Dương Thiên chậm rãi ngồi uống
trà, đối với ánh mắt soi mói của Lâm Nhất cũng không đến ý, bề ngoài
giống như đang thưởng trà nhưng thực tế tinh thần ý niệm đang câu thông
truyền âm huyền văn.
Đây chính là thành quả nửa tháng qua của
Dương Thiên, tạo dựng một dạng huyền trận dùng để truyền âm. Loại huyền
trận này cũng không hiếm lạ gì, thường thường được các thế lực lớn sử
dụng, chẳng qua khả năng truyền tin của nó vô cùng kém, phạm vi chỉ có
hai ba trăm dặm, trong khi các thành trì đều cách nhau hơn năm trăm dặm
thậm chí cả nghìn dặm, cho nên ứng tính ứng dụng cũng không cao gì cả.
Thế giới này yêu thú tràn ngập, lập mấy cứ điểm bên ngoài vừa không an toàn vừa tốn nhân lực nên thà rằng không làm cho rồi, huấn luyện mấy con yêu thú loại phi cầm rồi để đưa tin còn hơn.
Dương Thiên thông qua
tổng kết hợp, dựa vào kiến thức huyền văn của mình làm một chút cải tiến thành một loại huyền trận khác, hiệu quả truyền tin chỉ có trong phạm
vi một trăm dặm trở xuống, nhưng đổi lại tín hiệu cực kỳ ổn định, cũng
không có độ trễ khi truyền tin.
Hơn nữa bản cải tiến này Dương
Thiên trực tiếp “xăm” lên cơ thể, thử nghiệm khá lâu dựa trên công thức
của Họa Tổ mới nghiên cứu ra loại “mực” chuyên dụng để xăm loại huyền
trận này.
Hơn nữa Dương Thiên cũng làm ra bốn phiên bản huyền
trận khác nhau, loại đơn giản nhất chính là huyền trận cấp một, phạm vi
liên lạc chỉ có mười dặm, miễn là huyền giả đều có thể sử dụng, chỉ có
tác dụng truyền tin đi mà thôi, hơn nữa chỉ có thể kết nối với một
người, cấp bậc này gọi là Tinh Điểm.
Loại huyền trận cấp hai gọi
là Tinh Vệ, có thể truyền tin trong phạm vi năm mươi dặm, một mình có
thể kết nối với mười người khác, đồng thời trong phạm vi mười mét có thể cảm nhận được “cấp dưới” của bản thân.
Loại huyền trận cấp ba
gọi là Tinh Giám, có thể liên lạc trong phạm vi một trăm dặm, một mình
có thể kết nối với với tất cả người khác trong phạm vi liên lạc, đồng
thời có thể cảm ứng được đồng cấp trở xuống trong phạm vi năm mươi mét.
Cấp bậc cuối cùng gọi Tinh Chủ, là một loại huyền trận cấp năm bản tinh
giản, hoàn toàn khác với ba loại còn lại, nó bị tinh giản khá nhiều so
với huyền trận cấp năm thông thường nhưng vẫn hoạt động mượt mà. Lý do
mà Dương Thiên phải tinh giản thì do cơ thể không thể họa hơn một nghìn
ba trăm huyền văn được, nó liên quan rất nhiều vấn đề của huyền mạch lẫn huyền trận. Có thể Dương Thiên sẽ khắc phục được trong tương lai, nhưng hiện tại chỉ có thể làm được đến mức đó thôi.
Hơn nữa huyền trận cấp năm còn dính đến thiên địa đại thế cùng huyền khí ngoài cơ thể nên
Dương Thiên mới phải bỏ rất nhiều công sức để tinh giản nó đi, loại bỏ
phần không cần thiết cho nên số lượng huyền văn chỉ bằng một nửa so với
huyền trận thông thường.
Bù lại thì khoảng cách của nó cũng không đạt đến cực hạn, chỉ có thể liên lạc ở phạm vi ba trăm dặm thôi, đồng
thời có thể kết nối với toàn bộ những người khác ở trong phạm vi liên
lạc, khả năng cảm ứng được toàn bộ người liên lạc khác trong khoảng năm
trăm mét.
Đương nhiên kỹ năng “xăm” mình này cũng chỉ có Dương
Thiên nắm giữ, khá là đau đầu để Dương Thiên xây dựng mạng lưới liên lạc của riêng mình, hắn không thể nào mà “xăm” cho từng người được.
Giao kỹ thuật cho người khác thì cũng không được, phải biết mạng lưới này dù không hiếm lạ, nhưng cốt ở phần “ý tưởng” mới lạ, với phương cách khác
hoàn toàn với lối suy nghĩ thông thường của Cửu Thiên Đại Lục, thậm chí
có thể tạo nên một vụ “cách mạng” trong việc liên lạc luôn ý chứ.
Làm kẻ đầu sỏ, Dương Thiên chắc chắn sẽ trở thành “cái gai” trong mắt các
thế lực bá chủ, hắn không ngây thơ mà cho rằng mình sẽ được tài bồi đâu, khéo chết lúc nào không hay.
Cho nên ngoài mấy họa tiết đơn giản ra thì huyền văn còn kèm theo một “chốt nổ” nếu như có kẻ xâm nhập vào
khu vực trung tâm của huyền văn, cấp độ huyền trận càng cao thì càng dễ
bị nổ mất mạng ngay.
Vì việc chế tác nên Dương Thiên đã “vắt
kiệt” sức suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ ra giải pháp, đó chính là sử
dụng một loại “giấy” đặc biệt, chỉ cần dán lên cơ thể thì sẽ hòa tan vào cơ thể, huyền trận theo đó được “in” trực tiếp lên máu thịt.
Khi kích hoạt huyền trận thì huyền khí cần phải tràn vào đây, đồng thời
kích thích một cảm giác “rung” ở cơ thể khi truyền tiếng nói qua lại,
điều này có thể khiến người dùng thấy khó chịu nhưng cũng không có nhiều vấn đề.
Chẳng qua loại hình xăm này sẽ bị phai mờ khi thân thể
lột xác ở huyền biến cảnh, cho nên đây cũng là giai đoạn mà Dương Thiên
thiết kể “tăng cấp”, từ Tinh Điểm sẽ được tấn thăng Tinh Vệ nếu đột phá
đến huyền biến cảnh tứ biến. ×— QUẢNG CÁO —
Nói chung mạng lưới này tồn tại khá nhiều lỗ hổng, nhưng không phải vấn đề
quá lớn, các giai cấp quản lý sẽ ổn thôi. Tinh Vệ có quyền thu phục Tinh Điểm cho mình, sẽ nắm lấy mười miếng dán Tinh Điểm.
Tinh Giám sẽ nắm giữ mười miếng dán Tinh Vệ. Còn Tinh Chủ sẽ phải do đích thân Dương Thiên xăm mình, số lượng miếng dán thì tùy ý sử dụng, dù sao giai tầng
này chính là cấp bậc chủ nhân của hệ thống rồi.
Cũng may các cấp
độ này đều dựa trên một trụ cột huyền văn như nhau cho nên việc “thăng
cấp” cũng không khó khăn, chỉ cần ghi đè lên là được rồi, sau này thăng
cấp cũng không cần Dương Thiên phải động tay. Theo dõi truyện tại
vtruyen.com/truyen/huyen-linh-ky để ủng hộ tác giả nha.
Hiện tại
mạng lưới cũng chỉ có bốn vị Tinh Chủ, chính là Dương Thiên, Lê Tĩnh,
Hồng Nguyệt Dao cùng Quân Thanh Uyên. Quá trình xăm mình của Lê Tĩnh
cùng Hồng Nguyệt Dao đều không có vấn đề gì, cả hai đều xăm lên trên
lưng của mình. Còn Quân Thanh Uyên thì xăm lên vị trí cánh tay khiến cho Dương Thiên khá khó làm, phải kết cấu lại một mạch khiến cho nó trông
giống với hình xăm bình thường, người ngoài nhìn vào cũng sẽ không có
nghi vấn gì mà để ý nhiều.
Dương Thiên vừa mới hoàn thành việc
xăm cho Quân Thanh Uyên đây, hiện tại đang thử nghiệm trước mặt vị huyền phủ cảnh cao thủ này, nói chung không thấy Lâm Nhất có dấu hiệu gì là
phát hiện ra cả. Hơn nữa có điều làm Dương Thiên không hài lòng là quần
áo của hắn có vẽ lên huyền văn, cho nên khí truyền tin bị nhiễu loạn một chút.
Điều này cũng chứng tỏ khi ở trong một vài loại huyền trận sẽ khiến cho tín hiệu của mạng lưới không được ổn định, có lẽ về sau sẽ phải cải tiến nhiều.
“Dương công tử, ngươi cùng các chủ là...”
Lâm Nhất đánh giá Dương Thiên một hồi, nói chung tướng mạo không phải xuất
chúng, nhưng cũng không phải thường thường tầm trung. Chẳng qua cảm giác tồn tại có chút thần bí, khí chất hơi cao ngạo khiến lão rất không
thoải mái, giống hệt đám con cháu của thập đại thế gia.
Dương Thiên như cười mà không phải cười nói.
“Chúng ta chỉ là bằng hữu thôi, Lâm hội phó đang nghĩ về hướng nào vậy.”
Lúc này âm thanh của Quân Thanh Uyên truyền đến cho Dương Thiên, hình xăm
trên người hơi “rung nhẹ” thu hút huyền khí hội tụ đến. Dương Thiên sử
dụng tinh thần ý niệm xâm nhập vào trong hình xăm huyền trận để tiếp
nhận thông tin. Quá trình này diễn ra rất dễ dàng, ai cũng có thể làm
được, thậm chí còn chẳng đến một giây, giống như việc đem tinh thần ý
niệm chìm vào trong linh hải vậy.
“Món đồ này của công tử thần kỳ thật đấy, nhưng chỉ truyền tin được ba trăm dặm thì làm được gì chứ?”
Quân Thanh Uyên phàn nàn, nàng ban nãy phải chịu một chút “đau đớn” nên
không quá yêu thích “đồ chơi” này cho lắm, tranh thủ phàn nàn vài câu.
Mấy loại hình truyền tin này thì nàng cũng có, dùng lệnh bài hay thứ gì
đó cũng có thể làm được, thậm chí tiêu hao chỉ bằng một phần mười so với trận pháp này thôi, không biết Dương Thiên đang đùa nghịch cái gì nữa.
Dương Thiên cười cười, thế giới này vẫn cứ duy trì khả năng truyền tin một
một chứ không làm cái nào truyền tin cho nhiều người một lúc được cho
nên lúc thông tin qua lại thì cần nhiều thiết bị, tiêu phí sẽ lớn hơn.
Dương Thiên chấp nhận tiêu hao tinh thần hồn lực cùng huyền khí gấp mười lần, truyền tin thông qua “tần số” riêng, đánh đổi lại khả năng kết nối nhiều người với nhau đương nhiên là có điểm mạnh rồi.
Quân Thanh Uyên vẫn nghĩ về tư duy như cũ cho nên còn lâu mới trông thấy điểm
mạnh. Dương Thiên khẽ động, kích hoạt thêm một đoạn huyền văn, liên lạc
với Hồng Nguyệt Dao.
“Nguyệt Dao tỷ, có ở đó không?”
Quân Thanh Uyên: ???
Ta là Quân Thanh Uyên, không phải Hồng lẳng lơ, Quân công tử sẽ không nhớ nhầm chứ.
Quân Thanh Uyên đang phàn nàn trong lòng vài câu thì một giọng nói tràn ngập mị ý vang lên làm nàng giật cả mình, gai gà gai ốc nổi hết lên. ×— QUẢNG CÁO —
“Tiểu đệ đệ, có việc gì sao?”
Quân Thanh Uyên: ???
Ta bị ảo giác à, sao lại có tiếng của ả này ở đây nhỉ?”
Dương Thiên cười cười.
“Nguyệt Dao tỷ cùng Quân hội trưởng trò truyện một lúc đi.”
Sau đó Dương Thiên trở lại ngoại giới trò truyện cùng Lâm Nhất một chút,
thân phận của hắn cố tỏ ra thần bí thật đấy, nhưng đối phương là Huyền
Phủ Cảnh cường giả, hắn không thể quá vô lễ được. Cũng may là việc trao
đổi này diễn ra “trong cơ thể” của hắn nên Lâm Nhất không có phát hiện
ra.
Trong khi đó, Quân Thanh Uyên ấp úng.
“Hồng hội trưởng sao lại có thể liên lạc vào đây vậy?”
Hồng Nguyệt Dao sớm đã trải nghiệm cái hệ thống thông tin thần kỳ này rồi, liền ra vẻ hiểu biết, tùy ý nói.
“Đây chính là điểm đặc biệt của Tinh Võng, kết nối một với nhiều người cùng
lúc so một một như truyền thống thật sự thú vị hơn rất nhiều.”
Quân Thanh Uyên gật gù, mặc dù thấy có điểm gì đó là lạ trong lời nói của
Hồng Nguyệt Dao nhưng nàng không để ý lắm mà nghiêm túc đánh giá Tinh
Võng.
Mỗi một người là một điểm thông tin có thể di chuyển, một
người kết nối với nhiều người, quả thật rất sáng tạo, hơn nữa khả năng
truyền thông tin cực kỳ nhanh chóng, đáng tiếc không thể truyền tin
trong khoảng cách đài, tác dụng cũng chả có bao nhiêu, trong phạm vi một thành thì huyền phủ cảnh truyền âm bằng linh thức còn tiện hơn.
Nói chung thì hiện tại Quân Thanh Uyên không đánh giá cao Tinh Võng cho đến tương lai nàng mới nhận ra mình sai lầm nhường nào.