“Vậy Lâm Lam thì sao?” Người Hàn Hinh Nhi hận nhất vẫn là Lâm Lam, cô ta vốn tưởng Trương Việt ít nhiều cũng sẽ làm khó Lâm Lam, đến lúc đó quay
không suôn sẻ thì đổi vai là việc đương nhiên. Nhưng cô ta không thể ngờ được mới cách có mấy ngày mà Trương Việt giống như đã thay đổi tính
nết, nghe nói độ phối hợp của hai người trên trường quay rất cao trong
khi đó quảng cáo cũng sắp quay xong rồi.
Điều này có nghĩa là đợi đoạn quảng cáo phát sóng, Lâm Lam không ít
thì nhiều cũng sẽ trở nên nổi tiếng. Đây chính là điều mà những kẻ lăn
lộn ở tầng thấp đều mơ ước.
Hàn Hinh Nhi không cam tâm, việc cô ta không làm được vậy mà Lâm Lam thật sự sắp làm được rồi.
“Anh đã giúp cô ta từ chối không ít lần hợp tác, em yên tâm lần tuyển chọn tài năng này anh sẽ đặc biệt tìm được một người mẫu nữ tương tự
với Lâm Lam, sau đó dùng đối phương để thay thế Lâm Lam.” Trần Lâm Kiệt
độc ác nói, anh ta sẽ không để mặc Lâm Lam bay quá cao, bay ra khỏi lòng bàn tay của anh ta.
“Nhưng...”
“Yên tâm, anh cũng giới thiệu em với đơn vị quảng cáo rồi, chỉ cần có tin tức anh sẽ nói với em ngay.” Trần Lâm Kiệt cố gắng để Hàn Hinh Nhi
tin mình, anh ta lại nói tiếp: “Khi nào anh làm chủ thì em mời mẹ giới
thiệu mỹ phẩm cao cấp TF cho công ty nhé? Hinh Nhi bây giờ chúng ta cần
tài nguyên, nếu em có thể trở thành người đại diện cho mĩ phẩm TF vậy
thì đám người ở công ty sẽ không dám nói bừa nữa.”
“Em sẽ nói với mẹ việc này, anh cũng biết tuy bà ấy xuất thân là siêu mẫu nhưng đã rời khỏi giới này rất lâu, quan trọng nhất là bà ấy không
màng danh lợi, không muốn vào giới này thêm nữa. Đương nhiên nếu bà ấy
mở lời, đừng nói là thương hiệu lớn ở trong nước như TF mà ngay cả
thương hiệu lớn quốc tế cũng không phải ước mơ.” Hàn Hinh Nhi miễn cưỡng nở một nụ cười nhạt nhưng trong lòng cô ta biết rõ năm đó việc mẹ cô ta rời khỏi giới này với bên ngoài là ở ẩn, thực ra là bị một gia tộc của
thương hiệu lớn cấm cửa, đừng nói là quan hệ hay tài nguyên mà ngay cả
chỗ đứng cũng không có.
Nhưng Hàn Hinh Nhi không thể thừa nhận, cô ta hiểu quá rõ tại sao
Trần Lâm Kiệt lại ở bên cô ta, chẳng qua anh ta muốn lợi dụng cô ta để
mẹ cô ta giới thiệu quan hệ và tài nguyên cho anh ta. Nếu bây giờ cô ta
không còn giá trị lợi dụng, Hàn Hinh Nhi tin rằng Trần Lâm Kiệt chắc
chắn sẽ không cho cô ta cơ hội chuyển mình lần nữa.
Còn về chuyện yêu đương? Ngay từ đầu Hàn Hinh Nhi đã rất tỉnh táo, cô ta không yêu Trần Lâm Kiệt, càng không mong loại đàn ông vị lợi này yêu bản thân mình.
Họ chỉ đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
“Đợi tin tức lắng xuống, em sắp xếp đi. Dù sao thì đến lúc đó tài
nguyên đổi được cũng đều là vì em.” Trần Lâm Kiệt hài lòng nói.
Hàn Hinh Nhi gật đầu, rướn người lên dò hỏi: “Lâm Kiệt, vậy việc chọn tài năng mới thì sao? Anh định thế nào?”
“Nhân lúc bây giờ Lâm Lam đang khá hot, anh sẽ tìm một người mẫu nữ
tương tự cô ta để thay thế cô ta. Em yên tâm dạo này rất nhiều lời mời
cô ta đều bị anh từ chối rồi, đợi cô ta hết hot thì cô ta vẫn là người
mẫu hạng B nhỏ bé thôi.” Mục đích của Trần Lâm Kiệt rất rõ ràng, anh ta
muốn kiểm soát thật chặt Lâm Lan trong tay mình.
“Lâm Kiệt, cô ta thật sự chuyển ra khỏi chung cư rồi, em đã cho người điều tra nhà cũ của Lâm gia, cô ta không sống ở đó, anh nói xem có phải cô ta thật sự được cậu Thẩm bao rồi không? Nếu không tại sao đám phóng
viên đó lại giúp cô ta như vậy? Hàn Hinh Nhi đã nghi ngờ rất lâu rồi.
Mặt Trần Lâm Kiệt biến sắc: “Em có bằng chứng không?”
“Bây giờ vẫn chưa có, nhưng tay phóng viên bị em bịt miệng lần trước
tiết lộ với em chúng ta không đụng vào được người tung video gốc. Ở Tấn
Thị này người chúng ta không thể đụng vào lại có liên quan đến việc này
chỉ có mình cậu Thẩm. Lại thêm lần trước ở Ninh Hạ, anh không thấy quá
trùng hợp rồi sao?” Hàn Hinh Nhi lí trí phân tích, trong lòng mang hận,
Lâm Lam này không biết dùng thủ đoạn gì mà mua chuộc được cậu Thẩm.
“Anh cho người đi điều tra.” Trần Lâm Kiệt đẩy Hàn Hinh Nhi ra sau đó cầm điện thoại lên gọi. Hàn Hinh Nhi nói đúng gần đây Lâm Lam phát
triển quá nhanh rồi, lại thêm sự đảo ngược của một loạt sự việc đều
khiến anh ta cảm thấy không đơn giản. Quan trọng nhất là Trần Lâm Kiệt
đến bệnh viện phát hiện Lâm Phúc Sinh lại đang ở phòng bệnh VIP, thêm
chiếc xe của Lâm Lam quả thực là rẻ nhưng thu nhập của cô Trần Lâm Kiệt
biết rõ nhất, cô căn bản không có nhiều tiền dư như vậy.
Khả năng duy nhất là cô được bao nuôi rồi.
Nếu sự thật đúng là như vậy thì chỉ cần tìm ra bằng chứng tuyệt đối
thì anh ta và Hàn Hinh Nhi xoay chuyển tình thế là chuyện rất dễ dàng.
Đừng nói đến việc ai phản bội ai nữa...
Trong lòng đã có dự định, Trần Lâm Kiệt cũng không chậm trễ nữa, anh
ta sắp xếp người theo dõi Lâm Lam trước. Tiếp theo lại bảo bộ phận quan
hệ công chúng tiếp tục mua fan để xóa bỏ tin đồn, Trần Lâm Kiệt không
tin anh ta sẽ thua Lâm Lam.
Còn về cậu Thẩm, anh ta là kẻ trăng hoa có tiếng sao có thể luôn bảo vệ được Lâm Lam?
Còn đợi đến khi cậu Thẩm từ bỏ Lâm Lam cũng chính là lúc cô trở về cầu xin anh ta sau khi bị giẫm đạp dưới gót chân.
“Lần này em xem cô ta còn ngang ngược thế nào?” Khóe miệng Hàn Hinh Nhi khẽ nhếch lên, thấp giọng nói lời độc ác.
Trần Lâm Kiệt vươn tay kéo Hàn Hinh Nhi vào lòng: “Anh đã nói sẽ giúp em nổi tiếng thì anh nhất định có thể làm được.”
“Em tin anh.” Hàn Hinh Nhi nói rồi sáp lại hôn Trần Lâm Kiệt.
Trần Lâm Kiệt cũng không khách sáo, bế Hàn Hinh Nhi vào nhà tắm.
Chỉ là khi Hàn Hinh Nhi còn đang thở gấp, Trần Lâm Kiệt vẫn không
quên dặn dò: “Việc anh bảo em sắp xếp phải làm nhanh, còn nữa gần đây
phóng viên có thể sẽ theo dõi chúng ta, lần sau em đừng lỗ mãng chạy qua đây như vậy, trước khi chúng ta chưa lấy được bằng chứng Lâm Lam được
bao nuôi nhất định phải cẩn thận.”
“Em biết.” Miệng thì nói là em biết nhưng trong lòng Hàn Hinh Nhi lại oán hận vô cùng. Tuy ban đầu cô ta đã biết Trần Lâm Kiệt chỉ đang lợi
dụng mình, còn cô ta cũng biết mình đang lợi dụng Trần Lâm Kiệt nhưng
đến bây giờ đối phương còn chưa từng thật lòng yêu cô ta, điều này làm
Hàn Hình Nhi thấy vừa thất bại vừa oán hận.
Cúi đầu dùng sức lấy lòng đàn ông nhưng thứ ẩn giấu trong đáy mắt chỉ là sự không cam lòng.
...
Sau khi quảng cáo của Lâm Lam đóng máy, đạo diễn xấu tính mời mọi
người cùng nhau ăn cơm. Tuy là sạp hàng vỉa hè nhưng ăn rất vui vẻ.
Vốn tưởng Trương Việt sẽ không xuất hiện nhưng thật không ngờ anh ta cũng đến rồi.
Tăng Tuyết chọc vào người Lâm Lam khiến cô chú ý, Lâm Lam gật đầu,
kết quả Trương Việt lại đi đến trước mặt để mời rượu cô, nhưng trên hết
là anh ta muốn cổ động người khác chúc rượu Lâm Lam. Mặc dù trong lòng
tích lũy không ít cơn giận dữ nhưng nghĩ đến đoạn video, chỉ có thể cố
chịu đựng. Lúc này đóng máy rồi không chơi Lâm Lam một vố làm sao Trương Việt cam tâm được?
Ban đầu Lâm Lam còn có thể từ chối sự nhiệt tình của mọi người, nhưng dưới sự bám riết không buông của Trương Việt, cô chỉ có thể miễn cưỡng
uống một ngụm, uống xong rồi những người khác cũng xông lên, chẳng bao
lâu mặt Lâm Lam đã trở nên đỏ bừng.
Tăng Tuyết có hơi lo lắng: “Em không sao chứ? Để chị uống giúp em.”
“Em không sao.” Lâm Lam lắc đầu nhưng mắt cô đã sụp xuống, ngồi còn không vững nữa.
“Đạo diễn, Tiểu Lam của chúng tôi say rồi, tôi đưa em ấy về trước đây.” Tăng Tuyết đứng dậy nói với đạo diễn.
Kết quả Trương Việt làm ầm lên không cho Lâm Lam đi.
Lâm Lam lảo đảo đứng lên cầm ly rượu nói: “Tôi không say, tôi say ở
đâu?” Nói rồi cô vung tay, rượu bên trong liền đổ hết lên người Trương
Việt.
“Cô cố ý phải không?” Trương Việt còn chưa động đậy thì người quản lý của anh ta đã phát hỏa rồi.
Lâm Lam trưng ra dáng vẻ đã hoàn toàn say khướt, cô áp sát đầu vào
người quản lý của Trương Việt: “Anh là quỷ sao? Sao lại có nhiều bóng
như vậy? Hả... Quỷ không có bóng mà? Anh là cái gì vậy?” Cô vừa nói vừa
đá người quản lý của Trương Việt.
“Cô mới là thứ gì đấy!” Người quản lý của Trương Việt tức giận mắng Lâm Lam.
“Anh không phải đồ vật, vậy anh là gì vậy?” Mặt Lâm Lan đỏ thắm, mắt
đẹp mở to dễ thương vô cùng, làm gì có dáng vẻ của người có tính toán.
Nhưng toàn bộ người xung quanh đều bị chọc cười ha ha.
Tóc Trương Việt bị ướt, lại bị lời của Lâm Lam chọc tức không nhẹ,
anh ta còn muốn đứng lên thì đạo diễn đã đứng dậy trước: “Được rồi, con
bé này say thật tồi, Tăng Tuyết, cô còn không đưa cô ấy về!”
“Vâng, đạo diễn.” Tăng Tuyết nói xong liền lôi Lâm Lam đi.
Còn Lâm Lam lại quyến luyến nhìn mọi người, miệng không ngừng nói tôi không say, tôi không say...
Trương Việt đen mặt ngồi đó, người quản lý của anh ta cũng không biết đi đâu rồi.