Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 215: NHẬN NHẦM THỂ CHẤT


trướctiếp

Nguyên Sương phu nhân vừa rời đi trong phòng chỉ còn dư lại ba người Sở Diệp, Lâm Sơ Văn và Cung Thần. Sở Diệp chớp mắt nghĩ thầm: Đảo chủ này thật là lớn mật, vậy mà dám một mình ở lại đây với hai người bọn họ mà không sợ bọn họ có ác ý.

Cung Thần cười khổ nhìn Lâm Sơ Văn, "Lâm lão bản nghiên cứu điều chế Tam Dương trà chắc là nhìn ra vấn đề thể chất của ta rồi phải không?"

Sở Diệp bất ngờ hỏi Cung Thần, "Đảo chủ biết thể chất của ngài có vấn đề à?" Hắn còn tưởng Cung Thần là tên ngu xuẩn, chẳng hay biết gì đâu, ai ngờ đối phương vậy mà biết chuyện, hình như hắn đã xem thường tên tu nhị đại này rồi. Cung Thần biết thì tốt, nếu mà không biết thật đúng là không biết phải làm sao để mở miệng.

Cung Thần gật đầu, "Liễu Trần đại sư đã xem qua cho ta, nói là thể chất này của ta chỉ có thể dựa vào việc giao hợp với nữ nhân để giảm bớt áp lực thể chất."

Lâm Sơ Văn cau mày, "Liễu Trần đại sư là Dược tề sư Địa cấp hả?" Có thể khiến Cung Thần xưng hô là đại sư thì chắc là Dược tề sư Địa cấp rồi.

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Liễu Trần đại sư không có biện pháp khác sao?" Lâm Sơ Văn nghi hoặc hỏi.

Cung Thần lắc đầu, "Không có, nghe nói thể chất này của ta tương đối khó giải quyết."

"Liễu Trần đại sư không kê đơn dược tề cho ngài sao?" Lâm Sơ Văn hỏi.

Cung Thần lắc đầu, "Không có." Liễu Trần chỉ cung cấp một cái biện pháp dời đi âm khí mà thôi. Cung Thần nghe theo lời Liễu Trần, cưới hết người này tới người kia, tuy rằng không giải quyết được vấn đề thể chất nhưng quả thật nhẹ nhàng hơn chút ít.

Lâm Sơ Văn cau mày nghĩ thầm: Vấn đề của Cung Thần quả thật muốn giải quyết tương đối khó khăn, nhưng một Dược tề sư Địa giai dù cho không giải quyết được vấn đề thì kê chút dược tề giảm bớt triệu chứng chắc hẳn là không khó mà! Chẳng lẽ nói trình độ chỉnh thể của Dược tề sư bên Thiên Hải Vực này rất không xong?

Cung Thần nghi hoặc hỏi: "Ta chắc chắn là chưa từng gặp qua hai vị, làm sao hai vị biết được thể chất của ta."

"Trước đó không lâu chúng ta may mắn thấy được phong thái của đảo chủ trong đợt tuyển tú." Sở Diệp nói.

Cung Thần kinh ngạc hỏi: "Đứng từ xa như vậy nhìn thôi đã phán đoán ra được rồi sao? Nhãn lực của hai người thật tốt mà!" Hắn đã mời rất nhiều Dược tề sư tới xem, rất nhiều Dược tề sư ngu xuẩn kiểm tra hồi lâu đều không nhìn ra vấn đề thể chất của hắn, không ít người ánh mắt đầu tiên nhìn hắn đã liền dặn dò hắn kiềm chế túng dục.

Cung Thần nhìn thoáng qua Lâm Sơ Văn, nói: "Nếu Lâm dược sư đã nhìn ra, vậy chắc là có biện pháp chữa trị phải không?"'

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói: "Cung đảo chủ đề cao ta quá rồi, ta chỉ là Dược tề sư Huyền cấp, năng lực còn lâu mới bằng Dược tề sư Địa giai, Liễu Trần đại sư còn không có biện pháp ta cũng không thể làm gì được."

"Tuy rằng Lâm đại sư chỉ là Dược tề sư Huyền cấp nhưng Tam Dương trà Lâm lão bản ngươi điều chế lại rất có hiệu quả." Cung Thần khích lệ.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Tam Dương trà vẫn có hiệu quả nhất định trong việc chống lại âm sát khí."

"Nghe nói hai vị tới từ ngoại vực, từ chỗ hai người tới có nghe nói qua biện pháp giải quyết Huyền Âm Chi Thể không?" Cung Thần hỏi.

"Huyền Âm Chi Thể?" Lâm Sơ Văn nghi hoặc nói.

Cung Thần nhìn thấy phản ứng của Lâm Sơ Văn, trong lòng nhảy dựng, hỏi: "Có vấn đề gì sao?"

Sở Diệp liếc mắt nhìn Cung Thần một cái, tự nhủ: Chuyện gì vậy ha! Cung Thần biết cái kiểu này thì có coi như là biết không vậy?

Lâm Sơ Văn cau mày không nói tiếng nào, ngàn vạn suy nghĩ hiện ra trong đầu, Cung Thần cho rằng đó là Huyền Âm Chi Thể, chẳng lẽ Liễu Trần đại sư kia phán định cho hắn như vậy, là Liễu Trần đại sư nhìn nhầm rồi, hay là nói... Lâm Sơ Văn nhìn về phía tiểu hồ ly, tiểu hồ ly pi pi tỏ vẻ nó mới không nhầm đâu, cho nên, chỉ có thể nói là tên Cung Thần ngốc nghếch này nhầm rồi.

Lâm Sơ Văn rất nhanh chóng thu liễm mọi thần sắc trên mặt, hậm hực nói: "Có thể là ta nhầm rồi."

Tiểu hồ ly nghe Lâm Sơ Văn nói buồn bực "pi" một tiếng.

Cung Thần cười cười, nói: "Không sao cả, Lâm thiếu cảm thấy ta là thể chất gì, có thể nói ra được không?"

Lâm Sơ Văn: "......"



Sở Diệp thở dài trong lòng, vốn dĩ hắn cho rằng Cung Thần biết, còn thấy may mắn là không cần mở miệng, bây giờ thành cái dạng này, một hai muốn bọn họ phải nói ra sao?

Lâm Sơ Văn nhấp môi, không nói gì một lúc lâu.

Cung Thần lấy ra một tấm lệnh bài màu xanh lục đậm, "Nghe nói hai vị rất thích Thiên Hà hoa lâm, đây là Thiên Hà Lệnh, có thể mượn cái này khống chế mọi thứ trong ngoài hoa lâm, hôm nay đưa cho hai vị vậy."

Lâm Sơ Văn nhìn lệnh bài trước mặt, trong lòng thiệt là khó xử, nhận đồ của người ta rồi thì phải nhún nhường mà! Nếu cậu nói ra chuyện của Âm Sát Mị Thể chỉ sợ đắc tội với rất nhiều người, chẳng qua nếu Cung Thần đã tìm được tới đây rồi thì chỉ sợ bọn họ có tránh cũng không thoát. Có Thiên Hà hoa lâm, đàn Ngân Sí Ong liền có nơi cư trú, kể từ đó thực lực của đàn ong chắc chắn có thể nhanh chóng tăng lên.

Sở Diệp nhìn lệnh bài nghĩ thầm: Hèn chi nhiều người đổ xô tham gia tuyển tú như vậy, Cung Thần quả nhiên rất hào phóng! Thế công của viên đạn bọc đường hung mãnh như vậy, không nói ra đều quá ngượng ngùng rồi.

Lâm Sơ Văn liếc mắt nhìn Sở Diệp một cái rồi chậm rãi nói: "Theo ta thì đó không phải là Huyền Âm Chi Thể mà là thể chất cùng loại." Huyền Âm Chi Thể có xác suất nhất định xuất hiện trên người nam nhân, chẳng qua tương đối hiếm thấy, còn Âm Sát Mị Thể lại chỉ xuất hiện trên người nữ nhân, hai loại thể chất ở một mức độ nào đó xác thật có rất nhiều điểm tương tự.

Cung Thần nghiêm mặt nói: "Nguyện nghe kỹ càng."

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói lại một lần chuyện về Âm Sát Mị Thể.

Cung Thần nghe xong mặt mày tái mét, "Âm Sát Mị Thể chỉ xuất hiện trên người nữ nhân?"

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Cho nên, ta đây là bị người ta tính kế sao?" Cung Thần âm u hỏi.

Sở Diệp nhìn sắc mặt Cung Thần, an ủi nói: "Có lẽ là Sơ Văn nhìn lầm rồi cũng không chừng, có lẽ là Huyền Âm Chi Thể đó."

Cung Thần hít một hơi thật sâu, hơn nửa ngày mới bình phục được cảm xúc hỗn loạn. Tuy rằng Lâm Sơ Văn không nói nhiều nhưng đối phương vừa mở lời Cung Thần đã có thể xác định rõ ràng chính mình chỉ sợ đúng thật là Âm Sát Mị Thể. Vốn dĩ Cung Thần cho rằng mình kém may mắn, một người nam nhân lại gặp phải loại thể chất hiếm thấy này, bây giờ nhìn lại mới thấy hắn tự cho là đã hiểu rõ chân tướng lại không nghĩ tới từ đầu tới đuôi đều bị người ta đùa giỡn xoay quanh.

Cung Thần lại hít một hơi thật sâu, trước khi mẫu thân hoài thai mình không lâu phụ thân đã từng đi bí cảnh Vực Sâu tìm kiếm cơ duyên, ở nơi đó chạm trán một con Thiên Âm Thú rồi bị thương nặng, sau này khi mình thức tỉnh "Huyền Âm Chi Thể" phụ thân luôn thập phần áy náy, cho rằng nguyên nhân là do năm đó hắn bị Thiên Âm Thú đánh cho bị thương nặng. Bởi vì có Liễu Trần chẩn bệnh, lại thêm phụ thân xin lỗi cho nên từ trước tới nay hắn đều chưa từng hoài nghi thể chất của mình, ai ngờ hoá ra đã sai lầm từ lúc bắt đầu rồi sao?

Cung Thần nắm chặt nắm tay, một hồi lâu sau mới bình phục lại tâm tình. "Lâm thiếu có biện pháp giải quyết Âm Sát Mị Thể không?"

Lâm Sơ Văn âm thầm thở dài trong lòng, từ lúc cậu bắt đầu nói ra Âm Sát Mị Thể cũng đã leo lên thuyền của Cung Thần rồi, chỉ có thể một đường đi thẳng về phía trước thôi. Lâm Sơ Văn do dự một lát rồi lấy ra một tờ phương thuốc. "Đây là phối phương của Cửu Dương dược tề, dựa theo sách cổ ghi lại thì dược tề này có thể giải quyết Âm Sát Mị Thể, Cửu Dương dược tề là dược tề Địa cấp, thực lực của ta có hạn không có năng lực luyện chế, Cung đảo chủ nếu có thể gom đủ dược thảo có thể tìm Dược tề sư Địa giai thử xem."

Cung Thần thu hồi phương thuốc, nhìn qua Lâm Sơ Văn, nói: "Có phải Tam Dương trà có liên quan tới dược tề này phải không?"

Lâm Sơ Văn nhìn Cung Thần rồi nói: "Tam Dương trà là bản làm yếu đi của Cửu Dương dược tề, không giải quyết được vấn đề của ngài, chỉ có thể tạm thời kéo dài, những phu nhân của ngài bị ngài chuyển âm sát khí qua chỉ có một ít nên ảnh hưởng không lớn, uống trà này cũng sẽ trở nên tốt hơn."

Cung Thần gật đầu, "Thì ra là vậy, không biết Lâm thiếu hiện giờ có còn Tam Dương dược tề hay không?"

Lâm Sơ Văn lấy từ trong không gian ra một cái hộp đưa cho Cung Thần, "Trong hộp có mười lọ."

"Làm phiền Lâm lão bản hao tâm tổn trí rồi, một Thiên Hà hoa lâm vẫn còn quá nhẹ, ngày khác ta lại đưa một phần lễ vật hậu hĩnh khác đến cho hai vị."

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Cung đảo chủ quá khách sáo rồi, một cái Thiên Hà hoa lâm vậy là đã đủ rồi."

Cung Thần đứng lên, "Đại ân của hai vị một hoa lâm làm sao mà đủ? Ta còn có việc, hôm nay không thể ở lại thêm được nữa, hôm khác lại tới viếng thăm."

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Cung đảo chủ đi thong thả."

......

Sau khi Cung Thần rời khỏi, cuối cùng Sở Diệp cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm. "Sở Văn, vị Cung đảo chủ này hình như bị doạ hết hồn luôn!" Sở Diệp nói.



Lâm Sơ Văn híp mắt mắt, nói: "Đúng vậy!"

"Đệ nói Huyền Âm Chi Thể của hắn là do ai phán định?"

Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, nói: "Có vẻ như cuộc sống của hắn cũng không dễ dàng." Ngày tháng của Cung Thần nhìn như rực rỡ gấm hoa thật ra cũng nguy cơ tứ phía, theo cậu biết Cung Khiếu cũng đã hơn bốn trăm tuổi, thọ mệnh còn có mười mấy năm, tài sản của Cung Khiếu thật khổng lồ. Với tình thương của Cung Khiếu dành cho Cung Thần, tất nhiên là muốn để toàn bộ di sản lại cho Cung Thần. Nếu trong mấy chục năm này Cung Thần còn chưa kịp lớn mạnh mà phải thủ di sản khổng lồ như vậy có thể sống được bao lâu không nói trước được.

Nhìn thái độ vừa rồi của Cung Thần hình như cực kỳ tin tưởng vị Liễu Trần đại sư kia. Không biết vị Liễu Trần đại sư này là thật sự nhìn nhầm rồi hay là đã bị người thu mua, mới phán định thể chất của Cung Thần thành Thiên Âm thân thể. Nếu chỉ là nhìn nhầm thì còn dễ nói, còn nếu bị người thu mua thì một Dược tề sư Địa giai lúc nào cũng có khả năng thọc một đao sau lưng, thiệt là quá sức nguy hiểm!

Sở Diệp khoanh tay nói: "Lần này có khả năng sẽ đắc tội Hồn Vương."

Tiểu Bạch liếc mắt ngó Sở Diệp một cái, tuỳ tiện nói: "Đắc tội thì đắc tội thôi, có phải ngươi chưa từng đắc tội Hồn Vương đâu."

Sở Diệp ngẫm nghĩ, tự nhủ: Cũng phải ha! Trước kia đắc tội Ngũ Độc lão tổ mà giờ hắn vẫn sống khoẻ mạnh đây, phải nhanh chóng tăng thực lực lên, có đủ thực lực thì đắc tội Hồn Vương thì cứ đắc tội thôi.

Sở Diệp kiểm tra lệnh bài Thiên Hà hoa lâm một hồi, nhếch môi nghĩ thầm: Có cái lệnh bài này rồi có thể sắp xếp đàn Ngân Sí Ong cho ổn thoả trước.

......

Phủ thành chủ.

"Nguyên Sương tỷ tỷ, chủ thượng không sao chứ?" Ngạo Gia hỏi.

Nguyên Sương lắc lắc đầu, nói: "Không biết." Ngày hôm qua không biết Cung Thần với hai người Lâm Sơ Văn ở trong quán trà hàn huyên cái gì mà sau khi ra ngoài mặt mày tái mét, sau nữa vẫn luôn tự nhốt mình trong phòng.

Ngạo Gia âm thầm lo sợ, "Có phải Lâm Sơ Văn nói gì đó không hay với công tử, ví dụ như công tử mà không tiết chế một chút là sẽ không được. Ta nghe nói có một tên công tử ăn chơi cũng giống như đảo chủ vậy, cả ngày lăn lộn với mỹ nữ, về sau thận dương suy yếu mới tìm y sư tới xem thì y sư nói nếu không kiêng khem trong hai năm chỉ sợ nguy hiểm đến tánh mạng, người này nghe nói kiêng khem tới hai năm trực tiếp bị hù chết ngay tại chỗ. Chậc chậc, chi bằng không cần xem y sư đâu, bất chấp tất cả còn có thể sống được một thêm một thời gian nữa."

Nguyên Sương nhìn Ngạo Gia với vẻ mặt không còn lời nào để nói.

Ngạo Gia vô tội chớp mắt, "Nguyên Sương tỷ tỷ, sao tỷ lại nhìn ta như vậy chứ?"

Nguyên Sương phu nhân bất đắc dĩ hít sâu một hơi mới nói: "Trước mặt công tử dù sao ngươi cũng ít nói mấy câu đi."

Ngạo Gia rầu rĩ nói: "Được rồi."

"Nguyên Sương tỷ tỷ." Thi Vân đi tới.

Nguyên Sương phu nhân nhìn Thi Vân, nói: "Là Thi Vân ngươi nha!"

Thi Vân phu nhân nhìn Nguyên Sương phu nhân hỏi: "Nguyên Sương tỷ tỷ, ta nghe nói chủ thượng tặng Thiên Hà hoa lâm cho Lâm Sơ Văn rồi?"

Nguyên Sương phu nhân bất ngờ hỏi: "Ngươi biết thật là nhanh."

Ngạo Gia kinh ngạc hỏi: "Chủ thượng sao lại đột nhiên đem hoa lâm cho Lâm Sơ Văn vậy?" Thiên Hà hoa lâm rất trân quý mà!

Nguyên Sương phu nhân cau mày nói: "Ta cũng không biết."

Ngạo Gia cũng cau mày, "Chủ thượng sao lại hào phóng như vậy?" Cung Thần luôn ra tay hào phóng nhưng cũng chưa tới nông nỗi như vậy đâu. "Chẳng lẽ chủ thượng coi trọng Lâm Sơ Văn hả?"

Nguyên Sương phu nhân nhìn Ngạo Gia, không nói nên lời lần thứ hai.

Ngạo Gia tự cho là đã đoán trúng chân tướng, lẩm bẩm một mình: "Hèn chi chủ thượng tự nhốt mình trong phòng, chắc chắn là hắn đã bị Lâm Sơ Văn từ chối rồi chứ gì."

Nguyên Sương phu nhân: "......"

trướctiếp