Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp
Triệu Dạ Thành cau mày, nghi ngờ:"Tại sao nàng ấy lại đi ra từ
hoàng cung chứ? Chẳng lẽ nàng ấy là người trong cung sao?" Tiêu Từ đứng phía sau chàng cất giọng lên:"Rất có thể đó thưa
điện hạ, thuộc hạ cảm giác như hai tì nữ đi theo sau thuộc hạ
đã từng gặp ở đâu rồi, rất quen thuộc." Triệu Dạ Thành lạnh lùng ra lệnh:"Hai ngươi hãy nhanh chóng điều tra về nàng ấy cho ta." "Vâng!" Đặng Hải cùng Tiêu Từ gật đầu tuân mệnh. Trời gần sáng, nàng cùng Lộ Lộ và Tiểu Mai cũng đã đến Hắc Ngọc điện, bên ngoài điện đã trở thành đống đổ nát, Tiểu Mai nhìn thấy liền một phen kinh hãi: "Tại sao lại trở thành như vậy chứ?" Lộ Lộ cau mày, tay nắm chặt kiếm trong tay:"Rốt cuộc là ai đã to gan đến thế?" Sắc mặt của Lạc Tuyết Y càng âm trầm, khó đoán lạnh lẽo tựa như
băng ngàn năm, nàng bước vào bên trong nhìn thấy những thuộc hạ của mình ai nấy cũng đều bị thương, bọn họ vừa nhìn thấy
nàng ngay lập tức đứng dậy hành lễ, nàng lạnh lùng cất
giọng: "Các ngươi đang bị thương không cần hành lễ đâu. Ai nói cho ta biết rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra?" Một nam tử đại diện đứng ra nói cho nàng biết: "Bẩm tam môn chủ! Hôm qua, người của Tử Tình Sơn đến đây muốn tìm
gặp người thuộc hạ bảo là không có tam môn chủ ở đây thế là
bọn họ cho người tàn phá điện, đánh bọn thuộc hạ bị thương." Bầu không khí ngay lập tức trở nên lạnh lẽo, ngột ngạt khiến cho
tất cả những người ở đó đều lạnh thấu xương, rùng mình một
cái. Ánh mắt của nàng thay đổi ngay lập tức bây giờ ánh mắt
của nàng chính là ánh mắt khát máu, vô tình: "Tiểu Mai! Lộ Lộ! Hai ngươi hãy cùng ta đi đến Tử Tình Sơn hỏi rõ chuyện này." Tiểu Mai cùng Lộ Lộ gật đầu đi với nàng đến Tử Tình Sơn, hai
người họ cũng rất muốn biết bọn người Tử Tình Sơn muốn gặp
tiểu thư của họ là có mục đích gì? Chuyện gì mà bọn họ lại có thể tàn phá Hắc Ngọc điện? Tử Tình Sơn Nàng xuất hiện ở Tử Tình Sơn với bộ xiêm y màu đen thêu những đóa
hoa mẫu đơn đỏ rực như nhuộm máu, đôi mắt nàng chứa đựng đầy
sự tức giận, phẫn nộ. Những người canh ở đấy nhìn thấy nàng ngay lập tức chặn nàng lại
giọng nói hung hăng:"Ngươi là ai? Lại dám xông đến đây làm
loạn." Nàng
không hề để mắt đến bọn họ mà lạnh lùng phất tay một cái họ đã bay xa, sức mạnh của nàng khiến cho những người còn lại
phải kinh sợ lùi ra xa không dám lại gần nàng dù chỉ nửa
bước, một người nhanh chóng chạy vào bên trong báo cáo tình
hình. "Ngươi
là ai? Tại sao lại ngang nhiên đánh người của Tử Tình Sơn?" Một nam nhân mặc y phục màu trắng, tay cầm kiếm, ánh mắt dữ tợn
gương mặt sắc lạnh. Lạc Tuyết Y cau chặt hai mày, nàng cố gắng bình tĩnh hết sức, hỏi:"Ngươi là Lăng Tử Phong?" Nam nhân ấy đôi mắt không gợn sóng cứ nhìn nàng chăm chăm đáp: "Không phải! Ta là Liễu Văn thuộc hạ thân cận của chủ thượng, còn ngươi. Ngươi là ai?" Lạc Tuyết Y nhếch môi mỉm cười một nụ cười lạnh lẽo, tà mị làm
cho khí lạnh càng thêm băng giá:"Ta chính là Lạc Vô Tâm người
mà các ngươi muốn tìm." Liễu Văn cau mày rồi dãn ra nhìn nàng, khóe môi khẽ cau nhẹ
lên:"Thì ra là tam môn chủ nghe nói tam môn chủ xinh đẹp không ai
bằng lại lãnh khốc vô tình hôm nay được gặp quả nhiên không
sai." Lạc
Tuyết Y nhếch một bên môi cười khinh, dáng vẻ ung dung, nhẹ
nhàng trong gió lạnh khiến cho người khác nhìn vào càng thêm
say mê: "Đa tạ đã quá khen bây giờ ngươi đã có thể nói cho ta biết là tại
sao ngươi lại cho người phá và đánh người của Hắc Ngọc điện
chưa? Ta thật sự rất hiếu kì là không biết nguyên nhân gì? Hắc
Ngọc điện ta đã đắc tội gì với các ngươi mà các ngươi lại
làm như thế?" Liễu Văn nét mặt điềm tĩnh, nhẹ nhàng đáp lại: "Nếu như ta không làm vậy thì làm sao có thể khiến tam môn chủ xuất hiện được cơ chứ? Mục đích của ta chính là muốn tam môn chủ
trao cho ta Tửu Sinh Cơ." Nàng bật cười một nụ cười quỷ dị, xem thường, nói to: "Tửu Sinh Cơ là thảo dược quý hiếm ngươi nói muốn có là có được
sao? Huống chi là bảo ta đưa cho ngươi? Đồ của ta xưa nay đâu có
dễ lấy đến như vậy? Ngươi cho người phá Hắc Ngọc điện của ta
còn đánh người của ta hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái danh tam
môn chủ của ta không phải là hư danh chỉ để trưng coi." Từ vỏ kiếm nàng rút ra một thanh kiếm sắc bén, trên thanh kiếm
có khắc tên của nàng cùng với rất nhiều hoa văn bắt mắt là
sự pha trộn giữa màu bạc và màu xanh lam. Liễu Văn nhìn thanh kiếm ánh mắt càng trở nên hứng thú vô cùng: "Ta thật vinh hạnh khi được tận mắt nhìn thấy Tuyệt Tình Kiếm nổi danh thiên hạ." Nàng chớp nhoáng tấn công khiến hắn không kịp trở tay, Liễu Văn
thật sự đã quá xem thường nàng vì nàng là nữ nhân, lưỡi kiếm chói cả mắt rất nhanh đã chém hai nhát vào người của Liễu
Văn khiến cho hắn khụy người xuống, phun một ngụm máu tươi. Lạc Tuyết Y thu kiếm lại, ngữ điệu đều là sự cảnh cáo: "Đây chỉ là hình phạt nhỏ ta dành cho ngươi nếu như sau này ngươi
dám đụng đến người của Hắc Ngọc điện chỉ cần là một ngọn
cỏ ở đấy thì ta sẽ cho ngươi biết thế nào là sống không bằng
chết nếu không tin thì ngươi cứ thử xem."
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp