Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp
Hoàng cung Trời tối, Thạch Tú Ngọc lẻn vào phòng của Tiết Vũ Điệp,
nghe tiếng mở cửa nàng ta giật mình thức giấc, trợn mắt ngồi
dậy khẽ hỏi:"Tại sao cô lại đến đây? Chẳng lẽ muốn giao nhiệm
vụ gì cho ta sao?" "Cứ xem là như vậy, ta đến đây là để báo cho cô biết một
chuyện là đại hoàng tử đã bị thương rồi hiện đang ở trên Hoa
Linh Sơn dưỡng thương, Lạc Tuyết Y cũng bị thương và điều quan
trọng là cô ta bị thương nặng hơn đại hoàng tử." "Ý của cô là..." Tiết Vũ Điệp nhíu mày dường như đã hiểu ra ý của Thạch Tú Ngọc. Thạch Tú Ngọc khẽ gật đầu không nhanh không chậm cất giọng
bảo:"Đợi hai người họ rời khỏi Hoa Linh Sơn thì cô cho người
hành thích Lạc Tuyết Y lần này nhất định phải thành công không được thất bại." Tiết Vũ Điệp chau mày vẫn còn lo sợ một điều vội nói với
Thạch Tú Ngọc:"Tuy Lạc Tuyết Y bị thương nhưng vẫn còn bốn ả
nô tỳ đi theo cô ta võ công bọn chúng cũng không phải là dạng
tầm thường đâu." "Chuyện này thì cô cứ yên tâm hai trong bốn bọn họ cũng bị
thương nặng rồi, khi nào bọn họ rời khỏi Hoa Linh Sơn thì tôi
sẽ thông báo cho cô biết ngay." Thạch Tú Ngọc lãnh đạm đáp
lại, nàng ta nắm rất rõ hành tung của Lạc Tuyết Y. Hoa Linh Sơn Vừa trời sáng, Lạc Tuyết Y khẽ chau mày mở mắt tỉnh lại,
cảm thấy bàn tay của mình như có ai nắm lấy nàng liếc mắt
nhìn xuống thấy Triệu Dạ Thành đang ngủ gật trên ghế, bàn tay
nắm chặt lấy tay của nàng. Lạc Tuyết Y từ từ rút tay ra Triệu Dạ Thành giật mình thức giấc, thấy nàng tỉnh lại chàng mỉm cười vui mừng vội cất
giọng hỏi: "Tuyết Y! Nàng tỉnh lại rồi sao? Thật tốt quá rồi, bây giờ nàng thấy thế nào rồi?" "Ta không sao, ngươi đã ở đây suốt cả đêm sao?" Lạc Tuyết Y
sắc mặt nhợt nhạt, giọng nói yếu ớt khẽ cất lên đáp lại
chàng. "Ừm...ta không an tâm để người khác chăm sóc nàng." Triệu Dạ
Thành gật đầu nói với ngữ điệu ôn nhu, dịu dàng vô cùng. Lãnh Cố Hiên cùng Lệ Nhan bước vào thấy Lạc Tuyết Y tỉnh
lại hai người vui mừng bước nhanh đến, Lệ Nhan nắm lấy tay nàng mở khuôn miệng xinh xắn ra nói:"Tuyết Y tỷ! Cuối cùng tỷ cũng tỉnh lại rồi tỷ làm cho muội và nhị hoàng huynh lo lắng chết đi được, cứ tưởng trước khi đi muội sẽ không được thấy tỷ
tỉnh lại chứ." Lạc Tuyết Y khẽ nâng mày ngạc nhiên, hiếu kỳ hỏi:"Muội nói vậy là sao? Muội sắp phải đi đâu sao?" Lệ Nhan gật gật đầu chậm rãi cất tiếng đáp lại:"Mẫu hậu
của muội mới cho người báo tin sức khỏe của phụ hoàng đột
ngột chuyển biến nặng bảo muội và nhị hoàng huynh phải nhanh
chóng về Đông Tần gấp." "Vậy muội và đại sư huynh hãy mau chóng quay về đi." Lãnh Cố Hiên nhìn nàng không rời, cười nhẹ lên tiếng:"Vậy
bọn ta đi đây, muội phải cố gắng dưỡng thương thật tốt, mau
chóng khỏe lại." "Ừm..." Lạc Tuyết Y ừ nhẹ khẽ gật đầu mỉm cười. Ba ngày sau, sức khỏe của nàng đã dần hồi phục nàng đi đến gặp Hàn Lam Mặc: "Sư phụ! Bây giờ sức khỏe của con cũng đã hồi phục rồi con
muốn xin phép người cho con quay về hoàng cung nếu con cùng
Triệu Dạ Thành ở đây quá lâu thì hoàng thượng và hoàng hậu
nương nương sẽ rất lo lắng." Hàn Lam Mặc hiểu cho Lạc Tuyết Y, tuy rất muốn giữ nàng lại bên cạnh thêm một thời gian nữa nhưng nàng bây giờ đã có phu
quân mà thân phận lại đặc biệt muốn giữ cũng không thể chỉ có thể gật đầu đồng ý: "Khi con quay về nhớ cẩn thận có chuyện gì nhớ phải cho người báo cho sư phụ biết ngay." "Vâng." Lạc Tuyết Y cung kính khom người rồi rời đi. Trên đường về hoàng cung, Triệu Dạ Thành cùng Lạc Tuyết Y,
Tiểu Mai, Hạ Châu ngồi bên trong xe ngựa, Linh Linh, Lộ Lộ cùng
Đặng Hải và Tiêu Từ cưỡi ngựa đi phía trước. Đang đi bỗng nhiên xe ngựa đột ngột dừng lại, Đặng Hải ngoảnh đầu hét lớn:"Điện hạ! Có thích khách." Tiêu Từ, Đặng Hải, Linh Linh và Lộ Lộ nhanh chóng rút kiếm
bảo vệ cho Triệu Dạ Thành và Lạc Tuyết Y, Hạ Châu cùng Tiểu
Mai không thể ngồi yên trong xe ngựa được hai người các nàng cầm kiếm xông ra cùng mọi người tiêu diệt thích khách. Triệu Dạ Thành tay cầm kiếm nhìn Lạc Tuyết Y cất
giọng:"Nàng ở đây đừng ra ngoài để ta đi đối phó với bọn
chúng." Chàng nắm chặt kiếm trong tay xông ra ngoài, thích khách quá
nhiều không những như vậy lại còn có võ công cao cường, chàng,
Tiểu Mai, Hạ Châu vốn bị thương chưa khỏi hẳn không thể nào đấu lại thích khách. Một tên thích khách cầm kiếm xông vào xe ngựa hành thích
Lạc Tuyết Y, Triệu Dạ Thành hốt hoảng, trợn trừng mắt hét
thất thanh:"Không được!!!!"
Chương trướcC 1 C 2 C 3 C 4 C 5 C 6 C 7 C 8 C 9 C 10 C 11 C 12 C 13 C 14 C 15 C 16 C 17 C 18 C 19 C 20 C 21 C 22 C 23 C 24 C 25 C 26 C 27 C 28 C 29 C 30 C 31 C 32 C 33 C 34 C 35 C 36 C 37 C 38 C 39 C 40 C 41 C 42 C 43 C 44 C 45 C 46 C 47 C 48 C 49 C 50 C 51 C 52 C 53 C 54 C 55 Chương tiếp