" Thiên phú luyện đan của Đan Hiên rất cao! Dù là phóng mắt khắp Đan
gia cũng đứng số một số hai, không kém yêu nữ Tào Dĩnh của Tào gia là
mấy. Trong Tào gia, có thể áp chế hắn e chỉ có mỗi yêu nữ kia. Nếu lần
này hắn xuất thủ, e sẽ dành được một trong ba vị trí đầu tiên. "
" Còn người kia là người trẻ tuổi xuất sắc nhất Bạch gia – Bạch Ưng! Nghe nói hắn gần tuổi ba mươi liền có thất phẩm trung cấp luyện dược sư
trình độ. "
Nghe vậy hắn nhìn một chút liền dừng lại trên người
một gã nam tử bạch y của Bạch gia. Trên người nam tử này tràn ngập hàn
khí nhàn nhạt, bộ mặt lãnh túc, ánh mắt lóe hàn quang chớp động khiến
cho người khác không dám đối diện với hắn.
Giống như là cảm nhận
được Tiêu Long ánh mắt, Bạch Ưng cũng quay đầu nhìn sang, thần sắc lạnh
túc cũng dần hòa hoãn lại, đối với Tiêu Long nhẹ gật đầu cung kính chào
hỏi.
Xem ra Bạch Gia khi bị Tiêu Long dạy dỗ liền trở nên ngoan ngoãn hơn một chút.
Trong lúc mọi người nói chuyện, đoàn người Diệp gia cũng đã an vị tại khu vực được dành cho mình. So với lực lượng hùng hậu của bốn đại gia tộc, thật sự hoàn cảnh bọn họ bên này hơi khó nhìn.
" Đan Hiên cùng Bạch
Ưng đã sớm bước chân vào cấp bậc Luyện dược sư Thất phẩm trung cấp. Khâu gia thì đỡ hơn, chỉ có một Luyện dược sư Thất phẩm sơ cấp, bất quá nếu
là Tiêu môn chủ thì bọn hắn không tạo thành nguy hiểm quá lớn! "
Nói đến đây, ánh mắt Diệp Trọng nhìn về dãy ghế Tào gia. Hiện giờ, Tào gia vẫn chưa đến.
" Lần này Tào gia sẽ phái ai? Là cái kia yêu nữ Tào Dĩnh sao? "
Tiểu Y Tiên thấp giọng hỏi.
Nàng đối với vị này được vô số người ca ngợi Yêu Nữ mang theo không nhỏ hứng thú, dù sao đâu nữ tính, Tiểu Y Tiên trong lòng liền sinh ra cạnh tranh tâm tư.
" Tào gia có ba người, được xưng là trụ cột tương lai
của Tào gia. Trong đó, yêu nữ Tào Dĩnh đứng đầu, Tào Đan kém nhất, còn
lại một người tên là Tào Hưu. Thiên phú luyện đan của hai người này cũng không thể so với Tiểu Y Tiên tiểu thư. Về phần yêu nữ Tào Dĩnh, nàng
thiên phú vô cùng xuất chúng, ta cũng không phải là rất rõ ràng, bất quá tuyệt đối là thất phẩm cao cấp trở lên. "
Tiểu Y Tiên chậm rãi
gật đầu. Tào gia này quả nhiên thiên tài xuất hiện lớp lớp. Có thể đạt
được danh vọng đến bậc này quả không phải không có đạo lý. Ít nhất, Diệp gia so với bọn họ kém hơn rất nhiều.
Nàng càng ngày càng muốn gặp vị kia Yêu Nữ Tào Dĩnh.
" Tào gia tới! "
Ngay khi đám người đang bàn luận về Tào Gia thì một tiếng quát rõ to từ bên
ngoài đại điện truyền vào, thanh âm vang dội không ngừng.
Sau khi
nghe tiếng nói vang vọng, bên trong đại điện chợt xôn xao không ngừng.
Không ít thế lực vốn đã an tọa đều vội vàng đứng bật dậy, khuôn mặt ai
ai cũng hiện vẻ tươi cười. Địa vị Tào gia hiện giờ đủ để cho bọn họ vuốt mông ngựa.
Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên quay đầu lại nhìn ra đại môn đang rộng mở. Nơi đó, một thân ảnh tuyệt mỹ từ từ xuất hiện.
Ngay khi thân ảnh tuyệt mỹ đó bước ra, bầu không khí cũng bởi vì sự có mặt của nàng dường như lập tức đọng lại.
Thân hình cô gái mềm mại, cao ráo. Một thân trang phục màu đen lộ ra khí
chất lãnh ngạo. Da nàng trắng tựa tuyết, ba búi tóc đen tùy ý xõa trên
hương phiến. Đôi má hơi gầy nhưng đặc biệt tinh xảo tựa như ngọc trác
khiến cho người ta có cảm giác yêu thích không rời tay.
Cô gái
đứng ở cửa đại điện, khẽ chớp chớp đôi mắt. Hai hàng lông mi hẹp, dày lộ ra sự xinh đẹp lạ thường, quyến rũ động lòng người.
Trong đại
điện, không ít người nhìn nàng mà trở nên mê mẩn thất thần. Khóe môi cô
gái khẽ cong, chậm rãi nở một nụ cười mỉm. Khẽ liếc mắt nhìn mọi người
trong đại sảnh, trong nháy mắt, yêu khí dạt dào.
Thiếu nữ áo đen
lười nhác đảo mắt nhìn xung quanh đại điện. Cứ hễ ai bị ánh mắt nàng
quét trúng, trong lòng lập tức nổi lên một luồng tà hỏa lẫn cảm giác
kiêng sợ cực kỳ.
Dáng vẻ phong tình vạn chủng của nàng tạo nên
một sự hấp dẫn trí mạng nhưng ẩn dấu bên trong là một loại cảm giác mơ
hồ làm người ta sợ hãi. Danh tiếng của nàng đang vượt lên đến đỉnh, căn
bản ai cũng đã từng nghe qua một lần! Yêu nữ Tào Gia – Tào Dĩnh, cũng
chính là một trong những hậu tuyển giả của vị trí đứng đầu Đan Tháp
trong tương lai.
Có lẽ danh tiếng của nàng tuy vang dội nhưng vẫn
không thể sánh được với người ở sau lưng. Tào Dĩnh là Đan Tháp tam cự
đầu một trong đệ tử.
Đan Tháp, thánh địa trong lòng tất cả Luyện
dược sư trên toàn đại lục, thậm chí có thể không chút khách khí nói rằng nơi đó chính là lãnh tụ tinh thần của vô số Luyện dược sư. Lực hiệu
triệu của Đan Tháp thật sự không thể nghi ngờ, mà tất cả đều nằm trong
một ý niệm của những cự đầu Đan Tháp này.
Tào Dĩnh của Tào gia,
một trong những thiên tài kiệt xuất nhất từ trước đến nay, là đệ tử thân truyền của một trong ba đại cự đầu Đan Tháp.
Dựa theo xu thế
phát triển bây giờ của nàng, cứ theo đà này thì thêm mười năm nữa nàng
sẽ trở thành cự đầu của Đan Tháp. Thậm chí chỉ cần có đủ cơ duyên lập
tức có thể bỏ đi ba chữ "người thừa kế" mà trở thành một vị nữ lãnh tụ
đầu tiên của Đan Tháp từ trước đến nay!
Đối với thiếu nữ có tài
năng và danh vọng ngút trời như vậy, vầng hào quang chói sáng của nàng
dường như đã khiến mọi người trong đại điện ngưỡng vọng muôn phần.
Thiếu nữ áo đen phóng mắt đảo qua khắp sân một lượt. Trong khi ánh mắt nàng
quét qua thì chợt dừng lại trên bàn tiệc của Đan gia. Đương nhiên, không phải nàng muốn nhìn Đan Hiên ôn nhuận văn nhã kia mà chính là Đan Thần
luôn có dáng vẻ khiếp nhược như chim non lần đầu rời tổ này.
Như
cảm ứng được ánh mắt của Tào Dĩnh, đôi mày đen như vẽ của Đan Thần chợt
nhíu lại thành một đường, chỉ nhìn thoáng qua những người Đan gia liền
nhanh như chớp lủi vào ẩn nấp bên trong.
Thấy thế, Tào Dĩnh bèn nở một nụ cười xinh như hoa rồi nhẹ bước vào hàng ghế của Tào gia tùy tiện ngồi xuống.
Tiểu Y Tiên cũng đem ánh mắt tập trung đến Tào Dĩnh trên người.