Tần Minh không tán thành ý kiến này lắm, Thường Nhụy dám hạ độc cả người thừa kế tập đoàn Thế kỷ Hoàn Vũ là anh thì sẽ không thèm quan tâm người đầu tư tiền cho Hoàng phái, còn là học trò của Mộc Thư Vân là Nhiếp Hải Đường.
Tần Minh nói: "Anh có nói muốn đi đâu, Thường Nhụy ăn chay bái Phật là chuyện của bà ta, anh không có hứng thú.
Hai người ăn cơm xong, Tần Minh đưa Nhiếp Hải Đường về ký túc xá.
Anh không trở về mà đi đến cao ốc tập đoàn
Hoàn Vũ.
Tống Dĩnh đứng ở cửa chờ anh từ trước, nói: "Cậu chủ, Phùng Đông Tường trong bốn vị nguyên lão tới rồi ạ." "Phùng Đông Tường?" Tần Minh nói với vẻ
bất ngờ: "Chẳng phải ông ta phụ trách công việc ở châu Âu sao? Peter có
tin tức sớm à?"
Tống Dĩnh lắc đầu: "Không ạ, e là Phùng Đông Tường tới đột ngột.
Tần Minh xoa cằm, sau khi lên văn phòng, ngoài Phùng Đông Tường ra còn có thêm một người là Hoàng Tiến.
Hoàng Tiến từng là cấp dưới của Thường Hồng Hi, bây giờ cũng là một trong bốn vị nguyên lão, nhưng trước đó ông ta bị mất tích, trong tập đoàn đoán
rằng ông ta bị đối thủ ám sát, lúc trước Tần Minh xem tài liệu về ông
ta, còn tưởng rằng ông ta đã chết, không ngờ vẫn còn sống.
Khác với Phùng Đông Tường mặc một bộ áo dài kiểu Trung Quốc cổ xưa, Hoàng
Tiến toát ra phong thái phương Tây, ăn vận đúng kiểu một doanh nhân,
dáng vẻ khoảng hơn sáu mươi tuổi. "Cậu chủ" Hai người nhìn thấy Tần Minh đi vào thì đồng thời đứng dậy chào đón.
Tần Minh cười
ra hiệu hai người ngồi xuống, nói: "Ông Hoàng, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt. Tôi hết sức vui mừng vì tập đoàn có cánh tay đắc lực như
ông"
Hoàng Tiến nói: "Cậu chủ không tìm người thay thế
tôi, tôi đã thỏa mãn rồi" "Ông Hoàng nói đùa, tôi còn hi vọng ông Hoàng
có thể tiếp tục giúp đỡ tôi mà. Tần Minh cười ha ha, dạo này ở bên Hoa
Hạ, Tần
Minh thay đổi không ít người.
Ba người ngồi xuống, Tần Minh hỏi: "Các ông đến cùng lúc là có chuyện gì quan trọng vậy?"
Phùng Đông Tường nói: "Cậu chủ, hôm nay tôi đến vì hai chuyện, đầu tiên là
báo cáo công tác năm, vốn định chỉnh sửa trước thì cậu đến. Chuyện thứ
hai liên quan tới vấn đề của nhà họ Lý, hình như hôm nay cậu chủ xảy ra
xích mích với nhà họ Lý rồi ra về trong sự không vui."
Tần Minh trả lời: "Đúng vậy, tôi có chút xung đột với Lý Thuấn
Hoàng Tiến nói: "Cậu chủ, nhà họ Lý hơi đặc biệt, tuy kinh tế khá ỷ lại vào
nhà họ Triệu, nhưng nhà họ Lý xuất hiện lớp lớp người tài, Lý Thuấn chỉ
là bề dưới, chúng tôi lo lắng cậu chủ làm mâu thuẫn trở nên gay gắt,
khiến cậu chịu thiệt thòi, vậy thì không tốt chút nào.
Tần Minh gật đầu, nói: "Tôi biết, dù sao Hoàn Vũ chúng ta ở Hoa Hạ không
thể muốn làm gì thì làm, nhà họ Lý có tiếng nói trong nước.
Hôm nay là trường hợp đặc biệt, sau này tôi sẽ chú ý."
Ngoài miệng Tần Minh nói như vậy, nhưng trong lòng lại hết sức khó chịu, bởi
vì rất lâu rồi anh không gặp phải nhân vật khó nhằn như vậy, nhưng lần
này lại đụng phải, còn khiến hai người trong bốn vị nguyên lão xuất hiện nhắc nhở anh, có thể thấy được gia thế của nhà họ Lý.
Hoàng Tiến ngừng mấy giây rồi nói tiếp: "Cậu chủ, trước khi đến, tôi đã gặp
ông Thường ở nước M, nhìn ông ấy có vẻ sắp không trụ được"
Tần Minh sửng sốt: "Lần trước tôi trò chuyện với ông ấy, ông ấy vẫn khỏe lắm mà, sao lại không trụ được?"
Hoàng Tiến bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Tình hình không khả quan lắm, tế bào ung thư đã di căn khắp nơi. Nghe ông ấy nói, ít ngày nữa sẽ về Hoa Hạ, ông
ấy muốn chết trên quê hương của mình, nhưng hiện giờ vẫn chưa sắp xếp
hành trình. Mà bên cạnh ông ấy không có lấy một người thân, ông Thường
uy danh cả đời, nhưng thực sự rất đáng thương."
Tần Minh đứng lên nói: "Tôi chính là người thân của ba nuôi, ba nuôi cho tôi mọi thứ, giống như ân nhân cứu mạng tôi, tôi sẽ phụng dưỡng ông ấy suốt
quãng đời còn lại. Tiểu Dĩnh, cô lập tức đi thu xếp, tiện thể đón ba
nuôi trở về"