Hoàng Minh hai mắt đã đỏ bừng, hai bàn tay run rẩy ôm lấy thân thể kia vào lòng. Hắn làm sao có thể ngờ được, trong một sát
na nguy hiểm cùng cực kia, A Trang lại kích ngã bản thân hắn, toàn thân
thay thế vào nơi hắn đứng khi nãy.
- A Trang à!
Hoàng
Minh giơ bàn tay lấm lem đất cát vỗ nhẹ lên má của A Trang. A Trang hai
mắt hơi run lên, cuối cùng cũng mở ra, hơi thở của nàng yếu ớt.
Hoàng Minh như có một tia vui sướng, lập tức từ ba lô lấy ra một hạt đậu thần đưa vào miệng của nàng. Thế nhưng đậu thần mọi khi sử dụng rất tốt, vậy mà với A Trang lại không hề có chút tác dụng nào.
Thế này là sao chứ, Hoàng Minh khó tin, vào mắt của mình.
- Chủ nhân, đừng hao phí đậu thần. A Trang thân thể mới chỉ có một nửa, chưa chính thức thành nhân loại, không thể phục dụng!
A Trang hai mắt nhìn hắn, từ ánh mắt của nàng có thể thấy được tình cảm cùng sự bi thương.
- Không được, có lẽ một viên không đủ, lại tới!
Hoàng Minh cũng không nghe nàng nói, lập tức đưa thêm hai hạt nữa bắt nàng
nuốt xuống. A Trang lắc đầu, thế nhưng vẫn bị Hoàng Minh cường thế bắt
nuốt.
- Không có tác dụng thật sao?
Hoàng Minh như từ
trên đỉnh núi rơi xuống vực thẳm. Hai mắt đã nhòe đi rồi. A Trang mỉm
cười nhìn hắn, bàn tay run run giơ lên, Hoàng Minh lập tức cúi đầu
xuống, để bàn tay của nàng có thể chạm được vào mặt của hắn.
-
Chủ nhân, A Trang không thể theo chân người đi đến đỉnh phong nữa rồi.
Ngày tháng qua ta thật sự rất vui, rất vui. Nhìn ngươi trưởng thành,
nhìn ngươi chiến đấu, nhìn thấy ngươi vui vẻ. Khụ!
Nói đến đây, A Trang phun ra một ngụm máu. Thân thể bất giác nhạt đi vài phần. Toàn
thân nàng bắt đầu mờ ảo, thân thể biến hóa kinh người, trước ánh mắt của Hoàng Minh, thân thể A Trang bất giác tan ra thành những điểm sáng nhỏ, tán loạn bay lên không trung.
- Khốn kiếp, không được!
Hoàng Minh tái mặt, điên cuồng dùng tay giơ lên muốn túm lại, thế nhưng hắn không tài nào chạm được vào chúng.
- Chủ nhân, A Trang yêu ngươi, rất yêu ngươi!
Nói đến đây, một giọt nước mắt của nàng rơi xuống, thế nhưng vẫn cố gắng
mỉm cười, dường như nàng muốn hắn thấy nàng vẫn luôn xinh đẹp.
- Không, ngươi không được đi, ta không cho phép!
Hoàng Minh nhìn toàn thân A Trang tiêu tán mà không thể làm gì được. Hắn điên cuồng, hắn gào thét, hắn cuồng loạn. Trong đầu không ngừng vang lên
những câu nói của nàng:
- Chào Chủ Nhân, chào mừng người đến với thế giới game Thần Huyền, mời ngài đặt tên nhân vật!
- Chúc mừng chủ nhân đạt được năng lượng haibi, chúc người sớm trở nên
mạnh mẽ. Chủ nhân có thể nhờ đến sự giúp đỡ của tôi nếu không hiểu, nên
nhớ một tuần chủ nhân chỉ có một lần câu hỏi mà thôi!
- Ta là đang tắm nắng, người gọi là ta tới ngay mà!
- Chủ nhân ngốc, nếu một ngày A Trang không còn ở bên ngươi nữa thì sao?
- Tiểu tử, bản cô nương có phải rất đẹp không? Tâm động?
- Chủ nhân, A Trang không thể theo người đi đến đỉnh phong được nữa rồi.
Ngày tháng qua ta thật sự rất vui, rất vui. Nhìn ngươi trưởng thành,
nhìn ngươi chiến đấu, nhìn thấy ngươi vui vẻ.
- Chủ nhân, A Trang yêu ngươi, rất yêu ngươi!
Từng câu từng chữ liên tục chạy qua trong đầu hắn. Hoàng Minh như một đứa
trẻ ngồi bệt trên mặt đất. Trong đầu không ngừng nhớ lại những hình ảnh
của nàng. Từ ngày đầu tiên đặt chân tới nơi này, nàng là người đầu tiên
cùng hắn nhận thức. Nàng chỉ là một cơ sở dữ liệu của hệ thống, thế
nhưng càng ngày càng trở nên nhân tính hóa. Nàng bắt đầu ngưng tụ thân
thể, cũng chính là muốn cũng ở bên hắn, chính là muốn ở bên hắn a. Vậy
mà hắn thì sao, trước nay chưa từng quan tâm đến nàng. Lại chi nghĩ nàng là một dữ liệu mà thôi. Nàng theo hắn cùng tiến lên, từ khi còn là một
tiểu tử bình thường, dần dần đạt đến đỉnh phong cường giả. Ấy vậy mà đến khi hắn mấy đi nàng rồi hắn mới nhận ra nàng quan trọng thế nào.
- A Trang...
Hoàng Minh quỳ trên mặt đất, bất động. Gekkouga cùng Hoàng Minh tâm linh
tương thông, cũng mang một sự bi thương cùng căm hận cực độ.
Phía trên trời, Trần Thái nhìn thấy một màn kia, Hoàng Minh vậy mà được một
thiếu nữ bất ngờ xuất hiện thế thân, thật khó có thể tin tưởng được.
- Quỷ Vương, quỷ vương, quỷ vương, aaaaaaaaaaa!
Hoàng Minh gầm lên, không gian xung quanh hắn chấn động. Lập tức Hoàng Minh
cũng Gekkouga đồng thời biến đổi. Thân thể Hoàng Minh lập tức được bao
phủ bởi một tầng năng lườn màu vàng cam. Mái tóc đen của hắn không ngờ
biến đổi thành màu vàng, dựng thẳng lên trên. Năng lượng bạo tạc khủng
bố.
- Cái này!
Áo Lợi Vân há hốc mồm kinh hãi. Hắn rõ
ràng cảm ứng được thực lực của Hoàng Minh tăng trưởng đến đáng sợ. Đến
lúc này hắn không còn cảm nhận được khí tức thực lực của Hoàng Minh nữa
rồi.
- Đây là, nguồn sức mạnh này!
Trần Hanh cũng mang
một vẻ khiếp sợ mà nói. Trần Lập cũng không khá hơn nhi tử của mình, mặc dù chấn kinh nhưng vẫn không quên sử dụng phi kiếm quấy nhiễu Vu Vương, không dám có một chút lơ là.