Đến tận giờ phút này, mấy người chiến đội Nhật Nguyệt mới có phản ứng,
cả nhóm kinh hãi kêu lên, bọn họ không sao ngờ được chỉ ngắn ngủi vài
giây mà một sinh mệnh đã trôi đi ngay trước mắt bọn họ. Ngay cả Thiên
Sát Đấu La đang lơ lửng trên không trung cũng không kịp cứu viện. Làm
sao có ai nghĩ đến việc ngọn lửa của Mã Tiểu Đào nóng đến nỗi có hòa tan vòng bảo hộ của Lâm Tịch rồi đốt cháy luôn cả bản thân hắn?
Mã
Tiểu Đào ngẩn người một lúc sau đó khẽ nhíu mày, cô hoàn toàn không nghĩ sẽ giết người trong trận đấu này, cô không hề cố ý. Nhưng tình huống
bất ngờ này cô không sao khống chế được. Không biết vì sao mà cô cảm
thấy dường như ngọn lửa của bản thân uy lực tăng lên không chỉ 1 bậc a.
- Khốn kiếp.
Một bóng người vọt ra từ phía chiến đội Nhật Nguyệt, người đó là Trần Phi, một Hồn Đạo Sư hệ Mẫn Công, vũ hồn Thiêm Điểu.
Tốc độ của Trần Phi khá nhanh, một quả cầu ánh sáng màu vàng bay một cách
chính xác về phía Mã Tiểu Đào, hắn bay nhanh về trước, phía sau chỉ còn
lại những đạo tàn ảnh.
Mã Tiểu Đào hừ lạnh một tiếng, đúng là cô
không hi vọng phải giết người khi thi đấu nhưng tính cách của cô trước
giờ thế nào? Cô tuyệt đối không phải người sợ phiền phức. Mắt cô lóe ra
ánh sáng màu đỏ, một tia Phượng Hoàng Hỏa Tuyến bắn thẳng về phía quả
cầu ánh sáng kia. Có điều, thật quỷ dị là sau khi cả hai va chạm vào
nhau, không những không vang lên tiếng nổ nào mà quả cầu kia còn hóa
thành một cái lưới màu vang trùm xuống người Mã Tiểu Đào.
Dạng
Hồn Đạo Khí bắt nhốt này Mã Tiểu Đào đã từng nếm qua nên cô cực kỳ cảnh
giác với nó, khi cô thấy mấy người chiến đội Nhật Nguyệt hai mắt đã đỏ
bừng thì khẽ lui về sau, hai ngọn lửa dưới chân phụt cháy nhanh chóng
bay ngược về sau. Có điều, không phải cô cố tình lui về sau mà đang nhân cơ hội di chuyển về hướng Từ Tam Thạch vừa bị chấn bay ban nãy
Nhân lúc đó, Từ Tam Thạch xông lên lợi dụng Huyền Minh Tri Hoán đổi chỗ với
Tiếu Hồng Trần, không ai ngờ điều này xảy ra, hiển nhiên chiến thuật
thay đổi ngay lập tức.
Bên này hai người bọn họ chiến đấu kịch
liệt thì bên kia, Tiếu Hồng Trần bắt đầu chống chọi với sự vây công của
năm người học viện Sử Lai Khắc.
Bối bối đã mở ra Lôi Điện Tù Lung để vây khốn Tiếu Hồng Trần lại tránh cho tình huống bất ngờ xảy ra còn
Đái Thược Hành nhanh chóng tiến công.
Trong Lôi Điện Tù Lung,
Tiếu Hồng Trần nương vào Vô Địch Hộ Tráo cấp độ cao của mình mà đỡ lấy
một kích của Đái Thược hành, nhưng sau đó, độ sáng của vòng bảo hộ nháy
mắt đã ảm đạm đi rất nhiều.
Tầng bảo hộ màu ánh kim trên người
hắn phát ra từ một kiện Hồn Đạo Khí cấp sáu, Hồn Đạo Khí mỗi khi sử dụng đều cần một lượng Hồn Lực nhất định thậm chí phải duy trì lượng Hồn Lực rót vào nếu muốn sử dụng lâu dài.
Sở dĩ giá thành của Vô Địch Hộ Trao cao như vậy cũng vì một nguyên nhân đặc thù, do bản thân nó được
chế tạo từ những kim loại chứa đựng nguồn năng lượng rất mạnh, nên khi
sử dụng chỉ cần rót Hồn Lực vào một lần thì nó có thể duy trì trạng thái vô địch trong vòng ba giây, tuy vậy với việc chỉ sử dụng được một lần
thì dù lực phòng ngự và tính chất đặc biệt kia cũng không thể giúp nó
lọt khỏi nhóm những món đồ xa xỉ nhất.
Kiện Hồn Đạo Khí phòng ngự trên người Tiếu Hồng Trần đã được cải tiến hơn, tuy nó chỉ mới cấp sáu
nhưng vừa vặn có thể chống đỡ đòn tấn công từ Hồn Đạo Khí cấp bảy, hơn
nữa không phải là vật chỉ dùng một lần. Đấy là lý do tại sao kiện Vô
Địch Hộ Tráo của hắn hơn hẳn những loại bình thường, nó không phải chỉ
sử dụng được một lần, đồng thời còn có khả năng tự động, khi Tiếu Hồng
Trần bị công kích, dù hắn không kịp trở tay thì vật kia cũng sẽ tự động
bay ra bảo vệ hắn.
Đương nhiên có ưu điểm thì dĩ nhiên cũng phải
tồn tại khuyết điểm. Nó khác người 2 điểm kia vậy thì lại tiếp tục có
khuyết điểm không giống ai là sau mỗi lần phải đỡ đòn tấn công mạnh thì
sẽ tự động hút lấy Hồn Lực của Tiếu Hồng Trần để bổ sung cho lực phòng
ngực.
Huống chi còn chiếc lồng Lôi Điện đang giam giữ năm người
học viện Sử Lai Khắc nữa, hắn đang đứng rất gần bọn họ nên cũng chịu
chung số phận.
Trong thời điểm mấu chốt này, Tiếu Hồng Trần bắt
đầu bộc lộ thực lực mạnh mẽ của mình, để mọi người biết tại sao hắn lại
có thể có địa vị cao như vậy trong chiến đội Nhật Nguyệt.
Bức màn phòng hộ của hắn trông rất giống Vô Địch Hộ Tráo nên mọi người bên phía chiến đội Sử Lai Khắc không hề có ý định tấn công hắn, tất cả đều chờ
Vô Địch Hộ Tráo của hắn hết công dụng.
Cũng nương theo đó, Tiếu Hồng Trần phóng thích ra vũ hồn của mình.
Quầng sáng màu vàng kim xuất hiện, trên mông hắn bỗng nhiên mọc thêm một cái
chân, cái chân này có màu vàng, đồng thời quầng sáng màu vàng vô cùng
chói mắt kia nhẹ nhàng bao phủ lấy cả cơ thể hắn.
Tiếu Hồng Trần
lúc này đã có đến ba cái thân, thân mình hắn hơi khom xuống, hai vàng,
hai tím, một đen, năm cái Hồn Hoàn lặng lẽ xuất hiện. Lưng hắn hơi cong
xuống, phía trên hơi gồ lên một chút, sau đó Hồn Hoàn thứ nhất và thứ ba trên người hắn đồng loạt lóe sáng, sau đó hai tay vung lên, ít nhất có
đến trên 100 quả cầu kim loại bị hắn ném ra.
Các quả cầu kim loại này đều lơ lửng trên không trung, lần lượt xoay quanh người hắn.
Kế đó là một màn vô cùng quỷ dị, lấy các quả cầu kim loại này làm trung tâm, một khẩu đại pháo tự nhiên xuất hiện.
Đúng vậy, chính là tự động xuất hiện như mọc ra trong không khí vậy, nó rõ
ràng không phải phóng ra từ người Tiếu Hồng Trần. Cũng ngay thời điểm
này, cả người hắn bỗng nhiên biến thành một con nhím thật lớn.
- Con... con mẹ nó.
Bối Bối lại "xúc động" mà chửi bậy.
Một người vô cùng quen thuộc với Hồn Đạo Khí như Hòa Thái Đầu cũng chỉ cảm
nhận được xung quanh người hắn có vô số kim loại vây quanh, những thứ
này là do hồn lực của bản thân hắn phóng thích ra sao?
Không phải cứ nhiều khẩu pháo là tốt, đầu tiên phải có đủ tu vi để sử dụng đã. Nếu không thể sử dụng thì nó khác gì một vật trang trí?
Tiếu Hồng Trần bắt đầu thao tác, hắn sẽ chứng tỏ cho mọi người thấy những khẩu pháo kia không phải là vậy trang trí.
Hồn Hoàn thứ hai và thứ tư trên người hắn rực sáng, có thể thấy rõ đột
nhiên một lương lớn điểm sáng kim loại vốn đang lơ lửng trong không khí
không hiểu tại sao lại điên cuồng chui vào cơ thể hắn, trên người hắn
dần khuếch tán ra một vòng ánh sáng vàng kim rực rỡ hệt như tự bốc cháy
lên vậy.
Mà nương theo sự hấp thu kia, khẩu đại pháo cũng bắt đầu lóe sáng rực rỡ, hơi thở khủng bố tỏa ra từ nó khiến các học viện Sử
Lai Khắc không khỏi tái mặt.
Số lượng Hồn Đạo Pháo xuất hiện trên người Tiếu Hồng Trần lúc này có đến 128 cái, hơn nữa toàn bộ đều là Hồn Đạo Khí cấp năm, từng tiếng lách tách khi nâng nòng pháo lần lượt vang
lên, các khẩu pháo kia tự đồng điều chỉnh hướng bắn tập trung về phía
chiến đội Sử Lai Khắc, những thao tác lúc này của Tiếu Hồng Trần đã
không thể dùng kiến thức khống chế Hồn Đạo Khí bình thường để hình dung
nữa.
Nháy mắt sau, một luồng hồn lực khùng bố mạnh mẽ bùng nổ.
Mấy người còn lại bên phía chiến đội Sử Lai Khắc dĩ nhiên sẽ không đứng im
chờ người ta đến đánh, khi Tiếu Hồng Trần chuẩn bị bùng nổ thì Đái Thược Hành là người đầu tiên xông lên không chút do dự. Bạch Hổ Hộ Thân
Chướng, Bạch Hổ Kim Cương Biến, Bạch Hổ Ma Thần Biến, ba kỹ năng tăng
cường sức mạnh cơ thể đồng thời được sử dụng, lực phòng ngự của cơ thể
hắn đã được nâng đến mức cao nhất. Thân là đội phó, lại còn là Hồn Đế,
hơn nữa lúc này cha của hắn đang ở xa xa quan sát biểu hiện của hắn, hắn tuyệt đối không thể lùi bước được.
Một luồng sáng màu trắng từ
người Đái Thược Hành bay ra ngoài, Siêu Tụ Năng Hồn Đạo Pháo của Hòa
Thái Đầu được chuẩn bị từ khi trận đấu bắt đầu đến giờ rốt cuộc cũng
được sử dụng.
Nhưng đều là Hồn Đạo Sư, công kích của hắn bị áp
chế một cách vô cùng rõ ràng, uy lực của một kích này tuy có thể vượt
qua Hồn Đạo Khí cấp năm bình thường nhưng trên người Tiếu Hồng Trần hiện nay đến 128 khẩu pháo, nên nháy mắt, đòn công kích của hắn đã bị quầng
sáng khủng bố kia tách rời. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Lăng Lạc Thần dùng Băng Trượng phóng ra từng vách tường băng, đồng thời còn dùng một chiêu Băng Bạo đánh về phía Tiếu Hồng Trần.
Nhưng những vách tường băng kia căn bản không đủ sức đỡ lấy đòn công kích từ
những Hồn Đạo Khí cấp năm kia, vách tường băng nháy mắt vỡ tan tành.