Cuộc Đời Cô Phận

Chương 16: Trịnh Ngáo Bắt Con Gái Làm Người Ở


trướctiếp

Sau lần vui chơi ra sản phẩm, Trịnh Ngáo không còn ngó ngàng đến mẹ của Tình (bà Thu) bây giờ nữa. Ông ta lặn mất tăm để mình bà Thu đau khổ phải rời xa cái xóm liều trong rủi nhục.

Ở nhà chứa, sau khi biết bà Thu mang thai với Trịnh Ngáo đã cho người đến tìm Trịnh Ngáo báo tin, nhưng ông ta chẳng mảy may quan tâm mà quay lưng bỏ đi. Chủ chứa cũng vì thế mà không thể chứa chấp, nuôi báo cô mẹ con bà Thu mà đuổi cô đi.

Dù căm hận Trịnh Ngáo nhưng bà Thu cũng chỉ biết im lặng, bà là phận gái bán hoa nên trong cái xã hội này bà không có tiếng nói. Bị người đời khinh miệt, bà mang theo tấm ảnh nhỏ của lão, lão đã từng thề non hẹn biển gieo cho bà Thu niềm hy vọng. Để rồi giờ đây, khi biết bà Thu mang thai lão đã quất mã truy phong.

Dù rất phải vất vả, bà Thu đã giữ lại đứa bé đến một nơi xa để làm lại cuộc đời. Đứa bé lớn lên trong vòng tay yêu thương của mẹ mà không biết cha nó là ai. Nụ lớn lên ngày càng xinh xắn và hiếu thuận với mẹ của mình. Cô thấu hiểu được những nhọc nhằn của mẹ mà thương bà nhiều hơn.

Sau cái đêm định mệnh ở ngoài cánh đồng, hắn cưỡng bức và lấy bà Phận làm vợ. Biết tin bà Thu thật sự khinh bỉ và càng thù hận tên sở khanh Trịnh Ngáo nhiều hơn. Bà biết bản tính của hắn rất rõ nên có phần cảm thương cho bà Phận khi phải lấy hắn.

Vốn bản tính ăn chơi, Trịnh Ngáo không chỉ xa đọa ở cái xóm liều mà hắn còn lê la lên chốn thị thành. Trong một lần cùng đám bạn bất hảo lên phố ăn chơi, lão bắt gặp lại bóng dáng quen thuộc của bà Thu, bên cạnh bà là một bé gái xinh xắn. Hắn cho người thăm dò, mới biết con bé Nụ chính là con của lão.

Hắn âm thầm theo dõi rồi bắt cóc đưa bé Nụ về lại xóm liều. Mặc bà Thu mỏi mòn tìm con trong vô vọng, hắn không muốn con gái mình phải sống cùng với một người mẹ dơ bẩn, làm cái nghề mạt hạng mua vui cho người khác. Nhưng hắn đưa Nụ về nhà cũng không mang lại cho cô cuộc sống ấm êm, hạnh phúc. Hắn bắt con gái làm người ở, cũng may mắn cho cô khi được bà Phận yêu thương, quan tâm.

Sau một thời gian tìm kiếm Nụ mà không có kết quả, bà Thu trở lên điên dại, lang thang đi khắp nơi. Rồi bà bắt gặp một đứa trẻ bị bỏ lại nơi đầu đường, bà đem lòng thương hại mà mang về nuôi. Đứa trẻ ấy chính là Tình của ngày hôm nay.

Nụ về nhà họ Trịnh mà không nguôi ngoai nỗi nhớ về mẹ. Cô âm thầm làm việc chăm chỉ mong một ngày Trịnh Ngáo đưa cô trở về với mẹ của mình. Để ép Nụ phải ở lại trong vai người ở, Trịnh Ngáo hăm dọa sẽ sát hại bà Thu nếu cô dám bỏ trốn. Chính vì lo lắng cho sự an nguy của mẹ mà cô đã từ bỏ ý nghĩ sẽ chạy trốn khỏi nhà họ Trịnh và an phận làm kiếp người ở.

Bà Thu sau khi nhặt được Tình tâm thần bà trở lại bình thường. Bà không ngừng chăm chỉ làm nụng để nuôi Tình khôn lớn. Bà vẫn bặt vô âm tín về đứa con gái bé bỏng nên coi Tình như con gái ruột của mình.

Trịnh Ngáo đến lúc chết vẫn không biết rằng việc hắn bắt cóc Nụ ngày nào đã tạo nên bi kịch cho dòng họ Trịnh sau này. Chính thằng Ân đã hại chết chị của nó, nó đã đẩy Nụ xuống ao và nó không biết rằng đó là người chị cùng cha khác mẹ của mình. Có lẽ linh hồn cô Nụ sau khi chết biết được kẻ giết hại cô lại là em trai của mình mà không hiện hồn về báo oán.

Cái lần bà Thu và Tình đến thăm Trịnh Ân, bà đã bàng hoàng khi nhận ra anh trai của Hận giống Trịnh Ngáo đến từng chi tiết. Điều đó làm sống lại những ký ức ngày nào của bà với Trịnh Ngáo.

Tâm trạng bà rối bời, một bên là sự hận thù còn đó đối với Trịnh Ngáo, một bên là tương lai của cô Tình và Hận. Dù bà biết Hận là một chàng trai có đạo đức, luôn yêu thương và quan tâm cho con gái bà. Thành ra vì hạnh phúc của Tình, bà cũng không có ý cấm cản và sẽ chôn giấu sự thật đó mãi mãi.

Tâm tính của bà sau lần ghé thăm đó thay đổi rất nhiều, bà về lấy cuốn sổ có hình Trịnh Ngáo và những dòng tự sự ra coi. Điều đó vô tinh đã để Tình đọc được khiến cô rơi vào im lặng và lạnh nhạt với Hận.

Cả Hận và Tình đều đang phải tĩnh tâm để nhìn lại mối quan hệ của hai người. Họ xa cách nhau trong nhung nhớ và quyết tìm ra những điều ẩn giấu đằng sau sự khác thường của bà Thu.

Hận nghe chị dâu thuật lại câu chuyện của bà Thu và bố chồng Trịnh Ngáo nên anh phần nào hiểu được thái độ của bà khi ghé thăm Trịnh Ân. Còn Tình sau khi đọc được cuốn nhật ký của bà Thu, cô vẫn ngỡ mình là con của Trịnh Ngáo mà không biết được rằng cô là đứa trẻ bị bỏ rơi được bà Thu mang về nuôi.

Liệu Tình có được biết rõ thân phận của mình? Tình yêu của cô và Hận sẽ đi đến đâu. Xin mời quý bạn đọc cùng theo dõi nội dung câu chuyện ở chương tiếp theo, ủng hộ và góp ý cho sự hoàn thiện của tác phẩm.

Xin chân thành cảm ơn!

(còn tiếp)


trướctiếp