Trên con đường đá dài trong hoàng cung, khuôn mặt như người
chết của thủ vệ đứng ngay cửa cung, ánh mắt sắc bén quét mắt chung quanh, tránh
cho những người không người không có phận sự tới gần.
Lý Dịch đi ra cửa cung, liếc mắt một cái, giờ khắc này cảm
thấy tất cả đều bình thường, nhưng hình như toàn bộ cũng không giống nhau.
Chưa tới giữa trưa, ánh nắng sáng nhẹ, nhiệt độ thích hợp, đứng
nữ tử ôm kiếm đứng dưới cây liễu cũng là một cảnh đẹp, cuộc đời tốt đẹp như thế,
tâm tình Lý Dịch cũng vô cùng thoải mái.
Hắn sải bước đi tới, giang hai cánh tay, ôm một cái ôm thật
lớn với Liễu nhị tiểu thư.
Vì quá cao hứng, lại ôm nàng quay một vòng, thời khắc mấu chốt
mới nhớ tới đây là Liễu nhị tiểu thư không phải là Tiểu Hoàn hay Vĩnh Ninh,
không dám nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng hoặc hôn lên cái trán.
Thừa dịp nàng còn chưa kịp phản ứng, Lý Dịch vội vàng thả
nàng xuống, sau đó phất phất tay.
- Về nhà!
Nhìn bóng lưng hắn vội vàng rời đi, Liễu nhị tiểu thư hai
tay ôm kiếm dần dần buông xuống, đồng thời cảm thấy cũng buông xuống được một
ít thứ cực kỳ nặng nề.
Nơi cách cửa cung vài trăm mét, hán tử hóng mát ngồi dưới một
cây đại thụ một bên vừa ăn bánh uống trà nói chuyện phiếm, quay đầu nhìn một
chút, trên mặt hiện ra vẻ vui mừng, đứng lên, rất nhanh biến mất trong ngõ nhỏ.
Không bao lâu, mỗi con đường một vài nhóm người kinh hỉ phát
hiện, buổi sáng cửa hàng kem tươi còn đóng chặt cửa thế mà đã khai trương, vội
vàng hướng về phía lối vào cửa hàng lao tới rất nhanh, mấy ngày trước cửa hàng
kai đẩy ra vài sản phẩm mới, vì mỗi ngày quá nhiều người xếp hàng, vài ngày đều
chưa được nếm thử, ngày hôm nay cũng không thể lại bỏ lỡ
Hôm nay thời gian tảo triều cũng không tiếp tục kéo dài, nhóm
bách quan tốp năm tốp ba từ cửa cung đi ra, sắc mặt phức tạp, tâm tư không giống
nhau, trong lòng ai cũng nhớ tới nội dung đạo thánh chỉ vừa rồi của bệ hạ.
Huyện úy Trường An Lý Dịch và Ninh Vương thế tử Lý Hiên ngay
trước mặt bá quan văn võ trong triều, đánh Thân Vương trong hoàng cung, hành vi
cực kỳ thấp kém ác độc, đương nhiên không thể hời hợt bỏ qua.
Sau đó, chức vị giám sát sứ Kinh đô của Lý Hiên thế tử bị
thu hồi, cần phải đóng cửa suy nghĩ lỗi lầm nữa tháng, không được bước ra phủ
thế tử nửa bước, mặc dù Trường An huyện úy Lý Dịch vì hành động bộc phát, nhưng
hắn cũng không có làm trọng thương Thục Vương, không thể miễn tội, chỉ là, xét
thấy hắn chữa bệnh nan y cho Vĩnh Ninh công chúa như kỳ tích, bệ hạ Long Nhan cực
kỳ vui mừng, căn cứ tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, cũng không có trách phạt bao
nhiêu, chỉ là chức vị Binh Bộ Thị Lang của hắn bị tước, phạt bổng một năm mà
thôi.
Cho đến khi bách quan đi ra cửa điện mới ý thức tới, lúc nào
huyện úy Trường An Lý Dịch trở thành Binh Bộ Thị Lang?
Tuy Bệ hạ từng đề cập qua việc này trên triều đình, nhưng lập
tức bị đa số thần tử phản đối, sau cùng không phải, làm không sự việc chu đáo,
vậy mà còn có dạng thao tác này?
Nhưng mà, tuy một hành động kia tuy nhìn như không hợp lý,
bao gồm Tần Tướng trong đó, lại không có người nào dám dị nghị.
Từ khi bọn họ biết tất cả đầu đuôi mọi chuyện hôm qua, trong
lòng lập tức hiểu rõ, Thục Vương bị đánh một trận, sợ khổ sở uổng phí.
Sự việc phát triển đến bước này, đã không đơn giản giống lúc
đầu, ngược lại không có quá nhiều quan hệ với vị Lý Tử Tước kia và Lý Hiên thế
tử.
Từ trước đến nay bệ hạ rất nghiêm khắc với các hoàng tử, chỉ
về phần đức hạnh, Thục Vương đã là hoàng tử trưởng thành, vậy mà đi khi dễ một
tiểu công chúa sáu tuổi, tuy Vĩnh Ninh công chúa không phải do Thôi quý phi
sinh, nhưng nói như thế nào, cũng là muội muội của hắn
Sau khi biết chuyện này, bọn họ đều cực kỳ thất vọng với Thục
Vương, nói chi là bệ hạ?
Nếu như không phải phía sau Thục Vương có mấy hào môn đại
gia tộc chống đỡ, trên triều đình lại có Tần Tướng ủng hộ, chức vị Thái Tử, sợ
là đến phiên ai cũng không tới phiên hắn.
Đây là truyền trưởng không truyền thứ, truyền lớn không truyền
nhỏ so sánh với hưng suy quốc gia, tổ chế lại tính là cái gì?
Sự tình lần này, bệ hạ trước mặt bách quan khiển trách thái
độ của hắn, sau ngày hôm nay, quan viên kiên định đứng về phía Thục Vương chắc
chắn sẽ tìm mọi biện pháp cải biến tình thế, mà còn người đang đứng xem, trong
lòng sợ là sẽ phải càng thêm thấp thỏm.
Nhưng cho dù như thế nào, trong thời gian ngắn, sợ sẽ không
có người nhắc lại việc lập Thục Vương làm thái tử.
Ở một điện khác yên lặng trong cung, Thục Vương ngửa mặt nằm
ở trên giường, trên đầu quấn đầy lụa trắng, con mắt lẳng lặng liếc về phía
trên.
- Ngươi, ngươi quá khiến ta thất vọng!
Thôi quý phi đứng bên giường, khuôn mặt tràn đầy vẻ tức giận,
nhìn Thục Vương nói:
- Ngươi không có việc gì lại đi trêu chọc Vĩnh Ninh làm gì,
ngươi rốt cuộc có biết hay không, vì để ngươi trở thành thái tử, tương lai leo
lên hoàng vị, chúng ta đi đến bước này cho tới hôm nay, đến cùng có bao nhiêu
khó khăn!
Trên đầu Thục Vương quấn lấy vải trắng, căn bản không thấy
rõ biểu cảm của hắn, có thể nhìn ra hận ý tràn đầy trong mắt hắn và bàn tay nắm
chặt quyền mới nhận ra được tâm tình hắn giờ phút này.
Hôm nay việc xảy ra trên triều đình, hắn cũng vừa vặn biết
được.
Hắn hận không thể ngàn đao bầm thây, uống máu ăn thịt Lý Dịch,
chỉ là bị phạt một năm bổng lộc, với hắn mà nói, còn có điều gì có thể châm chọc
hơn chuyện này?
Làm Thân Vương, đánh nhau đến trọng thương bị nhiều người
nhìn thấy, bây giờ chỉ có thể nằm trên giường không thể động đậy, mà người động
tay lại không có nhận chút trừng phạt nào, về sau hắn còn mặt mũi nào đứng trước
mặt người khác?
Hắn hận Lý Dịch, hắn hận Lý Hiên, cũng hận việc kia hắn vốn
không nên tức, nếu như hắn có thể sớm một chút đem ngôi vị Thái Tử cho hắn
- Những ngày này ngươi tốt nhất ở chỗ này dưỡng thương, ta
đã viết thư cho cữu phụ ngươi, bọn họ sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp, sau khi
thương thế ngươi lành, nên đi đến Tần Tướng phủ.
Thục Vương nằm ở trên giường, nghe Thôi quý phi nói, tay
đang nắm chặt quyền buông ra, hít một hơi thật sâu.
- Ta biết rồi.
Hắn cắn răng từ trong miệng phun ra mấy chữ này.
Thục Vương thất thế, đối với rất nhiều người mà nói đều
không phải là một chuyện cao hứng cỡ nào.
Theo quan viên Thượng Thư Tỉnh nói, hôm nay Tần Tướng vẫn
luôn trầm mặt, vì một chuyện nhỏ răn dạy nghiêm túc với mỗi quan viên rất hiếm
thấy, Thượng Thư Tỉnh bảo chúng quan viên người người cảm thấy bất an
Phủ Trần Quốc Công, một nha hoàn cúi đầu dọn dẹp chén trà Nhị
gia vừa mới đập vỡ, thở mạnh cũng không dám, chớ nói chi ngẩng đầu liếc mắt một
cái.
Nhớ lại hai vị lão gia vừa rồi tại nói chuyện bên trong,
ngoài cửa một tên nha hoàn nhẹ chân nhẹ tay rời đi, hướng về một chỗ tiểu viện
bước nhanh tới.
Tâm tình quan viên quyền quý thân cận Thục Vương đương nhiên
sẽ không quá tốt, nhưng mà, cũng có người hoàn toàn ngược lại, trong lòng đối với
vị Lý Tử Tước kia càng thêm tán dương.
Còn ở tại kinh thành, mấy vị hoàng tử sắp trưởng thành, sau
khi biết được chuyện hôm nay, tâm tư rốt cục bắt đầu thay đổi, nguyên lai tưởng
rằng dựa vào thực lực bọn hắn, căn bản không có khả năng đi tranh giành thứ gì
với Thục Vương, nhưng mà, chuyện hôm nay, lại trong dấy lên một ngọn lửa hi vọng
lòng bọn họ, dù chỉ là một tia, cũng không có người nào nguyện ý từ bỏ.
Đồng thời, cũng có vô số kiện phong thư, từ kinh thành truyền
ra, mục đích chính là đất phong những hoàng tử trưởng thành kia.
Phủ Thế tử, Lý Hiên đau đầu khi đối diện với Vương gia, phủ
Tử Tước, Lý Dịch cũng khiêm tốn tiếp nhận dạy bảo của lão phu nhân.
Bọn nha hoàn hạ nhân nhốn nháo cảm thấy bất bình vì Tước
Gia, tuy bọn họ không biết Tước Gia làm chuyện gì khiến lão phu nhân nổi giận
như vậy, nhưng tiền công tháng này của bọn họ bị Tước Gia tăng gấp đôi, trong nội
tâm tự nhiên sẽ hướng về Tước Gia
Ngoài nữ đầu bếp của phủ đang tính toán gấp hai tiền công
trên ngón tay là bao nhiêu, mỗi tháng đều có thể lấy thêm không ít, cứ theo đà
này, không lâu sau, trong nhà có thể sửa lại một chút
Không dám suy nghĩ nhiều, lão nhân gia kia muốn gà còn chưa
làm, không hiểu vì sao lão nhân gia cố ý dặn dò thịt gà không thể cắt lát, rõ
ràng cắt lát mới đúng sở trường của nàng nhất.