nhưng bọn họ vẫn hi vọng Mã Tiểu Đào có thể một kích giành chiến thắng cho học viện Sử Lai Khắc.
Nhưng, sự thật đã chứng minh, chiến đội Nhật Nguyệt có tư cách tranh giành
giải quán quân với bọn họ tuyệt đối không phải tầm thường. Bên phía bọn
họ vừa thấy Mã Tiểu Đào chuẩn bị công thích thì Lâm Tịch đứng đầu tiên
đã nhảy vọt ra. Ngay sau đó, ba kiện Hồn Đạo Khí trên người hắn đồng
loạt lóe sáng. Đầu tiên là một vòng sáng màu trắng ở lồng ngực, nó như
một màn sương mù lặng lẽ xuất hiện. Khi đó trên người Mã Tiểu Đào bỗng
nhiên cũng xuất hiện một vòng sáng vô cùng quỷ dị. Cả người Mã Tiểu Đào
đang bay đến dường như cũng vì thế mà bị đổi phương hướng, khiến người
ta có cảm giác như Mã Tiểu Đào đang bị Lâm Tịch kéo đến vậy. Sau đó,
trên người Lâm Tịch phát ra một tầng ánh sáng màu vàng kim cực kỳ quen
thuộc với đệ tử học viện Sử Lai Khắc. Không, không phải chỉ một mà đến
hai tầng. Đầu tiên là tầng ánh sáng màu vàng của Vô Địch Hộ Tráo vừa vằn chặn đứng một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của Mã Tiểu Đào. Ngay
sau đó, trên người hắn lại khuếch tán ra một tầng ánh sáng màu vàng nữa, bao phủ cả hắn và Mã Tiểu Đào vào bên trong, đồng thời cũng ngăn cách
cô phóng ngọn lửa Phượng Hoàng ra ngoài.
Hai tầng Vô Địch Hộ Tráo phát ra một loạt tiếng nổ khủng bố, sau đó, bên trong vòng bảo hộ, ngọn lửa Phượng Hoàng bùng cháy mãnh liệt. Không ngờ một kích cực mạnh của
Mã Tiểu Đào lại bị một Hồn Đạo Sư cấp năm ngăn cản, có điều, Lâm Tịch
cản trở được Mã Tiểu Đào cũng không dễ dàng gì, Vô Địch Hộ Tráo tuy lực
phòng ngực rất mạnh nhưng cần hấp thụ một lượng lớn hồn lực từ người sử
dụng, nhất là lúc này hắn đang dùng một lượt đến năm kiện Hồn Đạo Khí
cấp năm, hồn lực dĩ nhiên bị rút cạn một cách mạnh mẽ, gương mắt hắn
thoáng chốc đã hơi trắng bệch.
Sáu người còn lại của chiến đội
Nhật Nguyệt rõ ràng phối hợp vô cùng ăn ý. Ngay khi Lâm Tịch vọt ra, thì Mễ Già đứng ngay sau lưng hắn liền bước lên thay đổi vị trí đồng thời
phóng xuất ra một tầng phòng ngự, Huyền Minh Trí Hoán của Từ Tam Thạch
lại một lần nữa không thể sử dụng.
Nhưng như thế cũng đủ rồi. Cả đám dường như là chỉ định câu giờ cho ai đó chuẩn bị.
Chỉ thấy ngay khi Từ Tam Thạch thất bại thì tất cả các thành viên còn lại
đều lui ra để lộ ra Cầm cùng Với Thái Đầu. Thái Đầu đã vác pháo trên
lưng mà bắt đầu bắn, nhưng mà không bắn về phía đối thủ mà tán xạ ra
xung quanh. Y như rằng, từng quả trái cây nhẹ nhàng đáp xuống bao phủ
xung quanh để lộ 1 lối đi.
Rõ ràng Sử Lai Khắc không ngu. Trừ phi có thể ép đối thủ bay lên trời hay là trải cả quả khắp sân khấu nếu
không thì chỉ bắn ra xung quanh thì bọn họ sẽ bất lợi chứ không có lợi.
Quả này Cầm có thể tạo ra nhưng mà không điều khiển được việc nó nổ hay
không cũng như là Thái Đấu không điều khiển được điếu thuốc của bản thân vậy.
Bọn họ là thuần hồn sư nếu mà để nguyên đường bị chặn thì chẳng khác nào đứng làm cái bia tập bắn cho hồn đạo sư.
Chiến thuật của Sử Lai Khắc cuối cùng đã lộ diện trước mắt mọi người. Đầu
tiên là tạo 1 hàng rào bằng bom để tránh bị tấn công lén đồng thời tạo
ra 1 đấu trường hẹp hơn rất nhiều để chiến đấu.
Không nói được
là làm như vậy thì khi chiến đấu chính diện bên nào có lợi nhưng chắc
chắn 1 điều đó là trợ thủ cũng chính là Cầm sẽ được an toàn hơn rất
nhiều.
Dương mưu, đây đích xác là 1 dương mưu a.
Muốn thắng chúng ta thì đường hoàng đánh chính diện chứ đừng có mơ tưởng trước diệt đi phụ trợ rồi đánh hội đồng.
Phụ trợ trong chiến đấu mang ý vị gì. Mang ý vị là vô hạn buff cũng như là 1 cây máu và hồn lực sống.
Chỉ cần có phụ trợ sống sót thì trừ phi là 2 bên chênh lệch quá lớn nếu không kết quả không cần nói cũng biết.
Thua trong uất ức cũng không chừng a.
Đã thế Cầm là 1 phụ trợ bình thường sao. Đáp án tất nhiên là không rồi, 1
đống quả mang hiệu ứng không chế, 1 con golem bảo vệ khỏi chê, tấn công
hay không thì không ai biết. Còn có rất nhiều hồn kỹ chưa thể hiện ra.
Giờ thì học viện Nhật Nguyệt có thể nói là chỉ có 2 đường. 1 là đánh nhanh
thắng nhanh để tránh hồn sư hệ phụ trợ bắt đầu hồi phục trong khi bên
mình mệt không tưởng. 2 là đánh lâu dài. Dựa vào ưu thế của hồn đạo khí
giai đoạn đầu để mà mài chết Sử Lai Khắc. Nhưng tiền đề là phải diệt
được phụ trợ.
Cả 2 cách đều không dễ thực hiện a
Nhưng mà xem ra bọn họ cũng có kế hoạch sẵn rồi
Mã Như Long hét lớn:
- Kế hoạch thứ hai, chiến đấu cá nhân.
Nói xong, đầu hắn lóe ra tầng sáng màu đen hết sức mãnh liệt, sau đó, đầu
hắn được bao phủ một chiếc mũ giáp, sau khi phóng thích vũ hồn, đầu hắn
đã lớn hơn bình thường không ít, đây là tác dụng bổ trợ cơ thể của vũ
hồn Đại Đầu Linh Viên.
Các Hồn Hoàn của vũ hồn Đại Đầu Linh Viên
đều mang đến kỹ năng tăng phúc sức mạnh nhưng đồng thời nó cũng có một
ưu điểm chính là giúp lượng Tinh Thần Lực của Mã Như Long tăng gấp đôi
so với Hồn Sư đồng cấp, tuy không bằng Hồn Sư hệ Tinh Thần như Hoắc Vũ
Hạo nhưng lại cực kỳ hữu dụng trong việc khống chế Hồn Đạo Khí.
Trên mũ giáp màu đen, ngay vị trí giữa trán là một viên Hồng Bảo Thạch, lúc
này viên Hồng Bảo Thạch đó nháy mắt lóe ra ánh sáng quỷ dị, sau đó, một
ảo ảnh màu đỏ sập chiếu ra từ viên Hồng Bảo Thạch đó, bay thẳng về phía
Lâm Tịch.
Phản ứng của Mã Như Long không chậm nhưng hắn vẫn không kịp cứu viện, bởi vì thực lực Mã Tiểu Đào quá mạnh.
Hôm trước cô được Cầm giúp áp chế Tà Hỏa Phượng Hoàng, tu vi đột nhiên có
đột phá, sau đó cấp độ Hồn Lực của cô thuận lợi tăng đến cấp 68, ngay cả bản thân cô cũng không ngờ mình lại có thể thăng cấp nhanh như vậy,
khoảng cách đến cấp bậc Hồn Thánh chỉ còn hai cấp nữa thôi.
Cấp
68 là khái niệm gì? Chính là lượng Hồn Lực của cô hơn hẳn Đái Thược Hành và Mã Như Long đều mới chỉ là Hồn Đế sơ cấp. Tu vi của Hồn Sư càng cao
thì độ chênh lệch mỗi cấp càng lớn. Nếu tính tổng lượng hồn lực thì cộng cả của Mã Như Long và Đái Thược Hành mới chỉ sấp xỉ của cô thôi.
Vô Địch Hộ Tráo tuy có thể chặn được một kích của Mã Tiểu Đào nhưng đừng
quên lúc này nó là một kích toàn lực của một Hồn Đế cấp 68. Nhiệt độ của hai cái Vô Địch Hộ Tráo nháy mắt tăng đến một con số khủng khiếp.
Lâm Tịch thoáng có chút hưng phấn, vì hắn nghĩ bản thân mình đã tạm thời
chặn được một thành viên mạnh nhất của đối phương, các đồng đội của mình lúc này sẽ có thêm thời gian phản kích. Đối thủ kế tiếp của Mã Tiểu Đào dĩ nhiên sẽ không phải là hắn nữa, hắn đã chuẩn bị sẵn đường lui rồi.
Nhiệt độ của Vô Địch Hộ Tráo càng lúc càng tăng cao, nháy mắt khi nó sắp hết
tác dụng, hai tầng bảo hộ bỗng xuất hiện một vết nứt nho nhỏ.
Sai lầm lớn nhất của chiến đội Nhật Nguyệt là coi thường độ nóng, sức mạnh
khủng bố và lực bùng nổ của vũ hồn Tà Hỏa Phượng Hoàng. Với tầng phòng
ngự Vô Địch Hộ Tráo, Mã Tiểu Đào tuy bị cản trở nhưng vẫn có thể tiếp
tục công kích, uy lực của Phượng Hoàng Khiến Thiên Kích chỉ bị khuếch
tán ra những người xung quanh. Có điều cũng chỉ khuếch tán một ít thôi,
giờ phút này, một kích toàn lực của cô mạnh mẽ như vậy, ngay cả Mã Tiểu
Đào cũng không sao khống chế nó hoàn toàn được.
Xèo xèo xèo.
Nháy mắt, Lâm Tịch đang tươi cười rạng rỡ cứ thế biến mất. Hoàn toàn biến
mất, một chút tro tàn cũng không còn, trong không khí dường như còn ẩn
hiện ảo ảnh tươi cười đắc ý của hắn.
Mã Tiểu Đào ngẩn người, khi
Vô Địch Hộ tráo biến mất, cô chỉ cảm nhận được có một cỗ nhiệt lượng
khuếch tán mạnh mẽ ra bên ngoài, sau đó Lâm Tịch biến mất. Mà lúc này,
ảo ảnh màu đỏ sậm mà Mã Như Long phóng ra cũng bị chấn lui về sau, hiện
ra nguyên hình.
Kia là một con Viên Hầu cao chừng một thước năm,
hai tay rũ xuống đất, bộ lông đỏ sậm trông như trong suốt, đôi mắt màu
vàng lóe ra ánh sáng màu vàng quỷ dị. Nó bị luồng nhiệt lượng bức lui,
trên người cũng vang lên tiếng "xèo xèo", giống như vừa bị người ta vứt
lên lò nướng vậy.