Hoàng Minh lúc này vẫn đang gầm lên như dã thú. Thân
thể hắn bành trướng lên một vòng. Toàn thân trên y phục đã bị chấn nát
lộ ra từng múi cơ bắp rắn chắc. Hoàng Minh ngẩng mặt lên, một con mắt
màu tím, một con mắt màu đỏ làm toàn trường chấn động. Trong lúc rơi vào tuyệt cảnh đau thương này, Hoàng Minh đã đột phá, huyết mạch siêu Xayda tiến hóa biến chất, trở thành cấp độ hai. Bên cạnh hắn là một thân ảnh
cũng đang lơ lửng. Không ai khác mà chính là Gekkouga. Toàn thân nó lúc
này cũng được bao phủ một tầng năng lượng màu xanh lam. Hai con mắt một
tím một đỏ quỷ dị cùng Hoàng Minh giống như đúc. Khí thế cả hai bạo phát ra càng khiến người ta rùng mình.
- Luyện Hư trung kì?
Vu Vương biến sắc, hai mắt có rút lại. Làm sao có thể tưởng tượng được một tên tiểu tử mới vừa rồi còn là Hóa Thần sơ kì cảnh giới. Vậy mà lúc này đã đạt tới Luyện Hư trung kì, cùng với Vu Vương hắn ngang ngửa nhau
chứ.
- Hừ, đúng là kẻ được chọn, mối họa ngầm phải được trừ bỏ!
Nghĩ đến đây Vu Vương làm sao có thể đứng yên được nữa. Nhanh chóng khu động Sinh Tử tàng thư. Sinh Tử tàng thư lập tức được mở ra lơ lửng trên
không trung. Hai tay Vu Vương thôi động pháp thuật.
- Không tốt, là Nghịch Đảo thời không!
Trần Thái sợ hãi thốt lên, lập tức muốn lao đến ngăn cản. Thế nhưng Quỷ
Vương lại cho lão ngăn cản sao. Keng một tiếng, trường kiếm cùng lợi
trảo của hai người giao nhau, Trần Thái lúc này tâm tình như kiến bò
trên chảo nóng, không thể nào yên tĩnh được. Quỷ Vương lại dây dứa khiến lão làm sao có thể thoát được đây.
- Trần Lập, Trần Hanh, Hoàng Minh! Không được để một đòn này đánh trúng, mau chạy!
Trần Thái không thể tới ngăn cản, liền hét lớn. Trần Lập cùng Trần Hanh nghe tới thì không hẹn cùng rút lui ra đến mấy trăm mét có thừa. Nhưng mà
mục tiêu lần này của Vu Vương chính là Hoàng Minh. Trần Lập cùng Trần
Hanh có chạy hắn cũng không quan tâm. Lúc này hai tay hắn đã xoay chuyển một dải năng lượng kì bí thâm trầm cực điểm, không mất mấy giây liền
hướng Hoàng Minh mà chỉ tới. Ánh sáng màu đen lập tức hướng Hoàng Minh
mà đánh tới. Không thể coi thường một đoàn ánh sáng nhỏ này, chỉ càn
nhìn sắc mặt cùng sự gấp gáp của Trần Thái cũng có thể đoán được một
chiêu này đáng sợ đến thế nào.
- Hoàng Minh, mau tránh!
Trần Lập nhìn Hoàng Minh vẫn như cũ lăng không mà đứng thì sợ hãi hét lên.
Thế nhưng lúc này chạy còn kịp sao. Vu Vương nhếch miệng cười, tên tiểu
tử không biết sống chết. Một chiêu pháp thuật này của hắn đã lấy đi tám
phần lực lượng. Một kích này nhất định khiến Hoàng Minh không chết cũng
trọng thương. Thế nhưng trong sát na nguy hiểm ấy, chỉ thấy Hoàng Minh
nâng tay lên, một đoàn ánh sáng màu trắng bắn ra từ lòng bàn tay của
hắn, đối đầu với tia sáng chết chóc kia va chạm.
Oanh!
Một tiếng nổ kinh thiên, hai lực lượng mạnh mẽ va chạm tạo thành một vết
rách không gian nhỏ. Không gian này xoắn hai vòng rồi lập tức biến mất.
Vu Vương khuôn mặt trắng bệch. Một chiêu tám phần thực lực của hắn mà
Hoàng Minh đơn giản phá hủy như thế sao? Thế nhưng Vu Vương tâm ý càng
lạnh lẽo. Trong tay đã xuất hiện một cây bút lông đã cũ. Nhìn thấy cảnh
này Trần Thái, Trần Lập cùng Trần Hanh trái tim như bị bóp nghẹt. Đúng
rồi, Hoàng Minh vừa cùng Vu Vương giao thủ, hắn có thể lập tức viết tên
của Hoàng Minh vào Sinh Tử tàng thư. Mà bọn hắn lúc này lại ở xa mấy
trăm mét, bây giờ làm sao đây!
- Tiểu tử, tử kì của ngươi đã nằm trong tay ta!
Vu Vương cũng không có chần chừ, tâm ngoan thủ lạt lập tức huy động bút
pháp. Hoàng Minh vẫn là ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo tại chỗ không nhúc
nhích. Hai chữ viết xuống, danh dự của Hoàng Minh đã xuất hiện trong
Sinh Tử tàng thư. Vu Vương cười lớn ba tiếng điên cuồng. Kẻ nào đã bị
hắn ghi vào Sinh Tử tàng thư, kết cục chỉ có một chữ chết!
Hai
chữ cái Hoàng Minh sáng lên, Trần Thái, Trần Lập cùng Trần Hanh đều một
vẻ tuyệt vọng. Thế nhưng một giây, năm giây, mười giây đi qua. Vu Vương
phát hiện Hoàng Minh vẫn đứng trơ trơ tại đó. Trên bầu trời vẫn bình
thường, không hề có xuất hiện lôi kiếp như hắn nghĩ.
- Đây là chuyện gì chứ?
Vu Vương ngây ngốc, Quỷ Vương, Trần Lập, Trần Thái, Trần Hanh cũng đều ngẩn ra. Tại sao lại không có chuyện gì xảy ra chứ?
Hoàng Minh lúc này mới cười lạnh, trong tay Quỷ kiếm cùng Thần Kiếm đã xuất hiện. Vụt!
Hoàng Minh bấy giác biến mất tại chỗ, Một cỗ sát ý kinh khủng xuất hiện phía
sau lưng của Vu Vương. Quỷ Kiếm đã kề trên cổ hắn. Vu Vương kinh hãi
không thể nào tin được.
- Thuấn di ư?
Quỷ Vương chân tâm chấn động. Hắn làm sao có thể ngờ được Hoàng Minh có thể Thuẫn Di đây.
Đến cả hắn cũng chỉ có thể lợi dụng bí kĩ mới có thể tiến xa như vậy,
cái giá trả lại cũng rất đắt. Vậy mà tiểu tử này thì sao?
Hoàng Minh lúc này đặt Thần kiếm lên bên cổ còn lại của Vu Vương, âm trầm mà nói:
- Ngươi biết vì sao ta không chết không?
- Vì sao?
Vu Vương cũng lập tức hỏi. Đây có lẽ là điều mà hắn muốn biết nhất. Cho dù chết hắn cũng muốn biết.