Lăng Hi Vũ nhìn đến mẫu hậu lại như vậy làm hại thân thể, cùng với Vân Kỵ quỳ xuống dập đầu thì không khỏi đau lòng, nàng bước lên nâng bà đứng dậy, lạnh lùng nhìn Vân Kỵ nói:
- Uổng công cho phu quân ta tin tưởng các ngươi như vậy, mẫu hậu người cũng đừng vì hắn mà quỳ xuống, hắn không xứng để ngươi làm vậy, ta tin tưởng chàng, người cũng nên tin tưởng chàng.
Lăng Hi Vũ có nghe Thanh Vân nói qua, hai vị đại ca của hắn là một cái chính nhân quân tử người đấy, lúc này nàng gặp một cái đúng là thật sự làm nàng quá thất vọng rồi.
Thanh Vân đúng là có nói với nàng là hai vị đại ca của hắn hết lòng yêu thương hắn, thế nhưng nàng cũng không biết hắn là đang nói đến hai người đại ca ở bên kia thế giới. Sống trong gia đình mà đế vị có thể thao túng được thiên hạ, thì uy quyền cùng lợi ích đã làm mù đi con mắt của bọn họ, máu mủ ruột thịt bọn họ không quan tâm đến.
- Mẫu hậu ngươi mau tỉnh lại… mẫu hậu… người đâu, mau mời thái y đến.
Nàng đem vị hoàng hậu đáng thương này cho nâng dậy, thế nhưng mà nàng không ngờ đến bà lúc này đã đau lòng đến ngất đi rồi. Nhất thời nàng liền hướng đám cung nữ hô lớn.
- Vân Nhàn, nàng làm sao rồi.
Bất ngờ Minh Phong từ phía xa chạy đến, thấy được hoàng hầu của mình cái trán lúc này đã đỏ, hai mắt khóc cho sưng lên, hắn không khỏi tức giận hướng Vân Kỵ cho một cái tát thật vang.
- Chậc chậc… mười bảy tuổi vậy mà đã là một cái nhân nguyên cảnh cường giả, thiên phú cơ thể không thể là phàm thể người được, mà chắc chắn là một cái nguyên thể trở lên đấy.
- Hạt giống tốt như vậy lại có thể rơi vào tay chúng ta, đúng là thiên viêm tông chúng ta chi phúc.
Thanh Vân không biết, mấy ngày trôi qua đã có mấy cái lão bất tử trốn bên cạnh xem đến.
Hắn cả người ê ẩm mở mắt ra mừng rỡ lẩm bẩm:
- Cuối cùng lão tử cũng đã thành công.
Hắn đưa lòng bàn tay xòe ra dẫn động nguyên lực di chuyển đến lòng bàn tay, một ngọn lửa bằng hoa sen năm cánh xuất hiện lơ lững trên lòng bàn tay của hắn.
- Đây là nguyên cảnh khí tức sao.
Hắn nhìn đến ngọn lửa hình hoa sen đang cháy không khỏi vui sướng đến hét lên.
Mèo nhỏ nhìn đến chủ nhân của nó vậy mà vẫn sống liền mừng rỡ leo lên bả vai của hắn, đưa cả cái mặt nhỏ nhắn xinh đẹp cạ cạ vào tai hắn nói nhỏ:
- Chủ nhân, xung quanh có người.
Thanh Vân có chút nghi ngờ nhìn xung quanh nhưng mấy người kia cảnh giới quá cao, che giấu thật sâu, hắn không dò ra được vết tích.