Kiều Nữ Lâm Gia

Chương 154


trướctiếp

Cao Trường Hạo là cháu trai nội đầu tiên của hắn, cũng là cháu trai mà hắn cưng chiều nhất, mỗi khi nghe thấy Lâm Thấm dốc hết sức lực khen ngợi Cao Trường Hạo, hoàng đế luôn luôn vui vẻ.

“Trẫm đồng ý ngươi chuyện này, nhất định khiến ngươi thoát khỏi bể khổ.” Hoàng đế cười hứa hẹn.

Lâm Thấm mừng đến không biết nên như thế nào cho phải, mắt cười đến giống như trăng rằm, “Bệ hạ ngài thật tốt quá! Bệ hạ, cháu là hài tử ngoan rất có lương tâm, bánh ít đi bánh quy lại, hiện giờ cháu sẽ đến Dưỡng Ninh cung chơi với thái hậu bà nội đi, bảo đảm dụ dỗ được bà lão nhân gia tâm tình thoải mái, vui vẻ cười to.”

Hoàng đế có lòng trêu chọc nàng, “Nghe lời này của a Thấm, nếu như trẫm không đồng ý giúp ngươi, ngươi sẽ không định dỗ dành thái hậu vui vẻ rồi?”

Lâm Thấm cười hì hì, “Bệ hạ, có một số việc không lấy tiền cũng cần phải làm, nhưng mà, thu tiền này đều không hề giống nhau, có đúng không? Ăn miệng mềm của người ta, cầm tay ngắn của người ta, nhận chỗ tốt của người ta, trên vai đầy đủ trách nhiệm rồi, không làm không được.”

Nàng vừa nói chuyện, không tự kiềm chế được chùn vai, giống như trọng trách trên vai rất nặng vậy.

Hoàng đế cười vui vẻ.

Lâm Thấm là một hài tử vui vẻ sung sướng nói lời thú vị khiến cho người ta ôm bụng cười, khi còn là một tiểu cô nương ba bốn tuổi, hoàng đế đã rất thích nàng, qua nhiều năm như thế rồi, Lâm Thấm vẫn luôn có thể cọc cho hắn vỗ tay cười to.

A Hân cười thật ngọt thật đáng yêu, “Trên vai dì nhỏ có trách nhiệm đó, a Hân chia sẻ giúp dì nhỏ có được không?”

Lâm Thấm vui mừng gật đầu, “Được đó, a Hân và dì nhỏ cùng nhau đi. Chà, vốn chỉ có một mình dì, thái hậu bà nội đã cười không ngừng rồi, lại thêm a Hân cháu, vậy uy lực càng tăng gấp bội. Nếu là ngày trước nội khố đầy đủ, hoàng đế bệ hạ ra tay vẫn còn rộng rãi, hai ta đều có thể phất ra một món tiền nhỏ.”

Nói đùa giỡn một lúc, Lâm Thấm và a Hân cùng cáo từ, hoàng đế dặn dò hai người, “Không chỉ dỗ dành thái hậu vui vẻ, còn phải ra ngoài đi dạo với bà lão nhân gia, khoan khoái thoải mái gân cốt. Hiện giờ lão nhân gia càng lúc càng lười, không thích nhúc nhích, đây cũng không phải là chuyện tốt gì.”

Lâm Thấm và a Hân gật đầu đồng ý.

Cáo từ hoàng đế ra ngoài, Lâm Thấm và a Hân ra khỏi Tử Thần điện, ngồi lên long xa xinh xắn, đi tới Dưỡng Ninh cung.

Thẩm Tướng và Lư khu mật từ điện Diên Anh tới đây, vừa hay nhìn thấy bóng lưng của Lâm Thấm và a Hân.

“Đây chẳng phải là Dự Chương quận chúa và dì nhỏ của quận chúa sao? Thì ra bệ hạ để cho chúng ta chờ ở điện Diên Anh là bởi vì gặp hai cô nương này.”

Thấm Tướng ngẫm nghĩ trong lòng, “Bệ hạ thật sự yêu mến rất nhiều một hệ Tề Vương đó.”

“Thẩm đại nhân, Lư đại nhân, mời đi bên này.” Tiểu nội thị niềm nở dẫn đường.

Thẩm Tướng liếc nhìn về phía Lâm Thấm rời đi, bước không nhanh không chậm, cùng Lư khu mật vào Tử Thần điện..

--

Bách phi tổ chức bách hoa thịnh hội thật long trọng náo nhiệt, thục nữ tụ tập, quần áo đẹp đẽ, trang điểm xinh đẹp, ganh đua sắc đẹp.

Phu nhân Thẩm Tướng Trịnh thị dẫn theo Tôn thị nàng dâu con thứ của bà hầu hạ bên cạnh, còn mang theo ba cháu gái nội, Thẩm Minh Tư, Thẩm Minh Hảo, Thẩm Minh Châu.

Thẩm Minh Tư, Thẩm Minh Hảo và Thẩm Minh Châu xấp xỉ tuổi nhau, đều là cô nương mới cập kê, ba người tướng mạo xuất chúng, đứng ở một chỗ giống như ba đóa hoa đẹp, rất khiến người khác chú ý.

Bách phi và tẩu tẩu nhà mẹ các nàng, phu nhân Bách Đại học sĩ Vương thị cùng nhau bình phẩm cô nương các nhà.

Vương thị mỉm cười nhìn Thẩm Minh Châu, “Gia thế của thất cô nương nhỏ nhất Thẩm gia này thật sự không tồi, cháu gái Thẩm Tướng, cháu gái ngoại của Tấn Giang Hầu, ông nội và ông ngoại đều là trọng thần trong triều.”

Bách phi không hề để tâm theo ánh mắt của nàng, trong mắt đẹp thoáng qua vẻ khinh thường, “Nàng ta chẳng phải là muội muội của Khang Vương phi sao? Vậy có thân phận giống Khang Vương phi như đúc thôi. Trưởng tỷ chỉ như vậy, tiểu muội lại có tiền đồ gì chứ.”

Khang Vương từng vì đức hạnh thiếu sót mà bị biếm thành Tu Đức Vương, mất hết mặt mũi, yên lặng thật nhiều năm. Sau khi hoàng đế đổi phong hào Hoài Viễn Vương thành Tề Vương, thương hại nhi tử Tu Đức Vương này, mới khôi phục phong hào của hắn, vẫn gọi là Khang Vương.

Nhưng mà Khang Vương hiện giờ và Khang Vương trước kia khác biệt rất lớn, Khang Vương trước nghiễm nhiên là đối tượng thái tử, khí thế lên cao, Khang Vương bây giờ bị hoàng đế lạnh nhạt, nhìn luôn thấy đầu đầy bụi đất.

Vương thị sáng tỏ trong lòng, gật đầu thở dài nói: “Nương nương nói đúng lắm.”

Khang Vương cưới Thẩm Minh Họa làm Vương phi, kết quả lại không nhận được Thẩm Tướng dốc sức tương trợ, đến tình cảnh như thế này. Có vết xe đổ như vậy, Bách phi sẽ


trướctiếp