tới cho Cung thiếu, rất nhiều người đem tới toàn là ngói hư, miểng sành, muốn sàng lọc hết cái đống đó hình như cũng rất mất công."

Sở Diệp: "....." May mắn là trước đó Ô Ô có đưa cho Cung Thần đá giám định vận mệnh rồi, chứ không đúng thật là phiền phức.

"Hai vị rất cần mảnh vỡ đồ đằng hay sao?" Đường Thiên Túng hỏi.

Sở Diệp gật đầu, "Đúng vậy, càng hoàn chỉnh càng tốt, Đường đạo hữu có tin tức liên quan tới mảnh vỡ đồ đằng hay gì?"

"Sở thiếu nhìn cái này thử xem." Đường Thiên Túng đưa cho Sở Diệp một cái ngọc giản.

"Đây là......"

"Đây là đồ đằng của bộ lạc Thái Dương, Tam Túc Kim Ô."

Ô Ô phấn chấn la lên: "Cái này tốt lắm, ta muốn cái này." Ô Ô cực kỳ hưng phấn nhìn trụ đồ đằng bị hư tổn trong hình, tuy rằng trụ đồ đằng có chút hư hại nhưng vẫn được bảo tồn tương đối nguyên vẹn, mảnh vỡ lung tung rối loạn Cung Thần đưa tới đây hoàn toàn không làm sao so được với trụ đồ đằng này.

Mắt Sở Diệp ngời sáng, hỏi: "Đường đạo hữu, trụ đồ đằng này là của ngươi hả?"

Đường Thiên Túng lắc đầu, "Nếu mà của ta thì quá tốt rồi, đó là của một đạo hữu ta có quen biết, người này là hậu duệ của bộ lạc Thái Dương. Bộ lạc Thái Dương là một trong những bộ lạc lớn nhất thời thượng cổ, dân cư bộ lạc vô số, chẳng qua vẫn bị mai một. Theo thời gian dần trôi, dân cư bộ lạc chôn vùi, trụ đồ đằng của rất nhiều bộ lạc đã không còn tác dụng nữa, đồ đằng bộ lạc Thái Dương lại không như vậy, trong trụ đồ đằng vẫn còn chứa đựng lực lượng Thái Dương Tinh Hoả, cho tới hiện giờ họ vẫn có thể hấp thụ lực lượng trong ngọn lửa như xưa."

Sở Diệp nghiêng đầu hỏi: "Trụ đồ đằng bộ lạc Thái Dương đặc biệt như vậy muốn lấy được phải trả giá rất cao phải không?"

Đường Thiên Túng gật đầu, "Đúng vậy."

Sở Diệp thắc mắc hỏi: "Họ cần cái gì?"

"Dệt Hồn dược tề." Đường Thiên Túng xấu hổ trả lời.

Sở Diệp gật đầu, "Cái này thì dễ nói rồi."

Quạ đen vỗ cánh phành phạch, "Mau, mau, mau, mau đi đổi, mau đi đổi."

Đường Thiên Túng hít sâu một hơi, nói tiếp: "Đồ đằng bộ lạc Thái Dương cực dương cực mạnh, từng có Hồn Sủng nữ tính tới gần bị thiêu chết rồi."

Quạ đen phe phẩy cánh, "Ồ, lợi hại như vậy sao?" Quạ đen vừa nói xong bỗng nhiên phản ứng lại, "Ngươi có ý gì hả? Có phải ngươi cảm thấy bổn toạ mà tới gần cái đồ đằng rách nát đó sẽ bị thiêu chết phải không?"

Đường Thiên Túng lắc đầu, "Đâu có, đâu có."

Quạ đen ngạo nghễ ngẩng đầu, "Không có thì tốt, đại nhân Ô Ô được trời ưu ái, chỉ là một cái đồ đằng rách nát thôi thì làm gì được ta cơ chứ."

Đường Thiên Túng: "......"

......

Đường Thiên Túng rất nhanh giao dịch được đồ đằng Kim Ô về cho Lâm Sơ Văn, lấy được trụ đồ đằng quạ đen vô cùng phấn khích. Lực lượng đồ đằng ẩn chứa trong trụ đồ đằng bộ lạc Thái Dương cực kỳ nồng đậm. Quạ đen ôm khư khư trụ đồ đằng, hấp thu ba ngày mới hoàn toàn luyện hoá xong lực lượng vận mệnh bên trong trụ đồ đằng.

Sở Diệp lắc đầu, "Không ngờ được vậy mà lại có thể lấy được trụ đồ đằng hoàn chỉnh như vậy." Chẳng qua, hậu duệ bộ lạc Thái Dương thật đúng là nỡ lòng từ bỏ.

Quạ đen đập đập cánh, "Đây không phải là trụ đồ đằng chính của bộ lạc Thái Dương đâu. Nếu là trụ đồ đằng chính chắc chắn họ không nỡ bỏ ra đâu."

Sở Diệp cau mày hỏi: "Nghĩa là sao?"

Quạ đen liếc nhìn Sở Diệp, nói: "Các đại bộ lạc thượng cổ cai trị một vùng lãnh thổ rộng lớn, vậy làm sao mà một cây trụ đồ đằng đủ dùng. Trụ đồ đằng chính của bộ lạc chỉ có một cây, còn đồ đằng chi nhánh thì lại có vô số. Trong trụ đồ đằng chi nhánh có một phần lực lượng của trụ đồ đằng chính, lực lượng vận mệnh thu thập được thông thường chỉ bằng một phần mười so với trụ đồ đằng chính, thậm chí có khi còn không tới một phần trăm nữa.

Sau khi bộ lạc Thái Dương chinh phạt bên ngoài, chinh phục một vài bộ lạc trực thuộc, có đôi khi sẽ tặng trụ đồ đằng chi nhánh. Trụ đồ đằng của đại bộ lạc siêu cấp thì cho dù có là trụ chi nhánh cũng vô cùng lợi hại."

Hấp thu lực lượng đồ đằng trong trụ đồ đằng bộ lạc Thái Dương, quạ đen cũng thu được lợi ích đáng kể, lại tiến một bước lớn tới gần Vương giai hơn.

trướctiếp