- Xuống chút nữa, nhích qua một chút, đúng rồi, đúng rồi,
chính là chỗ đó.
Lý Dịch nằm sấp trên giường, cầm một quyển sách nhỏ trên
tay, Tiểu Hoàn thì ngồi ở mép giường, hai tay đặt bên hông hắn nhẹ nhàng xoa nắn.
- Cô gia, như vậy được không?
Nàng dùng sức một chút, cúi đầu nhìn Lý Dịch hỏi.
- Ừ, lực như vậy là được rồi.
Lý Dịch gật đầu, lật hết một lượt từ đầu tới đuôi cuốn sách
nhỏ kia, thấy Lý Hiên từ ngoài vào, tiện tay ném cuốn sách về phía hắn.
Lý Dịch lại thay đổi một cái tư thế thoải mái hơn, tiếp tục
nằm sấp, ngáp một cái, lười biếng nói:
- Được rồi, ngươi xem lại một chút đi, viện trưởng Viện khoa
học là ngươi, chứ không phải ta. Bao lớn rồi, khi nào mới có thể tự lập được
đây...
Lý Hiên tùy ý lật xem vài lần, vẻ mặt hài lòng cất sách vào
người, hỏi:
- Hai ngày nay ngươi có chuyện gì quan trọng không?
- Có.
Lúc này mới qua năm chưa được mấy ngày, hắn vốn dĩ muốn ở
nhà cùng Như Nghi tận hưởng thế giới của hai người thế mà hai ngày trước lại bị
lão phu nhân bắt đi bái phỏng một ít trưởng bối, tới hôm nay mới được rảnh rỗi.
Vừa nghe thấy giọng điệu của Lý Hiên là biết ngay tên này đến tìm phiền toái
cho mình, ngẫm lại một chút, mỗi lần tên này đến nhà tất sẽ có việc, quả thực
là ngôi sao chổi của mình.
Lý Hiên tự động xem nhẹ câu trả lời của Lý Dịch, nói:
- Ngày tết vừa qua, ta muốn đến nhà mấy vị lão tướng thăm hỏi
bọn họ, ta nghĩ ngươi hẳn cũng muốn đi, chi bằng ngày mai chúng ta cùng đi
chung?
Lý Dịch tất nhiên muốn đi thăm mấy vị lão tướng.
Triều hội ngày ấy, Tiết lão tướng quân còn nhường ra cây cột
thường ngày của mình cho hắn ngủ gật, lúc ấy cũng đã đề cập tới chuyện này, nói
dĩ vãng không hiểu lễ nghĩa thì thôi, nhưng hiện tại nếu là ăn tết còn không tới
cửa bái kiến thì đích thân hắn sẽ tới lấp kín cửa chính.
Kỳ thật, Tiết lão tướng quân tới chặn cửa cũng không ảnh hưởng
gì tới phe mình, Lý Dịch hắn bình thường đại môn không ra nhị môn không mại,
trong nhà làm toàn chức tướng công. Chỉ là, nếu Tiết lão tướng quân thật sự làm
vậy, cản trở đường đi của Liễu nhị tiểu thư nhất định sẽ bị đánh gãy chân, lúc
đó cần phải bồi thường một số bạc lớn.
- Ngươi muốn đi thì đi trước đi, ta nghỉ hai ngày.
Hai ngày này hắn thật sự không muốn động tay động chân, Lý Dịch
khoát tay từ chối.
Lý Hiên liếc hắn một cái, nói:
- Đừng trách ta không nhắc nhở ngươi, nếu một người đi thì
có thể sẽ xảy ra chuyện.
- Chẳng qua chỉ là đến cửa bái phỏng trưởng bối thôi, còn có
thể xảy ra chuyện gì chứ?
Lý Dịch liếc nhìn hắn một cái, ngữ khí rất khinh thường.
…
…
- Nơi này chính là Tiết phủ?
Lý Dịch đứng trước một cánh cửa, nhìn Lý Hiên, có chút không
xác định hỏi.
Lý Hiên gật đầu, đáp:
- Chính là chỗ này.
- Nơi này chính là nhà của Tiết gia sao?
Khuôn mặt của loli ngạo kiều cũng hiện lên kinh ngạc.
Lý Dịch vốn dĩ đi cùng với Lý Hiên, nhưng lúc ra khỏi nhà vừa
vặn đụng phải loli ngạo kiều và Vĩnh Ninh tới thăm. Con thỏ của Lý Băng Ngưng
sinh ra một ổ thỏ con, Vĩnh Ninh muốn ở nhà chơi với thỏ con, loli ngạo kiều
thì một hai nhất định phải đi theo, chuyện này hiển nhiên không có khả năng cự
tuyệt được.
Tiết phủ cũng không có khí phách như trong Lý Dịch tưởng tượng,
trước cửa chỉ có một vị lão bộc cụt tay, hẳn là người gác cổng, hạ nhân phủ thế
tử chạy tới đưa bái thiếp, chỉ chốc lát sau có một vị lão giả ăn mặc như quản
gia từ bên trong vội vàng đi ra.
- Ngày hôm qua lão gia còn nhắc mãi, nói tại sao đến giờ thế
tử điện hạ và Lý Bá Tước còn chưa tới, nên dạy cho bọn hắn một chút lễ nghi...
Nghe lão quản gia nói như vậy, bước chân của Lý Dịch và Lý
Hiên đồng thời chậm lại.
Lý Dịch quay đầu nhìn hắn một cái, chớp chớp mắt, ý là:
- Hiện tại chúng ta rút lui còn kịp không?
Lý Hiên cũng chớp mắt mấy cái, sau đó hơi hơi lắc đầu, ý là:
-!@#¥%! @#¥%...
Giao lưu thất bại, hai người chỉ có thể cắn răng kiên trì,
tiếp tục đi về phía trước.
Phủ đệ của Tiết lão tướng quân thật sự đơn giản đến mức quá
phận. Hạ nhân ở trong phủ nhìn không thấy được mấy người, cũng rất ít khi đụng
phải, tất cả đều là người lớn tuổi, không phải thiếu cánh tay cũng thiếu chân.
Vị lão quản gia trước mặt này là người hoàn chỉnh duy nhất mà n hắn nhìn thấy.
Hạ nhân ở Tiết gia không chỉ có khuyết thiếu bộ phận nào đó
trên thân thể, trên người cũng tản mát ra một loại hương vị nguy hiểm khiến cho
ngạo kiều loli từ trước đến nay gan lớn cũng có chút sợ, nàng ta nắm thật chặt
tay áo của Lý Dịch không buông.
Lão quản gia đưa bọn hắn đến một nơi, nói:
- Lão gia cùng vài vị tướng quân khác đang ở bên trong, thế
tử điện hạ và Lý Bá Tước xin mời tiến vào.
- Cùng….
- Vài vị tướng quân khác?
Lý Dịch và Lý Hiên đưa mắt nhìn nhau, hai người lập tức nắm
lấy tay của ngạo kiều loli lôi kéo đi ra ngoài. Hôm nay bọn họ hẳn nên xem
hoàng lịch trước khi bước ra cửa, trên đó nhất định viết là “Thích hợp ở trong
nhà, kỵ bái kiến Tiết lão tướng quân”.
- Tiểu tử, đến rồi mà còn muốn chạy, xem Tiết phủ của ta là
nơi nào?
Một tiếng hừ lạnh từ bên trong truyền ra, trên mặt hai người
đồng thời lộ ra nụ cười khổ.
Lý Dịch và Lý Hiên bất đắc dĩ đi vào trong nhà, lập tức bị một
mùi rượu nồng liệt ập vào mặt. Cả hai vừa ngẩng đầu thì đã nhìn thấy mấy khuôn
mặt nghiêm túc, chỉ có thể bất đắc dĩ khom mình hành lễ.
- Gặp qua Tiết lão tướng quân, Mã Tướng quân….
Sau khi bọn họ lần lượt chào hỏi năm người, Tiết lão tướng
quân lập tức hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tiết lão tướng quân, Mã Tướng quân…. Lão phu thoạt nhìn
già hơn mấy lão thất phu này sao?
Lời này không có cách nào tiếp được, hơn nữa cũng không cần
tiếp.
Lý Dịch căn cứ vào kinh nghiệm của mình, tiếp đó, bọn họ phải
bắt đầu một hồi nội đấu.
Quả nhiên, Mã Tướng quân liếc nhìn Tiết lão tướng quân một
cái, nói:
- Xì, lão thất phu ngươi cả ngày cậy già lên mặt, tất nhiên
là già rồi...
Trên bàn có hạt dưa, Lý Dịch một bên tách hạt dưa, một bên
đàm tiếu cùng ba vị lão tướng quân còn lại. Trong nội đường, hai vị lão gia hỏa
cộng lại có hơn một trăm tuổi cãi nhau đỏ mặt tía tai, chỉ vì để thảo luận vấn
đề ai già hơn ai.
Một vị lão tướng ngồi đối diện, hắn nhìn ngạo kiều loli ngồi
bên cạnh Lý Dịch, trên mặt hiện lên một tia nghi hoặc, hỏi:
- Vị tiểu cô nương này thoạt nhìn có chút quen mắt, chẳng lẽ….
Hắn ngẫm lại, rốt cuộc nhớ ra cái gì, lập tức đứng người lên
nói:
- Lão thần gặp qua Thọ Ninh công chúa.
Mặc dù Lý Băng Ngưng vẫn còn là một loli, nhưng cũng là loli
công chúa. Tiểu Hoàn không hiểu chuyện nên cả ngày cùng các nàng chơi quên cả
trời đất, nhưng mấy vị lão tướng này đều đang ở trên triều đình, bọn họ sẽ
không bởi vì nàng nhỏ tuổi mà quên mất lễ nghi tôn ti.
Tiết lão tướng quân và Mã lão tướng quân cũng không cãi nhau
nữa, hai người nhanh chân đi tới, cẩn thận nhìn ngạo kiều loli một chút, lúc
này mới phát hiện vừa rồi tiểu cô nương đứng bên cạnh Lý Dịch bị bọn họ xem nhẹ
chính là công chúa Thọ Ninh, vì thế lập tức chào hỏi….
Loli ngạo kiều tỏ vẻ mình là tiểu đại nhân, khoát tay, nói:
- Tiết gia gia và các vị gia gia khác không cần đa lễ….
Đây là trong trường hợp không có người ngoài, không cần phải
đoan chính như vậy, Tiết lão tướng quân cũng là người nhìn nàng từ nhỏ cho đến
lớn, đương nhiên lúc này cũng sẽ không câu nệ.
An bài tiểu công chúa ngồi ở phía trên, lúc này mới liếc
nhìn Lý Dịch và Lý Hiên một chút, hỏi:
- Hai tên tiểu bối các ngươi tới bái kiến trưởng bối chỉ có
như vậy thôi sao?
- Người tới, đem lễ vật tiến vào.
Lý Hiên hiển nhiên hiểu quy củ, tết năm rồi khi tới kinh
cũng làm như vậy rất nhiều lần. Hắn vỗ vỗ tay, lập tức có mấy tên hạ nhân nâng
lễ vật đi tới.
Lý Dịch tự nhiên cũng sớm có chuẩn bị, chuẩn bị lễ vật gì, lễ
vật rốt cuộc phải phong phú như thế nào, đây đều là những thứ mà hắn và Lý Hiên
đã bàn bạc trước đó.
Mã lão tướng quân liếc bọn hắn một cái, nói:
- Các ngươi chỉ nghĩ tới bái kiến Tiết lão thất phu thôi
sao?
Lý Hiên sắc mặt đột biến, hắn không nghĩ tới hôm nay tất cả
mọi người sẽ tụ tập ở trong nhà Tiết lão tướng quân, đôi mắt hắn xoay tròn, lập
tức cười nói:
- Dĩ nhiên không phải rồi, làm sao có thể thiếu các vị trưởng
bối khác được chứ, hôm nay vốn định tới bái kiến từng nhà ….
Vừa nói hắn vừa chỉ vào những thứ hạ nhân nhà mình khiêng tới,
giải thích:
- Những thứ này là của Tiết lão tướng quân, những thứ này là
của Mã lão tướng quân….
Lý Hiên chỉ một hồi, sau đó phát hiện mình chỉ mới chuẩn bị
bốn cái rương lớn, hắn liếc nhìn Lý Dịch một chút, sau đó chỉ vào cái rương lớn
mà hạ nhân Lý gia đang khiêng vào, nói:
- Còn những thứ này là của Tống lão tướng quân…..
- Trễ một bước…..
Lý Dịch ngơ ngác nhìn Lý Hiên, trong đầu bắt đầu cực lực nhớ
lại, lương tâm của tên này rốt cuộc khi nào đã bị chó gặm hết….