Cuộc Đời Cô Phận

Chương 18: Cái Kết Cho Tình Yêu


trướctiếp

Tình đang xải bước trên bãi biển đầy nắng và gió, giữa khung cảnh thiên nhiên đẹp đẽ mà lòng cô lặng chịu thành ra biển cũng không còn đẹp.

Bà Thu vì lo lắng cho cô con gái mà không ngừng tìm kiếm thông tin xoay quanh câu chuyện của nhà họ Trịnh. Bà còn một nỗi lo canh cánh trong lòng, đó là khi Tình phát hiện ra sự thật không phải là con ruột của bà, mà là một đứa trẻ bị bỏ rơi. Điều đó sẽ khiến cho Tình bị tổn thương sâu sắc, rồi cô có còn chấp nhận bà là mẹ nữa không.

Hận thì vùi đầu vào trong công việc, anh và Tình đã lâu không còn liên lạc với nhau. Anh muốn quên đi nỗi nhớ về Tình, nhưng càng cố lao vào làm việc thì đầu óc anh dường như càng muốn nổ tung. Tối đó anh thất thểu trở về nhà, anh buồn và đã đi uống rượu. Thấy em mình như thế chị dâu rất xót xa.

Bằng tình thương, sự mến phục người em chồng chị quyết trở thành cầu nối để hóa giải mọi nghi ngờ, mọi khuất tất trong câu chuyện này. Chị quyết định sẽ đến tìm gặp bà Thu để nói cho bà biết về những gì mà Trịnh Ngáo và Trịnh Ân đã viết lại trong cuốn sổ nhỏ.

Sáng thức giấc, Hận thấy đầu óc anh đau vô cùng, cõ lẽ chiều qua anh đã uống hơi nhiều. Tuy rất mệt, nhưng Hận cũng không quên ngồi lại ăn sáng cùng chị dâu. Chị đem chuyện tìm thấy cuốn sổ của Trịnh Ngáo để lại nói cho Hận biết và giao lại cuốn sổ cho anh.

Chị dâu định đến để gặp bà Thu, nhưng thật bất ngờ bà đã chủ động đến để gặp chị. Bà tâm sự với chị rất nhiều chuyện. Nhưng điều khiến bà trăn trở là phải đối diện với sự thật khi Tình biết bản thân không phải là con đẻ của bà. Qua tâm sự của bà Thu, chị dâu biết được bà có một người con gái bị mất tích và người con gái đó không ai khác chính là cô Nụ mà Trịnh Ngáo đã nhắc tới trong cuốn sổ.

Dù rất khó khăn để nói ra sự thật rằng cô Nụ con bà đã chết, nhưng chị quyết định sẽ tìm lúc phù hợp để nói cho bà Thu biết. Cô và Hận ngồi ăn cơm, lúc này Hận cũng đã biết cô người ở nhà Trịnh Ngáo chính là con đẻ bà Thu và Tình chỉ là con nuôi mà thôi. Chị dâu hiểu được cảm giác của Hận lúc này, chị cho Hận biết ý định sẽ nói cho bà Thu biết về việc cô Nụ đã chết. Hận cũng đang rất khó nghĩ, rồi bà Thu sẽ ra sao khi nghe hung tin này.

Nhưng dù sao bà cũng phải được biết sự thật về con gái mình. Hôm sau, chị dâu đến tìm gặp bà Thu, hai người đang trò chuyện thì Tình trở về. Nghe mẹ và chị dâu của bạn trai nhắc đến tên mình nên cô hơi tò mò núp sau cánh cửa để nghe ngóng.

Chị dâu vừa nhắc tới tên của Nụ thì bà Thu đã khóc nên nức nở, chị không rõ tại sao bà Thu lại xúc động như vậy. Bà Thu bắt đầu kể, thật ra bà đã tìm hiểu và được biết Nụ đã chết và chết ở chính nhà bố đẻ của mình. Chỉ có điều bà khó có thể chấp nhận được sự thật đó mà tự huyễn hoặc bản thân về cô con gái bé bỏng ngày nào.

Tình nãy giờ ngoài cửa đã nghe hết câu chuyện, cô thương bà Thu biết bao. Cô chạy đến bên bà Thu, gục mặt vào gối bà mà khóc nức lên. Bà Thu cũng ngấn lệ, đưa tay lên xoa đầu cô, đứa bé mà bà yêu thương như con đẻ của mình. Mọi lo lắng trong lòng bấy lâu của Tình đã được hóa giải, cô ngập tràn trong hạnh phúc.

Chị dâu nhìn hai mẹ con bà Thu, cô cảm thấy trong lòng thật nhẹ nhàng. Cô không muốn xen ngang dòng cảm xúc của hai người nên xin phép ra về.

Trở về nhà, cô thấy Hận đang ngồi trước bậc thềm với vẻ mặt mang nhiều tâm sự. Cô chưa nói ngay cho anh biết chuyện chiều nay cô vừa trở về từ nhà bà Thu, cô định đến bữa cơm chiều rồi nói anh nghe.

Bà Thu và cô Tình mẹ con cuốn lấy nhau trong tình cảm đong đầy. Bữa cơm chiều được dọn ra, Hận cũng không có tâm trạng để ăn anh đang nhớ về người yêu rất nhiều, sau nhiều lần đấu tranh với bản thân anh lấy điện thoại ra định bấm gọi cho Tình. Thì từ ngoài ngõ Tình đang bước vào, Hận như không tin vào mắt của mình. Anh chạy nhanh lại chỗ cô, bế thốc cô lên quay nhiều vòng. Họ giành cho nhau những nụ hôn tình tứ, ngó thấy chị dâu trong nhà bước ra cô không khỏi thẹn thùng đỏ mặt.

Mọi hiềm nghi bấy lâu trong mỗi người đều đã được giải tỏa. Tình yêu đẹp của Hận và Tình đã có một cái kết viên mãn. Không lâu sau, đám cưới của hai người được tổ chức ngay tại nhà của Trịnh Ngáo.

Họ đắm chìm trong yêu thương hạnh phúc, bà Thu thì rạng ngời hân hoan mừng cho hai con, chỉ có chị dâu trong sâu thẳm có đôi chút chạnh lòng.

(còn tiếp)


trướctiếp