Người thiếu niên áo trắng này là Thanh Vân, lần này hắn nhận nhiệm vụ không phải một cái mà là mười mấy cái danh sách bên trong. Hiếm khi có tâm tình ra ngoài, hắn cũng muốn thử sức một chút năng lực của bản thân.
Hắn đem mật linh chi nhũ cho thu vào, sau đó lại nhanh chân bước đến cái động đá bên cạnh mà trong lúc chiến đấu hắn phát hiện ra, hắn ngồi xếp bằng xuống ổn định lại nguyên lực bên trong người.
Lần này giết cái yêu gấu thủ hộ mật linh chi nhủ đúng là rất phí sức, bởi vì một con yêu thú cấp bảy theo như hắn biết thì có thể sánh ngang với lực chiến đấu của cường giả nhân nguyên đỉnh phong hoặc thậm chí còn mạnh hơn nữa, hắn lúc này chỉ có tu vi nhân nguyên trung kỳ vì vậy nguyên lực trong người của hắn hầu như đã cạn kiệt, nếu như không phải hắn nhanh tay xử lý sớm chắc chắn hắn đã bị con yêu gấu kia dần cho nhừ xương ra rồi.
- Phong…. Phong…. Ầm… ầm…
Bên ngoài tiếng lá cây xào xạc đung đưa mạnh, phong bạo không ngừng nổi lên làm cả không gian yên tỉnh bỗng chốc khuấy động lên.
- Bên ngoài xảy ra chuyện gì sao?
Thần thức theo cơ thể hắn nhanh chóng phát tán ra bên ngoài để thăm dò, hắn cảm nhận được có ba cái bóng đang bước đến, điều kỳ lạ là trong số đó có một cái không hề có sự sống nhưng lại có thể di chuyển, thậm chí là rất nhanh.
Hắn có thể cảm nhận được nó rất là nguy hiểm nên quyết định ngồi lại âm thầm quan sát không có bước ra ngoài.
Nàng sau lưng đeo lợi kiếm rút ra, hướng cái kia ma nhân toàn lực chém đến.
- Thủy linh vũ điệp… phanh… phanh…
Theo đường kiếm sắt bén của nàng đi ra, tạo thành dòng thủy lưu đem ma nhân trước mặt cho quấn lấy.
Cái kia ma nhân khuông mặt lạnh nhạt đưa tay lên đem thủy lưu cho bót nát trong lòng bàn tay, hắn thân ảnh không có dừng lại, nhanh như điện tiến lại gần nàng, đem cái cổ ngọc ngà của nàng cho nắm lấy hung hăng vức ra xa.
- Phanh…. Phốc…..
Cả thân người của nàng hung hăng bị nện qua tản đá của một cái cửa hang động nơi mà Thanh Vân lúc này đang trốn bên trong quan sát, cả người nàng không ngừng thổ huyết, đau nhức mà nằm xuống
- Meo… meo…
Mèo nhỏ đem cái đầu xinh đẹp dụi dụi lên mặt của nàng, như muốn an ủi chủ nhân của mình.
Nhưng mèo nhỏ giống như là không nghe thấy nàng nói vậy, nó đem cái lưỡi của mình tiếp tục lím láp mặt chủ nhân của nó an ủi, sau đó nó bỗng dưng xoay người chui vào bên trong động đá.
Nàng nhìn đến mèo nhỏ bỏ nàng lại trốn đi cuối cùng cũng đã không chút vướn bận, ánh mắt nàng nhìn đến cái kia ma nhân lạnh lẽo nói:
- Ngươi cuối cùng là cái thứ gì ma quỷ.
Ma nhân kia vẫn không có lên tiếng, hắn như là huyết tu la địa ngục, cả khuông mặt hắn lạnh nhạt không có cảm xúc, đôi tay khô khốc của hắn lúc này dơ lên hướng nàng ra một đòn trí mạng.