- Haha… ngươi sau này cũng không cần gọi cái gì tiền bối nữa rồi, liền trức tiếp gọi chúng ta một tiếng gia gia là tốt nhất.
Lăng Hồng Thạch cười lên ha hả nói.
- Hừ… tiểu tử, mặt dù là cháu gái ta Lăng Hi Vũ thích ngươi, nhưng Lăng gia ta không có nợ ngươi cái gì, ngươi thì tốt rồi, lại đi kéo thù hận cho Lăng gia nhà chúng ta.
Lời nói này không khỏi để bọn hắn giật mình không thôi, hai cái lão tổ Lăng gia nhìn ra được vị này trẻ tuổi cao thủ không có đơn giản.
Kỳ Phó Hùng đôi mắt si mê nhìn đến Lăng Hi Vũ đôi tay đẹp đang cầm lấy Thanh Vân, hắn trong lòng đầy đố kỵ và ghen ghét, hắn tức giận nhìn nàng nói:
- Hi Vũ biểu muội, lúc này chỉ cần nàng thừa nhận thích ta thì ta sẽ nói với gia gia bảo vệ hắn một mạng chó.
- Đúng đấy, Hi Vũ chất nữ, ta biết ngươi đây nhất thời bị tiểu tử ngông cuồng này trước mặt lừa, dù sao đi chăng nữa ngươi và hùng nhi cũng là thanh mai trúc mã, chỉ cần ngươi hướng với cháu trai của ta cầu tình,thì cho dù liều cả cái mạng già này cũng sẽ quyết giữ lại một mạng của hắn.
Kỳ Thanh Phong nhìn nàng cười nói.
Lăng Hi Vũ nhìn đến vị biểu ca của nàng đang uy hiếp, nàng lúc này nhìn hắn chán ghét hắn đến cực điểm:
- Hừ… Phó Hùng ngày hôm nay ngươi sẽ không còn là biểu ca của ta nữa, ta hiện giờ rất là chán ghét ngươi.
Mà Lăng Thiên Lập phu phụ nhìn đến Phó Hùng cũng quá thất vọng rồi, tên này vậy mà nhân lúc người ta gặp khó khăn liền lợi dụng, người này không khỏi quá tiểu nhân đi.
- Kỳ gia cùng chúng ta Lăng gia từ nay cắt đức quan hệ.
Lăng Thiên Lập lạnh lùng nói.
- Các ngươi cũng nói nhiều như vậy làm gì.
Chu Hồng phụ thân nhìn thấy hai nhà Lăng gia cùng Kỳ gia tình cảm rạng nức không khỏi cười thầm, hắn lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có thả Trần Hải công tử ra không.
Thanh Vân cười nhạt một tiếng sau đó đưa chân đá vào vào Trần Hải đang hôn mê nói:
Thanh Vân không phải là lần đầu tiên hắn giết người nữa rồi, sao hắn có thể rung tay rung chân chứ, hắn đã không còn một cái người sợ máu nữa, mà hắn dường như lúc này đã đối với thế giới nơi đây mười phần hòa nhập.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết.
Ba người Chu gia lão tổ cũng đã điên lên rồi, bọn hắn nguyên lực quanh thân kinh khủng bạo phát phi thân lên hướng Thanh Vân đánh tới.
- Hừ… liền không biết sống chết.
Trần Phi cũng phi thân lên đánh đến bà người Chu gia lão tổ.
- Ông… ông.. phanh… phanh…
Lực lượng chân nguyên cảnh nồng đậm phát ra khiến cho không gian xung quanh sinh ra bạo động, từng tiếng va chạm của nguyên lực làm cho không khí xung quanh nổ tung vang trời.
- Lực lượng thật khủng khiếp.
Mà đám người bên dưới nhìn lên thấy một màng như vậy cũng không khỏi khiếp sợ.
- Haha, lần này đúng là thật sảng khoái.
Trần Phi càng đánh càng hăng, mặt dù hắn cùng ba cái cùng cấp đánh đến nhưng cũng không có để đám người Chu gia chiếm được chỗ tốt nào cả.
- Kỳ Thanh Phong, Lý Minh Võ các ngươi còn không mau ra tay.
Ba cái Chu gia lúc này nhìn đến hai người kia vẫn còn im lặng đứng xem thì không khỏi hét lớn.