- Hiện tại cướp sao lão đại?
Lệnh Hồ Xung hai mắt loé lên tinh mang, hắn liền không có nhịn được mà hỏi.
Những người khác cũng là xoắn xuýt không thôi.
- Chúng ta hiện tại ở đây chỉ có chưa đến năm mươi người, có thể chiến sao?
Tiểu Ngư Nhi nâng cánh tay hỏi.
Hoàng Minh nhìn về phía xa, Phương Vũ đã dẫn theo người hoàn toàn
biến mất. Trận chiến này thương vong thản trọng, hơn nữa Phương Vũ đã
đạt được Chiến lệnh, không có lí do nào để hắn tiếp tục công chiếm nữa.
- Lão đại thế nào?
Chu Du mỉm cười, quạt đen trên tay thu lại nhìn Hoàng Minh hỏi ý.
- Hiện tại!
Hoàng Minh gật đầu, hiện tại tất nhiên là lúc tấn công tốt nhất. Phi
linh giới vừa chiến một hồi nhất định thả lỏng cảnh giác, hơn nữa thương vong cũng không ít. Lúc này tấn công hiển nhiên khiến kẻ địch trở tay
không kịp.
- Tốt a, ta thật chờ có chút không được rồi!
Vũ mập mạp lại cười hèn mọn, tiểu nhã ngồi trên vai hắn có chút không biết nói gì.
- Cẩn thận một chút, mấy kẻ ở phía trên kia cũng rất mạnh. Lần này
đoạt được hay không cũng không quan trọng, nhất định phải giữ an toàn
bản thân là trên hết. Lần tới thủ chiến chúng ta đều có thể giữ được
chiến lệnh.
Hoàng Minh nhìn toàn bộ đám người nghiêm túc nói.
- Minh bạch!
Toàn trường gật đầu đáp lời, Hoàng Minh quay người nhìn về phía Hà Nội ở không xa trước mặt.
- Chuẩn bị đi!
Lời Hoàng Minh vừa dứt, Vũ mập mạp gật đầu một lần. Tiểu Nhã rõ ràng ý của hắn, thân thể nhỏ nhắn bay lên phía trên, hai tay giơ cao tạo thành ấn kí rực rỡ.
- Chấn Vang Hành Khúc!
Một đoàn quang mang bao phủ toàn bộ năm mươi thân ảnh. Đoàn người
kinh ngạc phát hiện bản thân lực lượng có chút tinh tiến, dường như cảm
ứnh pháp tắc lực lượng mạnh mẽ hơn rất nhiều. Hoàng Minh bên tai vang
lên tiếng thông báo làm hắn ngạc nhiên.
- Nhận được hỗ trợ kĩ năng: Chấn Vang Hành Khúc!
Lực lượng nguyên tố tăng mạnh liên tục một canh giờ. Tốc độ di chuyển tăng mười phần trăm. Miễn nhiễm mười phần trăm hiệu ứng khống chế.
- Không tệ nha!
Việt Anh cười cười, trường kiếm giống gậy trên tay đã rút ra. Những người khác cũng là hoàn toàn chuẩn bị tinh thần rõ ràng.
- Đi!
Hoàng Minh hô một tiếng dẫn đầu phóng đi. Phong thần cách rung động
cực nhanh, hắn như lưu tinh phóng tới Hà Nội. Ở phía sau một đoàn người
không kém bao nhiêu nhanh chóng ở phía sau. Không nghĩ tới thứ hai người dẫn đầu lại là Đoàn Dự, thứ ba là Bạch Mẫu Đơn cùng Thư Đồ Sư Lĩnh Chi.
Mễ Nhĩ Thành lúc này một mảnh ảm đạm. Mặc dù biết rõ lần này tấn công Hà Nội chính là một nửa tiên giới mà thôi, thế nhưng Tiên giới lần này
chủ công chỉ có thể đoạt được năm tấm chiến lệnh quả thực là lần đầu
tiên trong lịch sử. Tiên giới bàn tán ồn ào không thôi. Không có tiếng
hoan hô như mọi lần, chỉ có chỉ trích cùng thất vọng ca thán. Lập Khương thở dài, lắc đầu mà nói:
- Phi Linh giới lần này tại chiến trường vị diện thật mạnh. Vừa rồi
chỉ có một vài kẻ xuất hiện mà thôi, bọn hắn còn không có hoàn toàn kiên cố phòng thủ. Lần này chỉ sợ Tiên Giới không xong rồi.
Hắn rõ ràng thấy được, vừa rồi năm tấm chiến lệnh chỉ sợ là đối
phương cố ý nhường cho tiên giới năm danh ngạch. Nếu đối phương muốn,
bọn hắn nhất định giữ vững, một tấm chiến lệnh cũng đừng hòng cướp được.
- Đúng là như vậy, chỉ mong lần tiếp theo Hoàng công tử có thể thủ được thành công chiến lệnh.
Lã Liên Phu nhân cũng là gật đầu mà nói. Hiện tại Tiên giới cũng chỉ có thể mong chờ vào bọn hắn mà thôi.
.
Ở một phương xa chín tầng xa xa, không ngờ lại xuất hiện hai toà đình đài lớn. Mỗi đình đài không rõ làm bằng chất liệu đá gì. Bọn chúng được điêu khắc vô cùng kì mĩ. Hai toà đình đài lơ lửng trên không trung, mỗi toà đình đài đều có ba mươi sáu vị trí ngồi. Nếu Hoàng Minh ở đây có
thể sẽ kinh sợ, bởi vì những người có mặt tại nơi này tu vi đều là cấp
bậc Chủ Thần. Mỗi đình đài đều là ba mươi sáu vị.
- Ha ha ha, Tiên giới lần này chiến trường vị diện tinh anh tuổi trẻ yếu ớt như vậy? Quả thực là làm cho ta rất thất vọng a!
Một đình đài bên trong, trung niên nam từ mặc chiến bào màu xám cười
lớn mà nói. Trung niên này hai mắt sáng ngời, toàn thân toả ra khí tức
hắc ám nồng đậm. Hai cánh đen tuyền mở rộng đầy khí thế. Hắn chính là
một trong ba mươi sáu chủ thần của Phi Linh giới, Hắc Ám Chủ Thần.
- Đúng vậy, quả thực Tiên Giới càng ngày càng yếu nhược, chỉ sợ lần này mười người đứng đầu cũng không có một viên đâu!
Lại có một nữ từ cười duyên tiếp lời. Nàng chỉ khoảng ba mươi tuổi
tác, toàn thân tràn ngập vũ mị. Trên thân khoác y sam, một đôi cánh lam
sắc mở rộng tuyệt đẹp. Nàng cũng chính là một trong ba mươi sáu chủ thần của Phi Linh giới Tu La Chủ Thần.
Những chủ thần khác cũng là cười rộ lên, ánh mắt hướng về phía đình
đài đối diện đầy vẻ châm chọc. Phía đối diện hiển nhiên chính là Tiên
Giới ba mươi sáu chủ thần. Lúc này thần sắc bọn hắn cũng là khó coi. Vừa rồi một trận chiến không nghĩ tới kết quả lại như vậy, chưa bao giờ
Tiên giới tinh anh trẻ tuổi lại yếu nhược như lần này. Không lẽ Tiên
Giới đã xuống dốc như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com