Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 214: ĐẢO CHỦ TỚI CHƠI


trướctiếp

Hậu viện phủ thành chủ.

"Nguyên Sương tỷ tỷ, tỷ thật sự đã nói rõ ràng với Sở lão bản rồi phải không?" Bích Đồng hỏi.

"Nói rõ ràng rồi!" Nguyên Sương phu nhân nói.

Bích Đồng hơi nghi ngờ, "Vậy trà này sao lại không có bao nhiêu tác dụng với mấy tên kia mà giống như lại có hiệu quả rất tốt đối với Phán Yên muội muội các nàng vậy?"

Trong lòng Nguyên Sương cũng đang rất nghi ngờ. Phán Yên cực kỳ xinh đẹp, là một trong những phu nhân được sủng ái nhất bên cạnh Cung Thần, thân thể của nàng tương đối suy yếu, mấy năm gần đây cũng không biết vì sao mà sức khoẻ càng ngày càng yếu, sau khi uống Tam Dương trà xong lại trở nên tốt hơn rất nhiều, mặt mày cũng đã hồng hào trở lại. Trái lại mấy công tử ăn chơi mà Nguyên Sương kêu Hạ Lam tìm sau khi uống trà này xong vẫn là bộ dạng hư tổn quá mức như cũ.

"Sao ta cứ cảm thấy hình như công tử rất thích mấy người uống Tam Dương trà nha!" Hạ Lam nói. Hạ Lam nghĩ thầm: Công tử hôm kia lật thẻ bài của Hương Xảo, hôm trước thì là Ngạo Gia, hôm qua là Phán Yên, cả ba người này đều uống Tam Dương trà.

Bích Đồng nghe vậy tròng mắt đảo quanh không biết đang suy nghĩ cái gì, hậu cung của Cung Thần mỹ nữ như mây, tranh sủng cũng rất kịch liệt. Nguyên Sương phu nhân nheo mắt, thầm nghĩ Hạ Lam nói hình như cũng có lý. Lai lịch của hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn khá thần bí, không biết trà này có gì kỳ quặc hay không.

Bích Đồng trầm ngâm một hồi rồi nói: "Nguyên Sương tỷ tỷ, tạm thời trà này không có bao nhiêu tác dụng với mấy tên ăn chơi nhưng thấy cũng không có hại gì, chi bằng cứ đưa cho công tử uống thử coi sao." Bích Đồng nghĩ thầm: Trà này ngay từ ban đầu là Nguyên Sương tỷ tỷ nhờ Lâm Sơ Văn điều phối, giờ lại làm lợi cho đám người Ngạo Gia, cứ như vậy hoài thì công phu của bọn họ cũng uổng phí, một khi công tử uống lên mà có hiệu quả tốt thì bọn họ chắc chắn lập được công lớn.

Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: "Cũng được." Trà Lâm Sơ Văn điều phối không giống với thuốc đắng mà mấy Dược tề sư trước đây kê đơn, hương vị cũng khá thơm ngon, chắc không tới mức buồn nôn đâu ha.

......

Phòng ngủ Cung Thần.

"Đây là Tam Dương trà?" Cung Thần bưng chén trà hỏi.

Nguyên Sương phu nhân gật đầu, "Đúng vậy, gần đây mấy người Ngạo Gia uống chính là trà này, hương vị cũng không tệ lắm." Hiện giờ Cung Thần không thích nhắc tới tình trạng cơ thể của mình với người khác mấy, Nguyên Sương phu nhân cũng không trực tiếp nói cho Cung Thần tác dụng của loại trà này.

Cung Thần cười nói: "Hiếm khi nàng lại tôn sùng một loại trà như vậy, để ta nếm thử xem sao." Cung Thần bưng chén trà lên nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy hơi thở âm u lạnh lẽo trong người tiêu tán đi chút ít, cả người trở nên nhẹ nhàng thoải mái. Cung Thần cau mày, muốn nghiệm chứng có phải mình bị ảo giác hay không, lại uống thêm mấy ngụm, rất nhanh đã uống hết một ly.

"Đây là trà trong quán trà Thanh Linh kia phải không?" Cung Thần hỏi.

Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Ta nghe nói mấy người các nàng rất thích Hoán Nhan chỗ đó!" Cung Thần vừa nói vừa tự rót cho mình một ly. Hoán Nhan có hiệu quả rất tốt, thời gian trước các nàng đều chạy tới đó uống Hoán Nhan, Cung Thần cũng có nghe nói.

Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Cung Thần vừa cùng Nguyên Sương phu nhân nói chuyện vừa uống trà hết ly này tới ly khác, trong chớp mắt đã uống hết bảy tám ly.

Nguyên Sương phu nhân nhìn biểu tình của Cung Thần, hơi khẩn trương hỏi: "Công tử thấy thế nào?"

"Cũng không tệ lắm." Cung Thần nói.

Nguyên Sương phu nhân cười cười, nói: "Công tử thích là được."

"Nàng có lòng."

Phân lượng một ấm trà cũng không nhiều bao nhiêu, không biết qua bao lâu, Cung Thần đã uống cạn cả một bình trà. Nguyên Sương phu nhân nhìn ấm trà trống không thấy hơi ngoài ý muốn, Cung Thần xuất thân tôn quý, từng uống vô số loại trà ngon, Hoán Kim Trà trên Thiên Khôi Đảo một lá cũng rất khó mới có được mà Cung Thần cũng chỉ nhấp mấy ngụm rồi thôi, vậy mà bình Tam Dương trà này Cung Thần lại uống hết không còn giọt nào mà không hề hay biết. Nguyên Sương phu nhân cúi đầu tự nhủ: Quả nhiên Lâm Sơ Văn không phải người bình thường, đối phương nhất định là đã nhìn ra cái gì mới nghiên cứu điều chế ra loại trà này.

......

Quán trà Thanh Linh.

"Phu nhân mới tới." Sở Diệp nhìn thấy Nguyên Sương phu nhân liền cười nói.



"Đóng gói đem về hai bình Tam Dương trà." Nguyên Sương phu nhân nói.

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Được." Sau khi mua đem về một bình Tam Dương trà lần trước, Cung Thần giống như mê mẩn loại trà này, lâu lâu lại phải uống một bình.

"Đảo chủ vẫn khoẻ chứ?" Sở Diệp đưa trà cho Nguyên Sương phu nhân vừa hỏi.

Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: "Rất tốt."

Sở Diệp cười cười, nói: "Vậy là được rồi."

Nguyên Sương phu nhân nhìn Sở Diệp, mở miệng muốn dò hỏi gì đó, cuối cùng vẫn im thin thít. Sau khi ra khỏi quán trà Thanh Linh, Nguyên Sương phu nhân đem trà tới phòng ngủ của Cung Thần.

"Đem về rồi à!" Cung Thần buông sách trên tay xuống hỏi.

Nguyên Sương phu nhân gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Ta nghe nói trà trong quán trà Thanh Linh đều có tác dụng đặc biệt, vậy tác dụng của Tam Dương trà là gì?"

Nguyên Sương phu nhân hít một hơi thật sâu rồi ậm ờ nói: "Đại khái là cường thân kiện thể." Hoán Nhan, Tĩnh An, mấy loại trà đều có tác dụng rõ ràng, riêng Tam Dương trà lại tương đối đặc biệt hơn.

Cung Thần liếc nhìn Nguyên Sương phu nhân rồi nói: "Hiệu quả cũng không tốt phải không?"

Nguyên Sương phu nhân đoán không ra ý tứ của Cung Thần, "Tuỳ từng người mà khác nhau." Tam Dương trà vốn dĩ ban đầu là nàng nhờ Lâm Sơ Văn nghiên cứu điều chế, chỉ là sau đó Ngạo Gia các nàng biết được mới chạy tới tiệm uống trà, sau đó rất nhiều người trong thành cũng biết, có rất nhiều người cũng theo trào lưu đi uống Tam Dương trà. Theo nàng biết, có rất nhiều người vì tò mò mới uống Tam Dương trà, sau khi uống xong phản ứng bình thường, Sở Diệp cũng nói trà này chỉ có tác dụng cường thân kiện thể, hiệu quả không lớn lắm, cho nên rất nhiều người uống một lần rồi sau này không uống nữa, chỉ có mấy người Ngạo Gia là thật sự yêu thích trà này, thường xuyên tụ tập kéo bè kéo đội đi uống trà.

"Ta nghe nói trà này là ban đầu nàng nhờ Lâm Sơ Văn nghiên cứu điều chế?" Cung Thần hỏi.

Nguyên Sương phu nhân có chút khẩn trương gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Cung Thần nheo mắt nói: "Lâm Sơ Văn này có lẽ có chút bản lĩnh, khả năng đã nhìn ra gì đó rồi."

"Công tử, là trà này có vấn đề gì sao?" Nguyên Sương phu nhân hỏi.

Cung Thần lắc đầu, "Không có vấn đề gì, sau khi uống xong cả người rất nhẹ nhàng." Hắn đã thật lâu không được nhẹ nhàng như vậy, trà này hiệu quả tốt như vậy lại khiến cho hắn hoài nghi.

......

Sở Diệp đang khảy bàn tính trong quán trà ngoài cửa truyền đến một trận xôn xao. Sở Diệp nhìn về phía cửa thì nhìn thấy Cung Thần trang điểm như công tử nhà giàu cùng với Nguyên Sương phu nhân ăn diện lộng lẫy. "Đảo chủ, đảo chủ phu nhân mới tới à? Mời vào bên trong, mời vào bên trong."

Cung Thần cười nói: "Mấy người phu nhân của ta đều nói quán trà Sở lão bản mở rất thú vị cho nên ta muốn tới đây nhìn thử coi sao."

"Đảo chủ sẵn lòng thưởng thức là vinh hạnh của tiệm chúng ta mà!" Sở Diệp nhiệt tình tiếp đón.

"Sở lão bản khách khí, quán trà này ngươi mở không tệ nha!"

Sở Diệp cười nói: "Buôn bán nhỏ mà thôi, đảo chủ quá khen, mời đảo chủ lên lầu." Cung Thần với Nguyên Sương phu nhân được Sở Diệp dẫn đường vào phòng riêng trên lầu.

"Đảo chủ muốn uống gì?"

"Chuyện trà nước không cần vội, Lâm lão bản có ở đây không? Ta muốn nói chuyện riêng với hai vị." Cung Thần nói.

Sở Diệp cười cười, nói: "Được thôi!" Sở Diệp xuống lầu vào phòng chế trà tìm Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn liếc mắt nhìn Sở Diệp, hỏi: "Tìm đệ?"

Sở Diệp gật đầu, nói: "Phải! Vị kia sợ là nhìn ra được gì đó rồi." Từ lúc Lâm Sơ Văn bắt đầu nghiên cứu điều chế ra Tam Dương trà, Sở Diệp đã đoán trước được sẽ có một ngày như vầy, Cung Thần tới đây còn trễ hơn dự đoán của hắn nữa.



Lâm Sơ Văn hít sâu một hơi, đứng lên nói: "Đi thôi, người ta chính là đảo chủ, để chậm trễ cũng không tốt."

......

Lâm Sơ Văn với Sở Diệp vào phòng riêng cũng ngồi xuống đối diện Cung Thần. Cung Thần vuốt ve chén trà một hồi rồi nhìn Lâm Sơ Văn nói: "Lâm lão bản tới, từ lâu đã nghe nói Lâm lão bản thái hơn người, lời đồn quả nhiên không giả."

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: "Đảo chủ quá khen."

"Ta nghe nói, hai vị tới từ bên ngoài?"

Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Lâm lão bản là Dược Tề Sư đi." Cung Thần nhìn Lâm Sơ Văn nói.

Lâm Sơ Văn sửng sốt một lúc, cười cười rồi thẳng thắn thừa nhận, "Đúng, đảo chủ làm sao mà biết được?"

"Tổng quản nhà ta kiểm tra mấy loại trà này, cho rằng mấy loại trà này chắc chắn có đặc tính dược tề, có thể sánh với dược tề Huyền cấp, trà trong tiệm có các loại hiệu quả kỳ diệu như vậy là do dùng dược tề điều phối mà ra." Cung Thần nói.

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng là như vậy."

Nguyên Sương phu nhân nhìn Lâm Sơ Văn, tức khắc cảm thấy có mấy phần đề phòng. Lâm Sơ Văn vậy mà là Dược tề sư, hèn chi trà trong tiệm có hiệu quả tốt như vậy, lấy dược tề pha trà chắc chắn là càng khó khăn hơn so với luyện chế dược tề đơn thuần. Lâm Sơ Văn vì cái gì lại muốn làm như vậy, chẳng lẽ là có âm mưu gì hay sao?

Cung Thần cười nói: "Nghe nói mấy quán trà trong thành đều đang tìm cách bắt chước trà trong tiệm hai vị, chỉ sợ bọn họ chỉ uổng phí một hồi bận rộn rồi."

Lâm Sơ Văn cười nói, "Sao có thể thế được, núi cao còn có núi cao hơn, trà sư trong mấy quán trà cũng rất lợi hại, có lẽ sắp nghiên cứu ra rồi đó chứ."

Nguyên Sương phu nhân: "....." Sao có thể nghiên cứu ra được, trà sư là trà sư mà Dược tề sư là Dược tề sư chứ. Trà sư nếu có thể tuỳ tiện nghiên cứu ra dược tề thì Dược tề sư cũng sẽ không được mọi người kính trọng ngưỡng mộ như vậy. Nguyên Sương phu nhân hơi đề phòng nhìn Lâm Sơ Văn, nghi hoặc hỏi: "Nếu Lâm lão bản là Dược tề sư vì sao không trực tiếp mở cửa hàng dược tề mà trái lại muốn mở quán trà vậy?"

"Bởi vì không có tư cách mà!" Lâm Sơ Văn bất đắc dĩ lắc đầu nói.

"Lâm lão bản quá khiêm tốn rồi, có thể luyện chế ra dược tề cao cấp làm sao lại không có tư cách mở cửa hàng dược tề chứ?" Nguyên Sương phu nhân xụ mặt, càng thêm hoài nghi hỏi.

Lâm Sơ Văn vô tội liếc mắt nhìn Nguyên Sương phu nhân rồi cười nói: "Với trình độ dược tề của ta dư dả mở cửa hàng dược tề, nhưng không phải muốn mở cửa hàng cần phải có giấy chứng nhận tư cách Dược tề sư hay sao?"

Nguyên Sương phu nhân sững sờ một hồi, hỏi: "Bởi vì lý do này sao?"

Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Nguyên Sương phu nhân ngây ngẩn cả người, đúng thật là nàng không nghĩ tới, phần lớn Dược tề sư Huyền cấp tuổi trẻ giống như Lâm Sơ Văn bình thường đều xuất thân danh môn, có sư phụ là Dược tề sư lợi hại, một đống người giành nhau lấy lòng. So với việc có được giấy chứng nhận thì chắc chắn học tập dược tề mới là chuyện tương đối khó khăn.

Cung Thần cười nói: "Nếu Lâm lão bản cần thì ta có thể cấp chứng nhận Dược tề sư cho ngươi." Nói chung có hai cách lấy được chứng nhận Dược tề sư, một là khảo hạch, một loại khác là tiến cử. Nếu được một vài nhân vật lớn đảm bảo cũng có thể lấy được chứng nhận Dược tề sư. Dùng phương pháp của Cung Thần thì muốn lấy được chứng nhận Dược tề sư cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Lâm Sơ Văn cười nói: "Đảo chủ có lòng, nhưng mà không cần, mở quán trà cũng rất tốt." Quán trà buôn bán cũng được rất nhiều tiền, Lâm Sơ Văn không muốn lăn lộn thêm.

Cung Thần cười nói: "Lâm thiếu quả nhiên không phải người bình thường."

Cung Thần liếc mắt nhìn Nguyên Sương phu nhân, nói: "Nguyên Sương, nàng ra ngoài đi."

Nguyên Sương phu nhân cau mày, hơi kháng cự nói: "Ta..." Nguyên Sương phu nhân do đích thân Cung Khiếu tuyển chọn, gánh vác trách nhiệm bảo hộ Cung Thần.

"Đi ra ngoài đi." Cung Thần nói.

Nguyên Sương phu nhân thở dài, rời khỏi phòng.

trướctiếp