Long Tể Đến Cửa

Chương 4: Lôi Bọn Họ Ra Ngoài.



Diệp Thần cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Vương Đông Tuyết.

Không thể không nói Vương Đông Tuyết trông thực sự xinh đẹp!

Hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, cô có thân hình mảnh mai nhưng lại không mất đi sự đầy đặn, dung mạo xinh đẹp, khí chất cao quý, già dặn.

Diệp Thần ngồi xuống bàn làm việc của Vương Đông Tuyết, nói: “Sau này tôi sẽ không đến Tập đoàn Emgrand thường xuyên, cho nên Tập đoàn Emgrand nhờ cô chủ trì tình hình chung, cũng đừng tiết lộ thân phận của tôi cho bên ngoài.”

Vương Đông Tuyết biết gia tộc của Diệp công tử trước mặt cô rất hùng mạnh, một tập đoàn như Emgrand chỉ là hạt bụi với gia tộc anh, việc không muốn đích thân quản lý là điều bình thường.

Vì thế cô vội nói: “Diệp công tử, sau này có việc gì cần chỉ thị thì cứ nói với tôi.”

Đúng lúc này, một nữ thư ký gõ cửa bước vào nói: “Phó chủ tịch Vương, một người tên Vương Vân Phi đưa vị hôn thê của mình đến gặp ngài.”

Vương Đông Tuyết ngay lập tức nói: “Tôi đang gặp khách quý, bảo họ đợi đi.”

Diệp Thần hỏi cô: “Cô quen Vương Vân Phi này à?”

Vương Đông Tuyết vội nói: “Gia đình Vương Vân Phi này là đối tác dưới quyền của chúng ta, công việc kinh doanh chính phụ thuộc vào chúng ta, gia đình họ luôn nói muốn đến đây gặp mặt, họ đã đến đây vài lần rồi.”

Diệp Thần lạnh lùng nói: “Kể từ bây giờ, Tập đoàn Emgrand sẽ không còn có bất kỳ giao dịch kinh doanh nào với nhà họ Vương nữa, tất cả các hợp tác đang và chuẩn bị diễn ra sẽ bị đình chỉ. Nếu nhà họ Vương có thể kiếm được một xu nào từ Tập đoàn Emgrand, chức phó chủ tịch của cô cũng không cần làm nữa!”

Vương Đông Tinh nghe vậy thì vẻ mặt kinh sợ, không cần hỏi cũng biết người nhà họ Vương đã đắc tội với cậu chủ.

Vì thế cô gật đầu ngay lập tức, nói: “Cậu chủ đừng lo, bây giờ tôi sẽ ra lệnh chấm dứt mọi hợp tác với nhà họ Vương!”

Diệp Thần ừ một tiếng, nói: “Nói với họ là Tập đoàn Emgrand sẽ không hợp tác với thứ rác rưởi chất lượng thấp, kêu bảo vệ đuổi họ ra ngoài.”

Bên ngoài, Vương Vân Phi và Tiêu Vi Vi đang hào hứng chờ đợi.

Nhà họ Vương luôn mong muốn trở thành đối tác chiến lược của Tập đoàn Emgrand, cho nên vô cùng hy vọng có thể thân thiết hơn với Vương Đông Tuyết.

Nhưng không ngờ, thư ký của Vương Đông Tuyết đi cùng vài nhân viên bảo vệ bước ra.

Vương Vân Phi không nhịn được mà hỏi cô ấy: “Chào cô, Phó chủ tịch Vương có thời gian gặp chúng tôi không?”

Cô thư ký nhìn anh ta, lạnh lùng nói: “Xin lỗi, Phó chủ tịch Vương của chúng tôi nói Tập đoàn Emgrand sẽ không hợp tác với những người có phẩm chất thấp kém như các anh, từ nay về sau chúng tôi sẽ hủy bỏ mọi hợp tác với gia đình anh!”

“Cô nói gì?”

Vương Vân Phi sửng sốt, trong lòng kinh ngạc, câu nói này sao lại quen thuộc như vậy?

Ồ đúng rồi! Vừa rồi ở bãi đậu xe, Diệp Thần cũng đã nói y như vậy!

Phó chủ tịch Vương có ý gì? Chẳng lẽ muốn ngừng hợp tác với nhà họ Vương sao?

Vương Vân Phi cảm thấy máu trong não mình bùng lên.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chấm dứt mọi hợp tác?

Hơn một nửa lợi nhuận của nhà họ Vương là do Tập đoàn Emgrand tạo ra!

Nếu như chấm dứt hợp tác, chẳng phải thực lực gia tộc sẽ bị cắt đi một nửa sao?

Anh ta không thể chấp nhận thực tế này, hét lớn: “Tôi muốn gặp Phó chủ tịch Vương! Tôi phải gặp mặt Phó chủ tịch Vương hỏi cho rõ ràng!”

Thư ký lạnh lùng nói: “Xin lỗi, Phó chủ tịch Vương của chúng tôi sẽ không gặp anh, vả lại sau này anh sẽ không được phép bước chân vào Tập đoàn Emgrand nữa!”

Vương Vân Phi tức giận chửi mắng: “Cô cố ý giỡn mặt tôi đúng không? Chúng tôi là đối tác lâu năm của Tập đoàn Emgrand, làm sao có thể nói chấm dứt là chấm dứt được!”

Cô thư ký phớt lờ anh ta, nói thẳng với nhân viên bảo vệ xung quanh cô: “Lôi họ ra ngoài!”

Đội trưởng an ninh lao tới, một phát túm lấy cổ tay Vương Vân Phi rồi dùng sức vặn ra phía sau.

Vương Vân Phi hét lên đau đớn, đội trưởng Trần kêu lên lạnh lùng: “Mau cút đi! Nếu anh dám làm loạn Tập đoàn Emgrand, coi chừng tôi đánh gãy chân anh!”

“Anh chỉ là một đội trưởng an ninh, dám hô to gọi nhỏ với tôi, anh có biết tôi là ai không?”

Giọng của Vương Vân Phi vừa dứt, đội trưởng Trần đã tát anh ta, mắng chửi: “Đứng trước Tập đoàn Emgrand, anh là cái thá gì?”

Vương Vân Phi bị tát một cái thật đau vào mặt, đang định tức giận thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên.

Cuộc gọi là từ cha anh.

Sau khi trả lời điện thoại, một tiếng thét giận dữ phát ra từ đó: “Thứ tinh trùng lên não, cậu ở ngoài gây hoạ gì cho cha cậu vậy? Bây giờ Tập đoàn Emgrand muốn hủy bỏ mọi hợp tác với chúng ta, rốt cuộc cậu đã đắc tội với ai?”

Vương Vân Phi ấm ức nói: “Cha, con không đắc tội với ai cả, con chỉ tới thăm Phó chủ tịch Vương, nhưng còn chưa gặp Phó chủ tịch Vương thì…”

Ở đầu bên kia điện thoại, cha Vương Vân Phi mắng to: “Người của Tập đoàn Emgrand nói, nguyên nhân khiến bọn họ ngừng hợp tác với nhà họ Vương đều bởi vì cậu là đồ rác rưởi không có tư cách! Hiện tại cả gia tộc vì cậu mà tổn thất nặng nề, cậu mau cút về đây cho tôi, tự mà đi giải thích với ông nội của cậu đi!”

Vương Vân Phi ngẩn ngơ suốt cả đường bị an ninh đuổi ra khỏi cổng Tập đoàn Emgrand, tay cầm điện thoại.

Anh ta đột nhiên nghĩ đến Diệp Thần, không khỏi hỏi Tiêu Vi Vi: “Vi Vi, chẳng lẽ là vì anh rể phế vật kia của em sao? Liệu anh ta có liên quan gì đến Tập đoàn Emgrand không?”

“Hả?” Tiêu Vi Vi bị lời nói của Vương Vân Phi làm cho sửng sốt, nghĩ kỹ lại, quả nhiên có thể là có liên quan đến anh rể phế vật của cô.

Tuy nhiên, anh ta rõ ràng chỉ là một tên phế vật thôi mà!

Nghĩ đến điều này, cô lắc đầu nguầy nguậy, nói: “Anh ta cùng Tập đoàn Emgrand làm sao có thể có quan hệ gì, anh ta còn không có tư cách đến Tập đoàn Emgrand tẩy rửa toilet nữa ấy chứ!”

“Cũng đúng…” Vương Vân Phi gật đầu, nghĩ đến người cha đang tức giận của mình, anh chán nản nói: “Không được rồi, anh phải mau chóng về nhà một chuyến…”

Tin tức về việc nhà họ Vương bị Tập đoàn Emgrand chấm dứt hợp đồng lập tức lan truyền khắp Kim Lăng.

Tuy không biết tại sao Tập đoàn Emgrand lại muốn cấm vận nhà họ Vương, nhưng mọi người đều biết gia tộc ấy đã đắc tội với Tập đoàn Emgrand rồi.

Lúc này, nhà họ Vương coi như xong.

Thực lực của nhà họ Vương đã giảm mạnh hơn một nửa, vốn đã gần đạt đến tiêu chuẩn của gia tộc cấp một, nhưng hiện tại đã rơi xuống đáy của gia tộc cấp hai.

Khi bà cụ Tiêu nghe được tin đó, bà run lên vì tức giận.

Bà muốn hủy hôn ước giữa Tiêu Vi Vi và Vương Vân Phi, nhưng nghĩ tới nhà họ Vương lạc đà gầy vẫn lớn hơn ngựa, nhà họ Tiêu cũng không đắc tội nổi, nên tạm thời bà chỉ có thể coi như thôi.

Vào lúc này, trong văn phòng của Vương Đông Tuyết.

Diệp Thần đã biết được toàn bộ quá trình vừa rồi, rất tán thưởng phong cách hành sự của cô.

Diệp Thần hài lòng nói: “Đông Tuyết, chuyện vừa rồi cô làm rất tốt. Bắt đầu từ hôm nay, lương của cô sẽ được tăng gấp đôi.”

Vương Đông Tuyết vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, vội vàng đứng dậy cúi người nói với Diệp Thần: “Cảm ơn Diệp công tử!”

Diệp Thần gật đầu, nói: “Ngoài ra, tôi muốn cô thông báo hai chuyện.”

“Cậu chủ, anh nói đi.”

“Chuyện đầu tiên là thông báo Tập đoàn Emgrand đổi chủ, bổ nhiệm tân chủ tịch, nhưng không được tiết lộ thân phận của tân chủ tịch, chỉ cần công khai họ Diệp là được.”

“Chuyện thứ hai là thông báo Tập đoàn Emgrand sẽ đầu tư sáu nghìn tỷ vào Kim Lăng để xây dựng khách sạn sáu sao, đồng thời sẽ phát động đấu thầu đối tác, các công ty xây dựng và trang trí trong thành phố có thể tham gia đấu thầu!”

Ngành nghề kinh doanh chính của Tập đoàn Tiêu thị là trang trí, bà cụ nằm mơ cũng muốn được lên con tàu lớn Tập đoàn Emgrand này, ai có thể giành được sự hợp tác với Tập đoàn Emgrand thì nhất định sẽ trở thành người chủ chốt của Tập đoàn Tiêu thị.

Bây giờ Tập đoàn Emgrand là của riêng anh, tất nhiên anh phải cho vợ anh một chút lợi ích.