Lúc bấy giờ Sư Lĩnh Chi xuất hiện liền khiến không ít người kinh ngạc
bàn tán. Tại tiên giới cũng rất nhiều người nghe tới cái tên Thư Đồ Sư
Lĩnh Chi, cũng biết đến những chiến tích thần kì của hắn. Thế nhưng nghe đồn vẫn là nghe đồn mà thôi, tiên giới quá rộng lớn. Rất ít người biết
mặt của Thư Đồ Sư Lĩnh Chi.
- Hoá ra là hắn, hắn chính là Sư Lĩnh Chi thiên tài kia sao? Không nghĩ còn trẻ như vậy!
- Không nghĩ là sẽ thấy hắn ở đây, quả thực là Tử Thần. Nghe nói hắn xuất hiện ở đâu thì sẽ có án mạng ở đấy. Hôm nay quả thực mở rộng tầm mắt
rồi!
Tiếng bàn tán xôn xao khắp đại sảnh Kim trúc sinh mệnh.
Hoàng Minh lúc này cũng hiếu kì không thôi. Lúc này hắn liền quan sát
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi, lại cảm thấy kẻ này càng có chút hứng thú.
Lão nhân áo xám lúc này thấy được Thư Đồ Sư Lĩnh Chi hai mắt loé lên hai
đạo tinh quang. Kẻ này quả thực là sát tinh, đúng như tên gọi người tiên giới đặt cho hắn. Đi đến đâu có án mạng đến đấy sao? Nếu đã như vậy hôm nay liền do hắn đến xử lí đi thôi.
- Thư Đồ Sư Lĩnh Chi sao?
Lão nhân áo xám cười cười mà hỏi.
- Chính là tại hạ. Vị đại nhân này, nếu có thể, cho phép ta quan sát một chút sao?
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi không kiêu ngạo không siểm nịnh chắp tay mà nói.
- Tất nhiên, có ngươi ở đây ta cũng yên tâm! Toàn bộ chuyện này giao cho
ngươi. Ta tại đây giúp ngươi xử lí toàn bộ, ta lại muốn xem kẻ nào dám
to gan lớn mật như vậy. Tại Ám Vũ bên trong dám giết người.
Lão Nhân cười lạnh, cánh tay phất lên. Đám hộ vệ liền tách ra nhường cho Thư Đồ Sư Lĩnh Chi tiến vào.
Hoàng Minh, Lập Phi cùng Hư Trúc nhìn Thư Đồ Sư Lĩnh Chi đầy vẻ hứng thú.
Không chỉ bọn hắn, toàn trường cũng đầy vẻ hiếu kì quan sát. Danh tiếng
Của Thư Đồ Sư Lĩnh Chi vốn đã vang danh tiên giới từ lâu, hiện tại liền
được tận mắt xem phá án. Đây quả là khiến người ta không kìm được mà
quan sát thật kĩ mở mang tầm mắt a.
Thư Đồ Sư Lĩnh Chi bước vào
bên trong gian phòng, hiện trường vụ án từ lúc được phát hiện ra liền đã được bảo vệ không một chút di động nào.
Chỉ thấy Thư Đồ Sư Lĩnh
Chi đi một vòng quan sát gian phòng, rốt cuộc hắn như phát hiện một thứ
gì đó liền cúi xuống lấy ra một vật lấp lánh. Ngay sau đó hắn liền giớ
tới trước mắt trái quan sát.
- Mịa, kính lúp đây hả?
Hoàng Minh kinh ngạc, nhìn vật trong tay Thư Đồ Sư Lĩnh Chi liền trố mắt. Vật này tuy không giống kính lúp, chỉ là một miếng vật liệu gì đó trong
suốt. Thế nhưng công hiệu so với kính lúp không khác là mấy. Bên ngoài
mấy ngàn người cũng là hiếu kì quan sát.
Hoàng Minh nhìn Thư Đồ
Sư Lĩnh Chi nhíu mày, bàn tay lại để dưới cằm, ngón tay cái chếch lên,
bốn ngón còn lại đỡ lấy cằm mà suy nghĩ làm hắn sửng sốt. Hành động này
trông rất là quen thuộc. Dường như Hoàng Minh đã thấy qua ở đâu đó rồi.
Trầm ngâm một hồi, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi liền đi tới bên xác hết của trung niên nhân kia, hắn lại tiếp tục trước mắt bao người nhẹ nhàng cúi xuống quan sát. Ngay sau đó là hơi kéo cái xác lên, một hồi tìm kiếm bất chợt hai
mắt loé tinh mang. Chính vào lúc này, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi liền lên tiếng:
- Đại nhân, người này tham gia khảo hạch có đồng bạn hay không, mong người kiểm tra giúp ta một chút!
Lão Nhân áo xám nghe Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nói xong liền gật đầu, thái độ rất hợp tác. Quay người mà nói lớn:
- Ở đây ai là đồng bạn của hắn liền đi ra, đừng để ta phải điều tra. Nên
nhớ các ngươi đăng kí đều được lưu giữ thông tin cùng trận pháp hình
chiếu ghi lại. Đừng để ta phải bỏ sức ra kiểm tra!
Lão nhân áo
đen lời nói chắc nịch, ngay sau đó là ánh mắt uy hiếp nhắm tới toàn
trường. Ngay sau đó mấy hơi thở, rốt cuộc có bốn người đi ra. Bốn người
này ba nam một nữ, tu vi toàn bộ là thượng vị thần.
- Đại nhân,
xin người thẩm tra giúp ta một chút. Người này đã chết cách đây nửa canh giờ, hiện trong thời gian ấy, bọn họ đang làm gì, ở đâu?
Thư Đồ
Sư Lĩnh Chi liền lên tiếng nhờ vả. Lão nhân thân phận cao, rất lâu rồi
chưa từng có ai dám sai khiến hắn như vậy. Thế nhưng lần này còn muốn
nhờ Thư Đồ Sư Lĩnh Chi giúp hắn tìm hung thủ. Nếu không chuyện này đồn
ra, quả thực là mất hết mặt mũi. Bực tức của hắn lúc này chính lại dồn
vào bốn người vừa mới bước ra này.
- Các ngươi nghe rõ chứ, có cần ta phải hỏi lại không?
Lão nhân hai mắt tràn đầy tính uy hiếp, khí thế hung ác lành lẽo mà nói.
Ba nam một nữ này chịu áp lực của lão nhân áp tới liền có chút khó thích
ứng. Một nam trung niên mặt chữ điền liền chắp tay mà nói:
- Tiền bối, chúng ta mặc dù cùng Hải Ba là bằng hữu mấy trăm năm, làm sao có
thể giết hắn đây. Chính là ta còn là bằng hữu từ nhỏ của hắn, thế nhưng
lại dồn nghi ngờ lên đầu chúng ta? Ở đây có đến hơn ngàn người, ai cũng
có thể là hung thủ, xin đại nhân minh xét!