Thái Tử Phi Thần Bí Của Thái Tử Máu Lạnh
Chương trướcChương tiếp
Hoa Linh Sơn
Lạc Tuyết Y, Triệu Dạ Thành cùng Lệ Nhan và bọn người Hạ Châu đi
đến Hoa Linh Sơn vừa bước vào tất cả đệ tử của Hoa Linh Sơn
nhìn thấy Triệu Dạ Thành cũng đến tất cả bọn họ trong đầu
đều hiện lên một câu hỏi "Tại sao hắn ta lại đến đây?"
Lạc Tuyết Y cười khổ Lệ Nhan thì không để ý cũng không hiểu chạy
thẳng đến chỗ của Lãnh Cố Hiên tươi cười nhưng tâm lại chỉ để
ý đến Lam Hoàng Vũ, Hàn Lam Mặc xuất hiện nhẹ nhàng với bộ y phục màu trắng thoát tục, dáng vẻ đầy sự uy nghiêm:
"Y Nhi! Con sẽ là người kiểm tra năng lực của Lệ Nhan công chúa."
Lạc Tuyết Y vừa nghe thế liền cười nhẹ gật gật đầu, rút kiếm quay người đối diện với Lệ Nhan:
"Thể hiện hết tất cả khả năng của muội cho sư phụ ta biết đi."
Lệ Nhan rút kiếm từ trong tay mình lao về phía nàng, Lạc Tuyết Y
chỉ phòng thủ chứ không hề tấn công nàng nương tay, nhường Lệ
Nhan tất cả mọi người kể cả Hàn Lam Mặc đều nhận ra là nàng
đang nhường cho Lệ Nhan thắng.
Hai người giao đấu xong Lạc Tuyết Y đi đến đứng cạnh Hàn Lam Mặc
cười mỉm Hàn Lam Mặc vuốt nhẹ chiếc mũi cao thanh tú của nàng nói khẽ:
"Đừng tưởng sư phụ không biết là con cố tình nhường Lệ Nhan."
"Ngay từ đầu sư phụ đã biết rồi người cho con đấu với Lệ Nhan
người đã biết rồi." Lạc Tuyết Y đôi mắt lộ rõ vẻ tinh
nghịch.
Đôi
mắt của Triệu Dạ Thành nheo lại nhìn chăm chăm nàng và Hàn Lam Mặc đây là lần đầu tiên chàng nhìn thấy dáng vẻ tinh nghịch
đáng yêu này của nàng trước giờ nàng luôn lạnh nhạt, khó
chịu, thờ ơ đối với chàng nhìn cảnh này trong lòng chàng bỗng dâng lên cảm giác khó chịu.
Lệ Nhan trong lòng rất vui đi đến hành lễ dâng trà:"Sư phụ!"
Hàn Lam Mặc cầm ly trà uống một ngụm rồi quay vào trong Lạc Tuyết Y mỉm cười nhìn Lệ Nhan:
"Chúc mừng muội đã trở thành đệ tử của Hoa Linh Sơn, cố gắng lên."
Lệ Nhan hiểu hàm ý trong câu nói của nàng, đôi mày của Lãnh Cố
Hiên nhíu chặt lại bước nhanh đến kéo nàng sang một chỗ khác
khẽ hỏi:
"Muội hãy mau giải thích cho ta biết chuyện này rốt cuộc là tại sao Lệ Nhan lại muốn đến học ở Hoa Linh Sơn?"
Triệu Dạ Thành đôi mắt càng híp sâu lại, sắc mặt đã không thể đen
hơn được nữa nhìn nàng chăm chăm, Lạc Tuyết Y thì không hề để
ý đến chàng đang nhìn mà thoải mái nói chuyện với Lãnh Cố
Hiên:
"Muội nói cho huynh biết Lệ Nhan đến đây học ở Hoa Linh Sơn là vì tứ sư huynh."
"Cái gì? Tứ sư đệ sao? Muội đừng có nói với ta là Lệ Nhan thích
tứ sư đệ đó." Ánh mắt đầy kinh ngạc Lãnh Cố Hiên thốt lên.
Lạc Tuyết Y gật gật đầu:"Lệ Nhan chính là vừa nhìn đã yêu tứ sư
huynh muội ấy đã năn nỉ muội nhờ muội nói với sư phụ cho muội ấy đến đây học chỉ để được gần với tứ sư huynh thôi."
Đặng Hải cùng với Tiêu Từ cảm thấy rõ rệt được luồng khí lạnh
thấu xương tỏa ra từ người của Triệu Dạ Thành, Tiêu Từ rùng
mình một cái nhích người đến gần Đặng Hải nói khẽ vào tai
Đặng Hải:
"Huynh có cảm nhận được hủ giấm cực chua đang vỡ không?"
Đặng Hải gật gật đầu không dám nhìn thẳng Triệu Dạ Thành khẽ đáp lại:
"Cảm nhận rõ rệt rất nồng nặc."
Bên kia, Lãnh Cố Hiên sắc mặt dần trở nên khó coi nói với Lạc Tuyết Y:
"Huynh nghĩ tứ sư đệ sẽ không bao giờ chấp nhận tình cảm của Lệ
Nhan đâu bởi vì trong lòng của đệ ấy đã có người mình thích
rồi."
Lạc Tuyết Y nhướng mày trợn mắt không tin nàng nghi hoặc hỏi lại:
"Huynh nói tứ sư huynh đã có người trong lòng rồi sao? Là thật sao? Tại sao muội lại không biết chứ?"
"Sao này muội sẽ biết người đó là ai thôi huynh mong Lệ Nhan chỉ
là thích nhất thời thôi sẽ nhanh chóng từ bỏ nếu không muội
ấy nhất định sẽ bị tổn thương."
Lãnh Cố Hiên thừa biết rõ người trong lòng Lam Hoàng Vũ là ai?
Người đó cũng chính là người mà đã ngự trị trong trái tim
của Lãnh Cố Hiên từ rất lâu rồi.
Chương trướcChương tiếp