Cảnh Đế nhìn văn võ bá quan ở phía dưới, ánh mắt hơi dừng lại,
nói:
- Tuy rằng Minh Châu là trưởng công chúa, nhưng hành hung
người ngay tại Kim Điện, nếu là không trừng phạt nặng thì sợ là không đủ để
bình ổn lòng dân!
Tên ngự sử bị Ngự Sử Đài đẩy ra làm đại biểu âm thầm sầu khổ,
bệ hạ đây là đang dùng những lời bọn họ nói trước đó để vả mặt lại. Nhưng lúc
này hắn cũng chỉ có thể mặt dày ngẩng đầu lên, nói:
- Chuyện ngày đó, bách quan đều tận mắt nhìn thấy là Hàn đại
nho đã làm sai trước, thân là thần tử, sao có thể bất kính với công chúa điện
hạ như thế chứ! Công chúa điện hạ chỉ là một lòng vì quốc gia nên nhất thời hơi
xúc động, về tình về lý là có thể châm chước….. Huống chi bệ hạ đã trừng phạt
công chúa bằng cách cấm túc rồi, thần cho rằng, nếu lại tiếp tục trọng phạt trưởng
công chúa, sợ là sẽ rét lạnh trái tim của những thần tử toàn tâm toàn ý vì quốc
gia!
Lâm ngự sử vừa dứt lời, vô số viên quan đã phụ họa theo.
Thật sự là chuyện lần này đã hoàn toàn vượt qua khỏi dự đoán
của bọn họ. Hành hung người khác tại Kim Điện, nếu đổi lại là người khác thì chỉ
sợ là cái đầu đã sớm chuyển nhà, nhưng trưởng công chúa dù sao cũng là trưởng
công chúa, đừng nói là chỉ tước rớt một nhúm tóc, nếu thật sự chém chết Hàn đại
nho thì cũng sẽ không có ai dám bảo trưởng công chúa lấy mạng đền tội, nhiều nhất
là xóa bỏ vị trí công chúa mà thôi. Nhưng với sự sủng ái của bệ hạ dành cho trưởng
công chúa, sợ là cũng không lâu sau sẽ tìm được một lý do để khôi phục lại vị
trí cho nàng ấy.
Nhưng vô luận như thế nào, bọn họ vẫn phải tỏ thái độ, nếu
ngay cả việc hành hung tại Kim Điện cũng có thể nhẹ nhàng bỏ qua như thế, vậy
thì pháp luật còn có tác dụng gì?
Nhưng mà ai có thể đoán trước được, dư luận trong dân gian hầu
như nghiêng về một bên. Nếu chỉ là trong dân gian thì thôi, nhưng ngay cả những
thiên kim hào môn, nữ tử nhà quan lại cũng có phản ứng mãnh liệt với chuyện
này.
Liên hợp lại thượng tấu làm bệ hạ miễn xá công chúa điện hạ
chỉ là chuyện thứ nhất, một số thiên kim danh môn lại còn thành lập một cái tổ
chức gọi là “Hội liên hợp phụ nữ”. Tổ chức này không giống với thi xã hay từ
xã, bọn họ không những giải quyết khó khăn cho các nữ tử, mấy ngày gần đây ở
kinh đô còn tuyên truyền rất nhiều về những việc có liên quan tới kết hôn muộn,
sinh con muộn. Từ trình độ nào đó mà nói, bọn họ đã giúp triều đình tiết kiệm rất
nhiều sức lực.
Tuy công chúa điện hạ còn bị cấm túc trong cung, nhưng lại
là “Hội trưởng” đời thứ nhất mà các nàng cùng nhau bầu chọn ra, các nàng đã nhiều
ngày vì việc của trưởng công chúa mà bôn ba khắp nơi, cho dù là bách quan cũng
cảm thấy đau đầu.
Những nữ tử này, không ai là không có bối cảnh thâm hậu, bọn
họ đều là con cháu Vương gia và các đại tộc, nhà tướng, mấy vị Quận Chúa, thậm
chí người nhà của mấy vị đại thần đương triều cũng có tham gia. Cỗ lực lượng
này đã không thể dễ dàng lay động được.
- Nếu chư vị ái khanh đều nói như vậy….
Trên mặt Cảnh Đế lộ ra vẻ suy tư, nói:
- Thường Đức, đi Thần Lộ Điện…..
…
...
- Nhanh như vậy đã ra rồi?
Lý Dịch kinh ngạc nhìn công chúa điện hạ đang đứng ở trong
sân, xem ra những vị đại nhân trên triều đình kia còn thiếu kiên nhẫn hơn hắn tưởng
tượng nữa...
- Hội liên hợp phụ nữ?
Lý Minh Châu nhìn Lý Dịch, hỏi:
- Là ngươi làm?
- Cái gì là hội liên hợp phụ nữ?
Lý Dịch quay đầu lại nhìn Lý Hiên, hỏi:
- Ngươi làm à?
Lý Hiên lắc đầu, đúng là mấy ngày nay hắn làm chuyện không
ít, bao gồm cổ động Vương gia và mấy cái đại tộc, nhà tướng liên hợp lại tạo áp
lực cho triều thần, nhưng “Hội liên hợp phụ nữ” này hoàn toàn không liên quan tới
hắn nha.
- Đó là một tổ chức mà một số nữ tử nhà quyền quý trong kinh
cùng nhau thành lập, nói là muốn liên hợp lại, làm chút việc vì nữ tử. Các nàng
đề cử ta làm hội trưởng đời thứ nhất, ta còn đang suy xét….
Khi Lý Minh Châu lộ vẻ do dự, Lý Dịch vẫy tay nói:
- Cái này thì cần gì phải suy xét nữa, ngươi cũng không biết
ngươi ở trong lòng nữ tử kinh đô có địa vị lớn đến thế nào, không còn ai thích
hợp hơn ngươi đâu.
Chủ tịch hội phụ nữ a, chính là thần thủ hộ cho toàn bộ nữ tử
kinh đô, thậm chí là nữ tử toàn Cảnh Quốc, là loại người trên đầu có hào quang
a. Nếu lại làm nhiều việc vì nữ tử hơn nữa, đến lúc đó chỉ cần vung tay hô một
cái, nửa bầu trời coi như sẽ ngả về phía nàng ấy.
Thật muốn để cho nàng ấy làm một cuộc vận động nữ quyền
hoành tráng. Nhưng lúc này là không có khả năng, quan niệm nam tôn nữ ti đã ăn
sâu bén rễ, không thể một sớm một chiều mà thay đổi được. Trên thực tế, ngay cả
bản thân những nữ tử dưới sự dẫn dắt của vị “Người Vô Danh” bụng dạ khó lường
kia, trong lòng các nàng ấy sợ là chỉ vừa mới nổi lên một ít suy nghĩ mông
lung, không thể nắm bắt được.
Hội liên hợp phụ nữ đã được thành lập nhưng vẫn còn rất sơ
sài, các nàng còn chưa có hướng đi rõ ràng, chỉ biết là làm như vậy thì có lẽ sẽ
thay đổi được một ít thứ mà trước kia không dám và cũng chưa từng nghĩ tới. Hiện
tại có công chúa điện hạ đứng ra, dẫn theo các nàng tiến thêm một bước dài về
phía trước, có lẽ sau này còn có thể tiến thêm nhiều bước nữa...
- Thật sự không liên quan gì tới ngươi?
Lý Minh Châu nhìn Lý Dịch, đầy mặt hoài nghi.
- Ta thề, tuyệt đối không phải ta làm.
Lý Dịch giơ lên bốn ngón tay, hướng lên trời thề,
- Nếu như chuyện này thật sự liên quan tới ta, thì khiến cho
ta, khiến cho ta...
Hắn vừa nói vừa nhìn về phía công chúa điện hạ.
Hồi lâu sau, hắn buông cánh tay có chút mỏi xuống, nhìn Lý
Minh Châu hỏi:
- Tại sao ngươi không ngăn cản ta chứ?
Kịch bản không đúng a, theo lý thuyết thì khi hắn muốn thề độc
thì công chúa điện hạ nên nhanh chóng che miệng hắn lại, cảm động nói:
- Đủ rồi, ta không cần ngươi thề thốt gì hết, ta tin tưởng
ngươi….
- Ngươi thề đi, ta đang nghe đây.
Công chúa điện hạ khoanh hai tay trước ngực, nhìn Lý Dịch.
-.......
- Không vui gì hết…..
Lý Dịch lắc đầu, đứng lên, đi tới khu vui chơi trong nhà.
- Nè, nè, Lý Băng Ngưng, ngươi không thể ngồi yên ở chỗ kia
sao, chơi thang trượt làm gì, mau xuống đây cho ta….
Lý Minh Châu thu hồi ánh mắt khỏi bóng dáng của Lý Dịch, sau
đó quay sang nhìn về phía Lý Hiên. Lý Hiên buông tay, nói ra:
- Khẳng định không phải ta, nhưng mà ta có điều muốn nói,
ngươi làm hội trưởng tổ chức này cũng không có chỗ xấu, chí ít thì sau này
ngươi lại làm chuyện gì thì sẽ thuận tiện hơn một chút...
Lý Minh Châu suy nghĩ một hồi, cuối cùng gật đầu.
…
...
- Triệu bộ đầu, tại sao nói không cho hát thì lập tức không
cho hát đâu? Phiếu đã bán hết rồi, làm vậy thì khách nhân sẽ có ý kiến a!
Bên trong Câu Lan, Tôn lão đầu ngượng nghịu nhìn một người nam
tử ăn mặc như quan sai nói.
- Ai, Tôn lão, đây là ý của phía trên, chúng ta cũng chỉ là
phụng mệnh hành sự.
Tên quan sai họ Triệu kia thở dài, nói:
- Triều đình đang lùng sục tên họ “Vô” kia, các ngươi nha,
sao không chịu suy nghĩ một chút, loại kịch này ở thời điểm hiện tại làm sao có
thể hát được chứ?
Sắc mặt Tôn lão biến đổi, nói:
- Triệu bộ đầu, cái này chúng ta cũng không biết nha, ai mà
ngờ cái này lại bị triều đình cấm chứ! Còn nữa, chúng ta cũng là mua từ người
khác mà….
- Ta biết, ta biết, toàn bộ Câu Lan trong kinh đô, cũng chỉ
có các ngươi là lương tâm nhất, từ trước tới nay còn chưa từng truyền bất cứ lời
đồn bậy nào, chuyện của Mã Trung Thừa lần trước cũng là nhờ các ngươi hỗ trợ sửa
lại án xử sai, ngay cả Ngự Sử Đài cũng tán dương các ngươi rất nhiều. Nhà hát
thành Tây, nơi mà hát loại kịch này đầu tiên đã bị phong tỏa toàn bộ. Lưu đại
nhân cố ý dặn dò trước với ta, làm ta không cần gây khó dễ các ngươi.
Triệu bộ đầu khoát tay, nói:
- Tôn lão không cần lo lắng, chuyện này không trách các ngươi,
muốn trách thì trách tên họ “Vô” kia, ta đến đây để nói cho các ngươi biết, sau
này không được hát《 Tây Sương Ký 》, 《 Mẫu Đơn Đình 》 nữa, đặc biệt là vở 《 Khổng
Tước Đông Nam Phi 》.
- Ta hiểu được, ta hiểu được….
Tôn lão đầu gật đầu liên tục.
- Như vậy thì tốt rồi, ta mang các huynh đệ đi nơi khác
nhìn xem….
Triệu bộ đầu vẫy vẫy tay, xoay người đi ra Câu Lan.
- Đang yên đang lành, tại sao lại không cho hát chứ?
Tôn lão đầu vô cùng tiếc nuối lắc đầu,
- Nhà hát Thành Tây bị phong tỏa, vừa vặn có thể mua lại….
Thôi thôi, việc này để sau hẵng bàn, hiện tại nên bắt đầu sắp xếp 《 Hoa Mộc Lan
》lên sân khấu….