“Xem ra lại muốn
chiến tranh!” Bạch Thu Nguyên lắc đầu thở dài nói: “Tinh Nguyệt quốc,
Lăng quốc và quốc gia chúng ta tiếp giáp biên giới, mà Khương quốc lại
tiếp giáp Tinh Nguyệt quốc và quốc gia của chúng ta. Cho dù không tìm
hiểu cũng có thể thấy được rõ ràng, Khương quốc muốn mượn trợ binh của
Tinh Nguyệt quốc để khai chiến với chúng ta.”
“Cho nên khi vừa nhận được tin tức thuộc hạ liền tới bẩm báo Vương gia,
không biết Vương gia có dự định quay về hay không?” Người bịt mặt ngẩng
đầu nhìn Bạch Thu Nguyên nói: “Trước mắt, trong nước có những thay đổi
bất thường, Vương gia, lúc này quay về không chừng có thể tạo một nền
móng tốt cho tương lai sau này.”
Bạch Thu Nguyên khoát tay một cái, nói: “Không cần, hiện tại tình hình
không rõ ràng, nếu có khai chiến thật, chuyện tốt cũng không đến phiên
một người ngoài như ta! Phụ hoàng tốt của ta có đến hai mươi nhi tử. Có phân biệt đối xử cũng sẽ không đến lượt ta. Chúng ta ở đây yên lặng
theo dõi tình hình là được. Đúng rồi, ngân lượng tháng này đã đến chưa?
Chi tiêu hiện tại của ta ở bên này khá lớn.”
Người bịt mặt ngạc nhiên, Chủ thượng của mình tại đi hỏi chuyện tiền
bạc! Chuyện này trước đây rất ít khi xảy ra, chỉ là chủ tử có lệnh, làm
thuộc hạ tất nhiên phải làm theo, rất nhanh nói: “Hồi bẩm Vương gia,
không chỉ là tháng này, mà ba tháng tiếp theo cũng đã có nhưng có thể sẽ chậm một vài ngày. Dù sao mọi người trong nước đểu nghĩ rằng sẽ có
chiến tranh xảy ra, nếu thật sự có chiến tranh, ba tháng này sẽ là kết
quả. Người của chúng ta nói cho ta biết, nếu như thật sự muốn khai chiến rất có thể sẽ ngừng cấp ngân lượng cho chúng ta, cho nên bọn họ để
thuộc hạ thông bao cho Vương gia sớm có chuẩn bị.”
“Xem ra thật sự phải đánh rồi.” Bạch Thu Nguyên gật đầu, cũng không nhìn tới người bịt mặt đang quỳ dưới đất, nói: “Phát ngân lượng cho mọi
người, còn lại mang đến chỗ ta, mặt khác chú ý tình hình trong nước, tốt nhất ngươi nên báo cáo ba ngày một lần, ta cần tin tức mới nhất. Đừng
để ta nhận được tin sau hai tháng. Chậm nhất là một tháng, không thể
quá. Nếu không, ngươi không cần tới gặp ta.”
Nghe vậy người bịt mặt toát mồ hôi lạnh, luôn miệng đáp ứng, Bạch Thu
Nguyên trầm giọng nói: “Thuận tiện cho một vài người thám thính thái độ
của Cẩm quốc bên này. Nếu thật sự Tinh Nguyệt quốc và Khương quốc tấn
công chúng ta thì Cẩm quốc sẽ có động tĩnh. Ngươi nhất định phải điều
tra rõ ràng tất cả mọi chuyện, không được để lại dấu vết gì.”
Người bịt mặt vội vàng ghi nhớ, suy nghĩ một chút không bỏ sót chuyện
gì, Bạch Thu Nguyên khoát tay với người bịt mặt “Sau này không nên báo
tin cho ta trễ như vậy, không có chuyện gì quan trọng theo trước đây mà
làm, nếu có chuyện khẩn cấp, giống như hôm nay. Ngươi hẳn là hiểu ý của
ta. Được rồi, không có chuyện gì, ngươi đi xuống đi.”
Người bịt mặt gật đầu thưa vâng, sau đó chuẩn bị rời đi, rồi lại quay
đầu lại hướng về Bạch Thu Nguyên đang chuẩn bị rời khỏi nói: “Vương gia, gần đây ngài cùng vị Hoa cô nương kia mở ra Bảo Chi Lâm, thuộc hạ có
chút khó hiểu, nữ nhân này, thật sự đáng giá để Vương gia bỏ ra công
sức lớn vậy để lôi kéo sao?”
Vẻ mặt Bạch Thu Nguyên vốn có chút lười biếng, sau khi nghe thấy câu này liền biến mất, ánh mắt sắc bén nhìn người bịt mặt, mắt như rắn độc