Chiến trường nổ tung, hai đạo năng lượng khổng lồ va chạm phá nổ rung trời.
Không ít người cũng bị nguồn năng lượng này nuốt chửng liền vẫn lạc. Một thân ảnh từ bên trong vụ nổ bay ra bên ngoài. Người này chính là Lỗ
Liên. Chỉ thấy Lỗ Liên thân thể cháy khét nhiều nơi, toàn thân chiến
giáp rách nát chật vật vô cùng. Hai cánh kim sắc gần như bị bạo tạc xơ
xác không còn bao nhiêu. Chứng kiến cảnh tượng này toàn trường hít một
hơi khí lạnh. Thảm trạng của Lỗ Liên liền cho người ta cảm nhận được một kích vừa rồi là bao nhiêu đáng sợ. Thế nhưng Lỗ Liên ở đây vậy Phương
Vũ đâu?
Võ Uy Nam ở phía xa chứng kiến cảnh này trong lòng cho chút giật mình, ngay sau đó hai mắt hắn híp lại, nhếch miệng nói:
- Không nghĩ tới a, hắn lại có Chủ thần khí!
Lãnh Thu Sâm nghe thấy Võ Uy Nam nói lời này hai mắt phượng cũng loé
lên tinh quang. Vụ nổ còn chưa tán đi, một thân ảnh như lưu quang lao
thẳng vào không gian đại trận bảo vệ ở phía dưới. Người tới hiển nhiên
là Phương Vũ.
- Bảo vệ đại trận!
Phía bên dưới đại trận có đến bốn năm trăm người được sắp xếp canh
giữ đại trận, ngăn chặn người tới cướp chiến lệnh. Chỉ là có thể ngăn
cản Phương Vũ sao? Phương Vũ trên tay nắm chặt trường kiếm. Trường kiếm
lúc này lôi quang bao phủ chập chờn. Uy áp bao phủ xung quanh, nó hiển
nhiên là Chủ thần khí đúng như lời mà Võ Uy Nam nói. Phương Vũ lần này
lá bài tẩy chính là thanh Chủ thần khí này. Hắn vô cùng tự tin, một kiếm mạnh mẽ chém xuống đại trận phòng ngự.
Ầm!
Đại trận không thể phòng ngự nổi, Phương Vũ quá mạnh. Nó lập tức vỡ tan, Phương Vũ lao vào bên trong.
- Phương Vũ huynh đệ phá đại trận rồi, mau tới!
Lạc gia tam huynh đệ lập tức gầm lên đánh bay không ít đối thủ, thân
thủ vượt qua rất nhanh lao đến phía bên này. Tuyệt Tình công tử ánh mắt
sáng quắc, thân thể vặn vẹo theo quỹ tích kì lạ nhưng vô cùng hiệu quả
hướng tới vị trí đại trận bị phá vỡ kia.
- Ngươi không ngăn cản sao?
Ở trên cao Lãnh Thu Sâm hiếu kì nhìn Võ Uy Nam lên tiếng hỏi. Võ Uy Nam lắc đầu nhẹ nhàng nói:
- Một người chỉ có thể cầm một chiến lệnh đi mà thôi. Bọn hắn chắc
chắn là mạnh nhất của tiên giới, chỉ mới năm cái vậy liền cho bọn hắn
năm cái đi. Tiên giới a, chỉ mới mấy tên này quả làm cho ta thất vọng!
Lãnh Thu Sâm không nói thêm điều gì, yên lặng nhìn về bốn phía xung
quang chiến trường. Hai người bọn hắn đều không biết rằng, tiên giới lần này chia làm hai phe, lần tấn công này cũng chỉ có một nửa mà thôi.
.
- Mau nhìn, Phương Vũ vậy mà đã đánh tới nơi có chiến lệnh rồi!
Tại các toà thành trì tiên giới đã đang sôi trào. Màn ảnh trực tiếp
khiến bọn hắn thấy rõ ràng Phương Vũ đang điên cuồng chém giết, chỉ mấy
phút liền đã tiếp cận chiến lệnh gần nhất. Phương Vũ nâng tay nắm lấy
một tấm chiến lệnh lệnh bài. Lệnh bài được hắn cầm lên lập tức loé sáng
tinh mang màu xanh lá, ngay sau đó ảm đạm đi. Phương Vũ nhếch miệng cười cười, xoay người hướng về bên ngoài.
- Ta cũng lấy được!
Lạc gia tam huynh đệ cũng nhanh chóng cướp lấy cho bản thân một tấm
chiến lệnh lệnh bài ngay sau đó xoay người rời đi. Tiếp theo là tuyệt
tình công tử, năm người xông vào đầu tiên liền có thể chiếm được lệnh
bài. Dưới này mạnh nhất cũng chỉ là thượng vị thần cao thủ, đối với năm
người bọn hắn quả là không một chút uy hiếp nào.
Năm người lao ra bên ngoài nhắm hướng vừa đến mà chạy.
- Rút lui!
Phương Vũ hô lớn, rất nhanh tiên giới những người còn sống sót như
nghe được tiên âm vừa đánh vừa lui lại. Tiên giới lần tham gia công
chiếm này chỉ có một nửa nhân số. Vừa rồi chiến đấu liền bị người của
phi linh giới chèn ép xuống thế hạ phong, chết không đếm được. Một lần
công chiếm này chỉ có năm người chiếm được chiến lệnh lệnh bài. Quả thực là từ trước tới nay duy nhất một lần.
Tiên giới năm mươi toà thành chết lặng, yên tĩnh một mảnh. Khó có thể tin Phương Vũ vậy mà sau khi lấy được Chiến Lệnh lập tức rời đi.
Phi linh giới bên kia giới diện lại một hồi hoan thanh tiếu ngữ. Năm
mươi thành trì ồn ào náo nhiệt điên cuồng hô hào. Bọn hắn lần này thủ
chiến vậy mà chỉ mất đi năm tấm chiến lệnh, còn lại hoàn toàn là chín
mươi năm tấm. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra. Phi linh giới bọn hắn đã
nắm chắc một nửa danh ngạch đăng cơ chiến đài không sai.
Ở xa quan sát Đoàn Dự cười nói:
- Chỉ năm tấm, còn lại chín mươi năm!
Những người khác cũng gật đầu.
Bạch Mẫu Đơn lên tiếng nói:
- Phương Vũ đã chiếm được Chiến lệnh, hắn tính cách này chỉ sợ sẽ
không công chiếm nữa. Phi linh giới lần thủ chiến này nắm được chín mươi năm tấm, quả thực không tốt!
- Vậy sao chúng ta không thử?
Vũ Mập Mạp hắc hắc cười nói. Đoàn người ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta. Rốt cuộc toàn bộ nhìn về phía Hoàng Minh.
Hoàng Minh ánh mắt rơi ở xa xa trung tâm Hà Nội. Nghĩ nghĩ một lát cân nhắc lợi hại liền gật đầu quả quyết nói:
- Cướp!
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com