Lúc này, nội thị Từ Ninh Cung vào bẩm báo, nói thái hậu nương nương
thỉnh Sở phu nhân cùng Sở gia cô nương đi Từ Ninh Cung bồi lão nhân gia
bà giải buồn. Sở cô nương ôn nhu đôn hậu, thái hậu nương nương vô cùng
thích, sẽ giữ Sở cô nương ở Từ Ninh Cung hai ngày, tụng kinh phật cho
lão nhân gia bà.
Thái hậu nương nương còn nói, Sở cô nương đích xác được lòng lão nhân
gia bà, lão nhân gia bà thay Sở cô nương thỉnh cầu một ân điển với Hoàng thượng, thỉnh Hoàng thượng thưởng cho Sở cô nương thứ gì đó.
Kinh động thái hậu, còn làm cho nàng lão nhân gia bỏ xuống việc niệm
Phật, Hoàng thượng liền biết rõ khẳng định là Hòa vương gia đi cáo
trạng. Cười ha ha nói: "Sở cô nương thật đúng là lấy được thái hậu yêu
thích, có thể để cho lão nhân gia bà khai kim khẩu này. Được, trẫm liền
thưởng Sở cô nương một thứ." Hắn làm bộ suy nghĩ một chút, lại nói: "Lão nhân gia bà là lần đầu tiên đòi hỏi thứ gì đó với trẫm, không thể lấy
ra quá yếu ớt, trẫm liền phong Sở cô nương làm Tuệ Đào huyện chủ, khác
ban thưởng hai hộp đông châu."
Không phải là nữ nhi tôn thất được phong huyện chủ, triều đại còn không
có mấy người. Phong hào này không chỉ khiến người ta biết rõ ân sủng của Hoàng thượng cùng thái hậu đối với Sở Hàm Yên, quý nữ giống nhau cũng
không dám sơ ý chọc nàng. Sở Nghiễm Triệt và Sở Lệnh Tuyên cực vui, lại
vội vàng quỳ xuống dập đầu, hắng giọng xướng lên: "Tạ ơn chúa thượng."
Trong đại điện những đại thần khác cũng quỳ xuống dập đầu, hắng giọng
nói: "Hoàng thượng, nhân từ." Sau khi đứng dậy, lại ôm quyền chúc mừng
phụ tử Sở gia.
Tin tức tốt Hoàng thượng phong Sở Hàm Yên làm huyện chủ truyền tới trong Từ Ninh Cung, cũng làm cho Trần A Phúc và tiểu thập nhất mừng rỡ.
Dương Thục phi cười đến trên mặt hoan hỉ, một xấp lời nói "Chúc mừng", trong lòng lại càng thêm sợ hãi.
Ngày hôm qua, Dương Văn Phương trực tiếp về Dương gia, nàng ta không dám mắng Sở Hàm Yên cùng cha mẹ bản thân, còn bị Hòa vương gia đuổi ra
vương phủ, chỉ bò ở trên giường khóc. Đầy tớ có chút sợ hãi, vẫn lặng lẽ đi nói cho Dương phu nhân.
Dương phu nhân nghe khuê nữ của mình nói lời không chịu nổi như vậy, dọa hỏng, trực giác sẽ gây tai hoạ cho Dương Thục phi. Dương Văn Phương là
con gái Dương phu nhân có được lúc tuổi già, đặc biệt nuông chiều nàng
ta. Thấy nàng ta chọc đại họa như thế, mình cũng không dám giúp nó gạt,
liền sai người đi thỉnh Dương đại nhân.
Dương đại nhân đang ở tiểu chỗ thiếp, trở lại chính viện nghe phu nhân
nói chuyện đã qua, cũng tức đòi mạng, thế nhưng lúc này trong cung đã
khóa cổng, không vào được. Sáng sớm hôm nay, Dương phu nhân liền tìm đến Dương Thục phi nói qua. Dương Thục phi còn chưa có đi thỉnh tội với
Hoàng thượng cùng thái hậu, nội thị Từ Ninh Cung liền đến truyền khẩu dụ của thái hậu, kêu Dương Thục phi lập tức đi Từ Ninh Cung.
Thái hậu ngay trước mặt hoàng hậu cùng phi tử khác, trước trách cứ Dương Thục phi thiếu lễ nghi, thường xuyên để muội muội ngủ lại trong cung.
Đi học ở ngự thư phòng phần đông là vương gia hoàng chất, Dương cô nương không biết tránh hiềm nghi, ảnh hưởng ác liệt. Còn nói Dương cô nương
không biết xấu hổ, thế nhưng mở miệng vô lễ đối với Hòa vương phi tương
lai, v.v.
Thái hậu nương nương trước đến giờ đều là mặt mũi hiền lành, không phát
giận, đây vẫn là lần đầu tiên lấy ra thái độ thái hậu và mẹ chồng, không