Minh Tiểu Hạc cởi triều phục, thay một chiếc áo gấm hồng thêu tơ vàng, tay
áo rộng rãi, ngồi trong một góc ít người để ý, dáng vẻ biếng nhác tự rót tự uống.
Đôi mắt như lưu ly của hắn nhướng hơi lên, bên môi thấp thoáng ý cười, ánh mắt thong dong ngắm nhìn các nữ quan đang đàn hát.
Nhìn quần áo và thần sắc không đếm xỉa tới mọi chuyện của hắn lúc này, đâu
có điểm nào giống Ngự sử đại phu tứ phẩm của triều đình, rõ ràng là dáng vẻ đương gia của Hạc Di Lầu thì đúng hơn. Sản nghiệp của hắn trải rộng
khắp các châu quận, âm thầm khống chế mạng lưới tình báo cực lớn lấy Hạc Di Lầu ở kinh thành làm trung tâm, hỗ trợ cho Thượng Quan Dung Khâm và
Nhiếp chính vương Dương Mẫn Nguyên.
Chuyện tổ chức dạ yến ở Tử
Lam sơn trang vốn chẳng liên quan gì đến Minh Tiêu Hạc, đó là việc của
phủ Nội vụ, cùng lắm có thêm Lại bộ giúp một tay.
Có một lần Minh Tiêu Hạc theo Thượng Quan Dung Khâm vào cung, đúng lúc gặp sinh thần
của một vị quý phi. Chuyện quá bất ngờ, hắn không mang thọ lễ, bị mấy
tên quan thích xem kịch vui chế nhạo. Hắn cũng chẳng nóng nảy, nhất thời nảy ra ý tưởng, tay không biến ra một đóa hoa mẫu đơn kiều diễm tặng
quý phi nương nương. Vị quý phi này ngày thường nói năng thận trọng, lúc đó cũng phải nhìn đến ngây người. Sau đó hắn lại vò nát đóa hoa kia đi, lòng bàn tay trống trơn, rồi bất chợt một con chim hoàng anh bay ra,
kêu ríu rít, khiến quý phi nương nương cũng phải bật cười.
Từ sau ngày đó hắn cũng có một chút thể diện trong cung, mấy vị nương nương
khác đều có ấn tượng sâu sắc với hắn. Hoàng Đế thấy hắn khéo léo hiểu
chuyện, nên cũng có cảm tình với hắn.
Minh Tiểu Hạc chủ động đề
nghị giúp tổ chức yến hội trong sơn trang với phủ Nội vụ. Số quan viên
phủ Nội vụ đi theo tới sơn trang vốn không nhiều, ai cũng bận tối mắt
tối mũi, nghe hắn nói vậy, Lại bộ và phủ Nội vụ đều không phản đối. Hơn
nữa, với thanh danh của hắn trong cung, những yến hội bình thường cũng
trở nên náo nhiệt. Tất nhiên phủ Nội vụ đồng ý ngay, còn đưa những tiết
mục đã sắp xếp cho hắn xem qua.
Đánh giá thành tích nữ quan kéo
dài ba ngày, trong thời gian diễn ra kỳ thi, mọi sự đều phải cẩn thận,
quy củ. Dù là quan viên Lại bộ, trưởng quan, hay là các nữ quan tham gia đánh giá thành tích đều phải tỏ ra đàng hoàng đứng đắn, đến hôm nay
tham gia yến hội, mới bắt đầu được phóng túng.
Quy củ của yến hội đã được quy định từ lâu, cũng chẳng ai biết là bắt đầu lúc nào. Chỉ cần kết thúc kỳ đánh giá thành tích, những nữ quan nguyện ý tham gia tiệc
có nghĩa là ngầm cho phép người khác tùy ý đùa giỡn. Trước đây là ca múa biểu diễn góp vui, sau này còn có cầm kỳ thư họa, tất cả đều là gia vị
trong buổi dâm loạn tập thể này.
Nếu hỏi vì sao đám nữ quan này
lại đồng ý tham gia yến hội như thế, đáp án quá rõ ràng, họ vốn là vật
cưng cho các nhóm lợi ích chính trị. Trước thời gian công bố kết quả
đánh giá thành tích một ngày, nếu có thể có một đêm vui vẻ với vị quan
quyền cao chức trọng nào đó, đối với họ sẽ là chuyện tuyệt đối có lợi,
không có hại.
Huống chi, có khi Hoàng Đế cũng sẽ tham gia yến
hội, đùa vui với nữ quan, một khi có thể bò lên long sàng đương nhiên
cũng là lựa chọn tốt. Trong hậu cung có hai phi tử khá được sủng ái,
xuất thân từ nữ quan, tất nhiên lúc đi theo Hoàng Đế thì vẫn phải còn
trong sạch.
Ánh mắt Minh Tiêu Hạc lơ đãng đảo qua đám người,
không thấy bóng dáng Cố Khinh Âm đâu. Rõ ràng vừa rồi hắn còn thấy nàng
ngồi cùng với mấy nữ quan cơ mà, biến mất lúc nào thế nhỉ? Không phải
nghe thấy tin đồn gì, bị dọa chạy rồi chứ?
Nghĩ lại, với tính
cách của nàng, nếu như đã đồng ý với hắn là sẽ tới yến hội, nàng chắc
chắn không tùy tiện bỏ đi. Lúc nãy nàng còn biểu diễn cầm nghệ trước mắt mọi người, trình độ điêu luyện, đến Hoàng Đế cũng phải nhìn nàng thêm
mấy lần.
Nếu không phải nàng là con gái của Cố Đức Minh, e rằng đã sớm trở thành mục tiêu tranh đoạt trong triều rồi.
Yến hội diễn ra hơn nửa, ngoại trừ các nữ quan đang khảy đàn tỳ bà, những
người đánh đàn ca xướng, biểu diễn vũ đạo góp vui đều được khen ngợi,
khiến bầu không khí trong thính đường càng thêm rộn ràng. Một vài nữ
quan lớn mật còn chủ động nhào vào lòng mục tiêu mà mình đã nhìn đúng.
Xung quanh Hàn Cẩm Khanh có nhiều nữ quan kính rượu nhất, nhất là người tên
Lục Thanh Phượng kia, lá gan lớn nhất, tìm đúng cơ hội liền cọ mạnh vào
người hắn một cái.
Hàn Cẩm Khanh không khước từ được, đành uống
mấy chén, nhiều lần nhìn sang cũng không thấy Cố Khinh Âm đâu, vẻ mặt
hắn dần không còn kiên nhẫn nữa, thấy Hoàng Đế cùng Bàng phi đứng lên,
liền đi tới bên cạnh, cùng hai người rời tiệc trước.
Bàng phi dĩ
nhiên là người hiểu chuyện, biết yến hội này là dịp cho đám quan chức
thỏa lòng vui đùa một phen, những nữ quan này lại như lang như hổ, lúc
nào nên để Hoàng Đế rời đi, nàng ta biết chính xác hơn bất kỳ ai.
Các quan viên thấy thế đều đứng dậy cung kính hành lễ, thực ra trong lòng
đều đã ngứa ngáy khó nhịn. Trước mặt Hoàng Đế, ai nấy đều phải làm bộ
chính nhân quân tử, có người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, kìm
nén đến khó chịu. Thấy Hoàng Đế rốt cuộc cũng đi xa, vừa xoay người lại, họ bèn chẳng chút kiêng dè giở trò với những nữ quan tướng mạo xinh đẹp lại còn chủ động dâng đến tận miệng.
Minh Tiêu Hạc cười mỉa mai, nhìn mấy vị quan bình thường đứng đắn bảo thủ, giờ phút này lại gấp gáp vươn móng vuốt tới nắn bóp ngực nữ quan. Hắn đánh mắt ra hiệu cho tiểu
quan phủ Nội vụ đang đứng chờ một bên.
Tiểu quan kia lập tức hiểu ý, đi ra khỏi phòng, lát sau trở về, trong tay có thêm một cái khay, trong khay đặt một tờ giấy mỏng.
Một viên quan Lại bộ đứng giữa đại sảnh, tươi cười bảo các vị đang ngồi ở đây cứ an tâm, đừng nóng vội.
Trong sảnh dần yên tĩnh lại, mấy tên quan háo sắc dù chưa thỏa mãn nhưng cũng dừng tay, bởi họ biết, thú vui chân chính còn đang chờ phía sau.
Đám nữ quan sửa sang lại quần áo, lần lượt trở về vị trí cũ.
Minh Tiêu Hạc nhanh mắt thấy Cố Khinh Âm vội vã từ ngoài bước vào, khóe môi
hắn cong lên, ngay sau đó sai người đóng tám cánh cửa lớn lại.